Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 626 - Cố Ý Khiêu Khích!

Tình hình chung, nếu hứng chịu công kích của đao kiếm bình thường, dù thân thể bị chia lìa, Chung Nhạc cũng có thể khôi phục lại chỉ trong nháy mắt, nhưng lực lượng công kích tới từ Thần Chủng lại khác cấp bậc rồi, khiến phá hư do nó tạo thành lớn hơn bình thường rất nhiều. Và kể cả thân thể bất tử như Chung Nhạc, cũng phải hao phí thời gian cực dài, cùng với lượng yêu lực cực lớn mới có thể khôi phục lại.
Nhưng khi gã nhìn thấy một luồng Tiên Thiên chi khí trong tay, khóe miệng lại nở nụ cười hắc hắc: "Tiên Thiên chi khí, bản thân không dùng được, cũng có thể cầm đi đổi lấy tài nguyên nha!"
Sắc mặt Tô Trường Không vô cùng âm trầm, Chung Nhạc này là yêu võ giả, còn nẫng tay trên một luồng Tiên Thiên chi khí của hắn? Dù là người trầm ổn như hắn, sát ý trong lòng cũng nhanh chóng tăng vọt!
"Đừng xúc động. . . nói không chừng, bên trong Ly Long điện vẫn còn Tiên Thiên chi khí khác!" Tô Trường Không thầm kiềm nén sát ý của bản thân.
Hắn biết ra tay với một yêu võ giả như Chung Nhạc ở trong này là cực kỳ không sáng suốt, chưa đề cập tới một thân thực lực vô cùng mạnh mẽ của đối phương, chỉ bàn về thân thể bất tử thôi cũng đủ hiểu, hắn muốn giết đối phương thực không dễ dàng.
Hơn nữa Chung Nhạc kia còn có hai đồng bạn, tuy cả hai đều đang đối phó với Ly Long, nhưng ai dám chắc bọn họ không ra tay trợ giúp gã?
Lại nói, nơi này là Ly Long điện, đã có một luồng Tiên Thiên chi khí lưu lại, hẳn là có thể tìm được luồng thứ hai!
Chẳng qua Tô Trường Không kiềm chế được lý trí của bản thân, nhưng Chung Nhạc kia lại đảo đảo tròng mắt, sau đó ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Trường Không, hắc hắc cười lạnh nói: "Tiểu tử, nếu ngươi muốn một luồng Tiên Thiên chi khí này, có thể đến cướp!"
Chung Nhạc đã nẫng tay trên luồng Tiên Thiên chi khí của hắn, còn chủ động khiêu khích Tô Trường Không, thật ra, gã làm như vậy cũng không phải nhàm chán quá mức mà gây thù hằn lung tung, mục đích thực sự chính là gã không muốn chiến đấu cùng Băng Tinh Ly Long kia.
Chỉ cần khiêu khích để Tô Trường Không ra tay, rồi gã đối chiến với hắn, vậy là Chung Nhạc không cần phải đi đối phó với Ly Long rồi.
Băng Tinh Ly Long có lực lượng Thần Chủng, cấp bậc lực lượng chênh lệch, kể cả khi gã có thân thể bất tử, nhưng nếu hứng chịu vài chiêu công kích của Băng Tinh Ly Long, vẫn sẽ có nguy hiểm bỏ mình, mà đối phó với một võ giả Nhân tộc, hiển nhiên là thoải mái khoái trá!
Bởi vậy Chung Nhạc chẳng những nẫng tay trên Tiên Thiên chi khí, còn chủ động khiêu khích Tô Trường Không.
Đôi mắt Tô Trường Không trở nên lạnh lùng, sát ý trong lòng bốc lên, nhưng nghĩ tới khả năng trong Ly Long điện còn có Tiên Thiên chi khí khác, không cần phải chiến đấu tới chết cùng Chung Nhạc này, hắn tạm thời kiềm chế lại.
Mà Hồng Tượng đang giao chiến cùng Ly Long xa xa kia, cũng chú ý tới tình huống bên này, gã lập tức phát ra tiếng hét giận dữ: "Chung Nhạc! Đừng gây chuyện thị phi nữa, mau tới hỗ trợ!"
Chung Nhạc nghe vậy, trong lòng vô cùng căng thẳng, chính vì gã không muốn chiến đấu với Ly Long, mới cố ý khiêu khích võ giả Nhân tộc này.
Chung Nhạc hét lớn: "Ta vừa bị lực lượng Thần Chủng gây thương tích, yêu lực hao tổn nghiêm trọng, cần ăn máu thịt bổ sung một chút!"
Nói tới đây, Chung Nhạc không chút do dự, trực tiếp nhét luồng Tiên Thiên chi khí kia vào trong miệng, nuốt xuống bụng.
Gần như cùng lúc, thân hình mập mạp của Chung Nhạc bắn ra, đánh về phía Tô Trường Không, một bàn tay to trực tiếp vỗ thẳng vào mặt hắn.
Chung Nhạc đánh một kích này khá qua loa, gã biết võ giả Nhân tộc trước mắt còn chưa đạt đến Tiên Thiên, không thể chống đỡ công kích quá mạnh, trong khi mục đích của gã lại là giao chiến lâu dài với đối phương, từ đó tránh phải giao chiến với Ly Long mang theo uy năng của Thần Chủng kia!
Giao chiến với nó, rất có khả năng sẽ chết trận, mà kể cả khi bọn họ chiến thắng, thì Thần Chủng cũng là vật trong bàn tay Phong Nhật Nguyệt, gã chẳng được bao nhiêu ưu đãi, đương nhiên phải tìm cách xuất công không xuất lực (ứng phó qua loa đại khái) rồi!
"Ngươi muốn chết!"
Sát ý trong lòng Tô Trường Không tăng vọt, Chung Nhạc này nẫng tay trên một luồng Tiên Thiên chi khí kia cũng được, nó vốn là vật vô chủ, dựa vào thủ đoạn, ai được thì thuộc về người đó, nhưng sau khi Chung Nhạc này lấy được Tiên Thiên chi khí, gã muốn ra tay với hắn?
Trong lòng Tô Trường Không cũng rất quyết đoán, nếu đã không tránh được, thì dứt khoát chém giết Chung Nhạc, đạt được Tiên Thiên chi khí trên người đối phương, rồi nhanh chóng rời khỏi mảnh đất thị phi này!
Cự Kình công. Nộ Hải Vô Lượng!
Bỗng nhiên Tô Trường Không tiến lên một bước, Cự Kình chân khí hùng hậu trong cơ thể ngưng tụ lại, hình thành nên một vòng lốc xoáy ở phía trên nắm tay, hung hăng đánh ra ngoài.
“Hả?" Mí mắt Chung Nhạc giật giật.
Vốn dĩ gã không đặt một võ giả Khí Huyết cảnh như Tô Trường Không vào trong mắt, thậm chí còn sợ nếu mình ra tay quá nặng sẽ đánh chết đối phương, làm như vậy chẳng kéo dài được bao nhiêu thời gian.
Ai biết đâu, Tô Trường Không vừa ra tay, đã để lộ ra luồng chân khí hùng hậu trong cơ thể, loại lực lượng kia tuyệt đối không thua kém Tiên Thiên võ giả, thậm chí còn có thể chèn ép được tuyệt đại đa số Tiên Thiên võ giả Nhất Hoa cảnh!
Nhưng lúc này gã muốn né tránh đã không kịp.
Một quyền của Tô Trường Không tựa như lốc xoáy biển sâu cuộn trào không dứt, đánh sau mà tới trước, quyền kình mang theo tầng tầng lốc xoáy, gầm rống rít gào, mạnh mẽ đánh thẳng vào ngực Chung Nhạc.
"Bành!"
Trong âm thanh va chạm nặng nề, cả người Chung Nhạc tựa như một viên đạn pháo dùng tốc độ nhanh hơn cả lúc xông tới để bay ngược trở về. Lồng ngực lãnh trọn một quyền, khung xương vỡ vụn, phía trên lõm xuống, để lộ ra cái hố hình xoắn ốc.
Gã đập thật mạnh xuống đất, vẽ nên dấu vết thật dài trên mặt tuyết, có vẻ chật vật vô cùng.
"Rất tốt. . . Rất tốt!" Chung Nhạc đứng dậy từ dưới đất, quyền ấn lõm xuống trước ngực gã dần dần khôi phục trở lại như lúc ban đầu, hai mắt trực tiếp nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, có sửng sốt, cũng có sát ý!
Chung Nhạc đã khẳng định được, lực phá hoại ẩn chứa bên trong một kích vừa rồi của Tô Trường Không tuyệt đối đã đạt tới cấp bậc Tiên Thiên võ giả, thế nhưng nó lại do một võ giả Khí Huyết cảnh bộc phát ra.
Hiển nhiên tiểu tử Nhân tộc không biết họ tên trước mắt này, cũng thuộc loại thiên tài, cấp bậc yêu nghiệt ở bên trong Nhân tộc.
Khóe miệng Chung Nhạc nhếch lên, nở nụ cười điên cuồng: "Như thế. . . Mới thú vị!"
"Tạp tạp tạp!"
Trong tiếng cười ngang ngược, thân hình Chung Nhạc vặn vẹo cực nhanh, thân hình lập tức bành trướng, thịt béo tăng trưởng, tay chân kéo dài, chỉ trong vòng một hô hấp thôi, dáng vẻ vốn béo tròn ục ịch đã hóa thành một quả cầu thịt có đường kính đạt tới hai trượng, cơ thể bành trướng, máu thịt bên ngoài mấp máy, có chút quỷ dị, ghê tởm!
"Yêu nhân? Ba người này đều là yêu nhân?"
Mà đám người Bạch Vân Hà đứng từ phía xa xa, đã được chứng kiến một màn Chung Nhạc chết đi mà sống lại, cũng thấy được Chung Nhạc biến thành dáng vẻ ghê tởm quỷ dị như thế.
Đây tuyệt đối không phải tình huống mà luyện võ có thể luyện ra, ngược lại, đó chính là bản lĩnh của yêu ma hoặc yêu võ giả đã dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch!
Bạn cần đăng nhập để bình luận