Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 93: Đoán Thể Đại Thành! Hoa Sen Đen!

Tô Trường Không gấp lại những chiếc Thập Tự nỗ kia, một phần để vào trong sọt, một phần được hắn dùng y phục của những người mặc hắc y kia buộc lại thành một cái bao thật lớn, đóng gói mang đi.
Ngoại trừ những thứ này, Tô Trường Không cũng không quên tìm tòi trên thi thể Triệu Thanh.
Dưới một kích nén giận của Tô Trường Không, Triệu Thanh đã bị hai đao của hắn chém thành bốn mảnh, chết vô cùng thê thảm.
Lúc này khi tỉ mỉ tìm tòi, Tô Trường Không phát hiện được không ít thứ tốt ở trên người Triệu Thanh.
Đầu tiên là xấp ngân phiếu trị giá hơn 1000 lượng.
Triệu Thanh này thật giàu có!
"Tựa như những đan dược này... đều là độc đan."
Ở trên người Triệu Thanh còn có mấy cái bình nhỏ, trong bình đều là những viên đan dược có màu sắc đen tuyền.
Tô Trường Không nhớ lại lúc trước người mặc hắc y kia từng nói Triệu Thanh đã dùng những viên độc đan này để khống chế bọn họ.
Ngoài mấy thứ đó, bên người Triệu Thanh còn mang theo một tấm lệnh bài bằng kim loại.
Phía trên tấm lệnh bài này có khắc một đóa hoa sen màu đen, có vẻ cực kỳ yêu dị!
"Hoa sen màu đen, đây là lệnh bài thân phận của Triệu Thanh trong thế lực nào đó sao?" Tô Trường Không nhìn thoáng qua tấm lệnh bài này.
Dù nó có tác dụng gì đi nữa thì hắn cũng không dùng được.
Tô Trường Không chuẩn bị quay đầu lại tìm một chỗ vứt bỏ, hoặc dứt khoát ném thẳng nó vào trong lò rèn, nấu chảy nó ra, hoàn toàn hủy diệt!
"Còn có đôi bao tay kim loại này, chẳng lẽ được chế tạo từ ô kim? Có thể ngạnh kháng bao nhiêu đợt công kích của ta mà không chút thương tổn … Phỏng chừng nó là vật phẩm quý nhất ở trên người Triệu Thanh."
Tới lúc này, Tô Trường Không mới lột đôi bao tay bằng kim loại màu đen tuyền từ trên tay Triệu Thanh xuống.
Khiến cho Tô Trường Không giật mình chính là, đôi bao tay này chẳng những có thể ngạnh kháng Trảm Thiết đao của Tô Trường Không mà không chút thương tổn, ngược lại, cầm nó lên còn cảm thấy cực kỳ nặng nề.
Chỉ sợ, tính riêng sức nặng của đôi bao tay này cũng đạt tới tám chín cân.
Tình huống này khiến cho Tô Trường Không nghĩ tới một thứ kim loại quý hiếm mà hắn từng nghe nói qua ở Hắc Thiết sơn trang—— Nó chính là ô kim.
Thứ kim loại này cứng cỏi vạn phần, còn quý giá hơn gấp mười hoặc hai mươi lần so với hoàng kim.
Nếu một đôi bao tay này được chế tạo từ ô kim, chỉ sợ giá cả của nó phải ở mức ngàn lượng bạc trắng trở lên!
"Khi trở về có thế dùng nó để đúc lại Trảm Thiết đao của ta. Lúc dung luyện hoàn toàn Ô Kim thủ sáo này vào trong Trảm Thiết đao, chắc chắn sẽ khiến chất lượng Trảm Thiết đao nâng cao thêm một bậc!"
Trong lòng Tô Trường Không cân nhắc như thế, sau đó, hắn lập tức nhét đôi Ô Kim thủ sáo kia vào trong ngực.
Hắn làm xong hết thảy những chuyện này, cũng không tiếp tục dừng lại, mà nhanh chóng biến mất trong rừng hoang.
Về phần thi thể trên mặt đất, Tô Trường Không không có ý định đi xử lý, nhiều tàn thi tay cụt và vết máu như vậy, không hề dễ xử lý chút nào.
Lại nói, hắn có thời gian này còn không bằng sớm rời khỏi hiện trường sẽ tốt hơn!
Chỉ cần mấy tháng gần đây, hắn chú ý cẩn thận một chút, một mực tránh nơi đầu sóng ngọn gió, đừng đến Quỷ thị là được!
Hơn nữa, loại địa phương hỗn loạn như Quỷ thị này, có cừu oán chém giết cũng là chuyện bình thường.
Mười tám cây Thập Tự nỗ kia không tiện mang về Hắc Thiết sơn trang, Tô Trường Không đã cất chúng nó trong một cái sơn động cách Hắc Thiết sơn trang chừng vài dặm rồi.
Trong lúc ấy, Tô Trường Không còn thuận đường đi một chuyến tới Thải Tham trấn, mua đủ lượng dược liệu Ích Khí tán cho hai, ba tháng, sau đó mới yên tâm quay về Hắc Thiết sơn trang.
Sau khi hắn trở lại Hắc Thiết sơn trang, lại bắt đầu cuộc sống như ngày xưa, mỗi ngày đều quẩn quanh giữa tu luyện và rèn.
Lần này Tô Trường Không gặp phải Triệu Thanh bố trí mai phục, chẳng những hắn không chịu chút thương tổn nào, ngược lại còn thu hoạch được một mớ.
Không chỉ riêng tiền của phi nghĩa dày lên, Tô Trường Không trải qua một màn chiến đấu đầm đìa sung sướng, đã phá tan bình cảnh Thần Lực cảnh, tiến vào Thần Dũng cảnh!
"Thực kỳ diệu... Sau khi đột phá đến Thần Dũng cảnh, tựa như tổ chức cơ bắp dưới làn da của ta đã diễn ra lần sinh trưởng thứ hai, trở nên càng thêm cứng cỏi, hơn nữa nhất cử nhất động, đều lộ ra uy thế kinh người. Chỉ tính riêng mỗi lúc ta giận dữ gầm lên thôi, hiệu quả của nó cũng đủ khiến thường nhân hồn bay gan vỡ, hoàn toàn không còn chút chiến ý nào!"
Tô Trường Không cảm thụ thân thể biến hóa, sau đó âm thầm sợ hãi than.
Hắn đạt tới Thần Dũng cảnh là đạt tới Đoán Thể đại thành, cũng chính là võ giả Đoán Thể đỉnh phong.
Tại cảnh giới này, võ giả sẽ có tinh thần và thân thể hợp nhất, chỉ riêng một cánh tay cũng có ngàn cân Thần lực, khi giận dữ gầm lên có thể kinh sợ người khác, quét sạch toàn bộ sĩ khí địch nhân.
Tại cảnh giới này, thể phách của Tô Trường Không lại đạt tới một loại trình độ kinh người, cơ bắp càng thêm cứng cỏi, càng thêm siết chặt.
Hắn tự tin khẳng định, dù dùng đao nhỏ đơn giản chém lên trên, cũng chỉ có thể xé mở làn da, mà khó có thể thương tổn đến cơ bắp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận