Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1373: Lĩnh Ngộ!

“Xuy!"
Thiên Tàm chân khí vừa tiếp xúc với lực lượng hủy diệt, đã nhanh chóng bị nó tiêu diệt, nhưng một sợi Thiên Tàm chân khí này tiêu tán đi, lại có một sợi Thiên Tàm chân khí khác mới sinh ra, chúng nó kiên trì muốn chữa trị thân thể và Nguyên Thần bị hao tổn của Tô Trường Không.
trong tình cảnh kỳ lạ này, trải qua quá trình lần lượt trọng sinh, lần lượt bị hủy diệt, khiến cho Thiên Tàm Công vốn dĩ đã đình trệ đã lâu của Tô Trường Không, lại đang không ngừng lớn mạnh!
Nhưng đương nhiên, cũng chỉ như thế mà thôi.
Dù sự mạnh mẽ của Thiên Tàm chân khí tuyệt không phải lời đồn vô căn cứ, nhưng nó vốn sinh ra từ trong thân thể Tô Trường Không, dù vẫn một mực phát triển, chung quy lại cũng có điểm cực hạn.
"Ùm?"
Ở bên ngoài không gian thời gian tĩnh lặng, Thời Thánh, Không Thánh đều không nhịn được có chút kinh ngạc.
Hiển nhiên bọn họ cũng nhận ra, trong cơ thể Tô Trường Không có một luồng năng lượng sinh cơ bừng bừng, và nó đang chậm rãi lưu động bên trong vùng không gian thời gian tĩnh lặng kia.
Phải biết rằng, hai người bọn họ cùng liên thủ chế tạo ra không gian thời gian tĩnh lặng, thì hết thảy mọi thứ bên trong vùng không gian ấy đều phải tĩnh lặng mới đúng.
Lại nói, luồng lực lượng kia vô cùng nhỏ yếu, ở trước mặt bọn họ, thậm chí là ở trước mặt lực lượng hủy diệt của Cổ Ma Thánh cũng vô cùng nhỏ yếu, nhưng nó vẫn có thể sinh tồn trong dạng khe hở này.
Nó như một ngọn cỏ nhỏ bị ngăn chặn, như một gốc cây bị đá lớn cản đường, nhưng lại có thể sinh trưởng trong khe hở nhỏ giữa tảng đá kia, cho đến một ngày, vẫn có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời!
"Lão y sư... đúng là Tô Trường Không này có chút quỷ dị! Yêu nghiệt đến quỷ dị!” Lý Vô Nhai và Mạc Không cũng không nhịn được kể lại tình huống trong không gian thời gian tĩnh lặng với Hoa Thiện.
Hoa Thiện cũng vô cùng sửng sốt, trong mắt lão lập tức dâng lên một tia hy vọng: “Có lẽ... Hắn thật sự có thể gặp dữ hóa lành! Nhưng hắn vẫn cần ta giúp một tay!"
Hoa Thiện hít sâu một hơi, lão dứt khoát cắt qua cổ tay của chính mình.
Sau đó, từng giọt huyết dịch đỏ tươi từ trong cổ tay chảy xuống bên dưới. Loại huyết dịch này màu đỏ tươi ướt át, không ngừng tản ra một luồng dược hương nồng đậm, khiến cho mặt đất khô héo bên dưới cũng sinh ra hoa cỏ.
Thứ này chính là sinh mệnh bản nguyên của Hoa Thiện.
Hoa Thiện có vẻ ngoài già nua, nhưng trên thực tế, sau khi lão luân hồi chuyển thế trở về, sống tới hiện giờ mới chỉ hơn trăm tuổi mà thôi, hơn nữa lão còn luyện hóa mảnh vỡ Thiên Đạo ẩn chứa sinh mệnh chi đạo.
Có thể nói, luận về sinh mệnh lực cường đại, không một ai có thể sánh kịp lão.
Mỗi một giọt máu của lão đều có hiệu quả vượt xa linh đan thánh được!
Hoa Thiện tiêu hao sinh mệnh bản nguyên, vì muốn nó trở thành cam lộ, rồi dùng nó tưới cho hạt giống sinh mệnh trong cơ thể Tô Trường Không, hy vọng hắn có thể mượn cơ hội này cầu được một đường sinh cơ.
“Lão dược sư ngươi..” Lý Vô Nhai muốn nói lại thôi.
Hoa Thiện tiêu hao chính là sinh mệnh bản nguyên của mình, điều này sẽ khiến thọ nguyên vĩnh cửu của lão bị tổn hại, nhưng bọn họ cũng biết Hoa Thiện là người có tính cách hiền lành, không thể ngồi yên nhìn thấy đồng bạn hoặc là hậu bối chết dần chết mòn mà không cứu giúp.
Tới cuối cùng, bọn họ chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của Hoa Thiện mà thôi.
Huống chi với cục diện Thần Hoàng đang đối mặt với Đệ Nhất Thánh hiện giờ, nếu như ngay cả đối phương cũng thất bại, thì kết cục của Nhân tộc bọn họ vẫn như lúc trước mà thôi.
Mạc Không và Lý Vô Nhai nghĩ thông suốt mọi chuyện, cũng lập tức ra tay hỗ trợ truyền từng giọt huyết dịch do sinh mệnh bản nguyên của Hoa Thiện ngưng tụ ra kia vào bên trong không gian thời gian tĩnh lặng, chuyển cho Tô Trường Không.
Thiên Tàm chân khí trong cơ thể Tô Trường Không vốn đang lặng lẽ lưu động, chợt phát sinh biến hóa. Như thể nó vừa ngửi được mùi vị của sinh mệnh, bởi vậy, dù bản thân đang ở bên trong không gian thời gian tĩnh lặng này, nhưng vẫn cố gắng hết sức, gian nan nhúc nhích, đi tới hấp thụ sinh mệnh bản nguyên của Dược Thánh Hoa Thiện, biến chúng trở thành chất dinh dưỡng cho bản thân Thiên Tàm chân khí trưởng thành, làm lớn mạnh bản thân.
Thiên Tàm chân khí của Tô Trường Không đang trưởng thành, tốc độ phát triển cực nhanh.
Song song với quá trình này, trong cơ thể Tô Trường Không cũng bắt đầu ngưng tụ ra một viên Thần Chủng màu trắng, tràn ngập sinh cơ bừng bừng.
Thiên Tàm Công lại thuận lý thành chương lên tới cấp bậc thần thông 12 cảnh.
Nhưng Thiên Tàm Công vẫn đang trưởng thành, vẫn không ngừng xung đột với hủy diệt chi đạo trong cơ thể hắn, ma luyện bản thân, lại cộng thêm sinh mệnh bản nguyên của Hoa Thiện cung cấp, khiến tốc độ trưởng thành của nó càng ngày càng nhanh, tựa như một hạt giống chỉ vừa mới nảy mầm, trong nháy mắt đã trưởng thành một cây đại thụ chọc trời.
Sắc mặt Hoa Thiện càng ngày càng tái nhợt, trong khoảng thời gian ngắn, thọ nguyên của lão bị hao tổn ít nhất là hai ngàn năm.
Cùng thời gian ấy, Mạc Không, Lý Vô Nhai vốn phải liên tục duy trì không gian thời gian tĩnh lặng, cộng thêm lúc trước, năm người bọn họ liên thủ đại chiến một hồi với Đệ Nhất Thánh, đã mang thương tích trong người, tiêu hao thật lớn, tới cuối cùng, cũng có chút miễn cưỡng, không duy trì được không gian thời gian tĩnh lặng này nữa.
Bên kia đại chiến của Đệ Nhất Thánh với Thần Hoàng vẫn đang tiếp tục.
Người ngoài hoàn toàn không thể nhúng tay vào chiến trường của hai người này. Chỉ thấy trên bầu trời, có từng luồng ánh sáng rực rỡ vẫn liên tục oanh kích lên thân thể khổng lồ của Thần Hoàng, không ngừng dù chỉ một khắc.
Một lần, hai lần công kích khó có thể tạo thành tổn thương đối với Thần Hoàng, nhưng công kích không ngừng như nước chảy đá mòn, lại khiến cho trên thân thể băng tinh của Thần Hoàng dần dần xuất hiện những vết nứt rất nhỏ.
“Không được rồi... Chúng ta đã tận lực, người trẻ tuổi này có thể sống sót được hay không, phải xem tạo hóa của chính hắn!” Mà Mạc Không, Lý Vô Nhai cũng cắn răng nói một tiếng. Cuối cùng bọn họ cũng không chống đỡ nổi không gian thời gian tĩnh lặng nọ, bị ép phải thu hồi thần thông, không gian lập tức vỡ vụn!
Tô Trường Không vốn đang khoanh chân ngồi ở nơi đó, sau khi thời gian xung quanh lại một lần nữa bắt đầu lưu động, lực lượng hủy diệt của Cổ Ma Thánh cũng như sóng triều cuộn trào, bùng phát, điên cuồng cọ rửa thân thể, thức hải của Tô Trường Không, muốn triệt để phá hủy hắn!
Lúc này, Thiên Tàm Công của Tô Trường Không đã được thúc đẩy lên tới 12 cảnh đỉnh phong, cũng chạm được tới giới hạn kia rồi.
Tô Trường Không cảm nhận được thân thể của mình đang từ từ bị phá hủy, cùng với lực lượng chống trả của Thiên Tàm chân khí, thân thể yêu ma, đột nhiên trong đầu hắn hiện lên một đạo linh quang.
“Âm với dương, tử với sinh... thực ra hai thứ này chính là một vòng tuần hoàn, có thể chuyển hóa lẫn nhau!"
Thân thể và linh hồn của hắn đang rơi vào quá trình sụp đổ, nhưng có Thiên Tàm chân khí vẫn một mực kiên trì, không ngừng đối kháng với quá trình hủy diệt ấy, cuối cùng đã khiến Tô Trường Không hoàn toàn hiểu ra. Vạn vật đều sinh ra, rồi chết đi, ngay cả phương thiên địa này, cũng cần phải trải qua sinh tử, từ hưng thịnh đi đến hủy diệt, đây chính là âm với dương.
1505 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận