Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1004 - Nhập Thánh!

"Đáng chết... Không được! Nếu còn tiếp tục như vậy... Kẻ bại chính là ta!" Vệ Thánh Tâm bắt đầu trở nên nóng nảy.
Đối mặt với nhật nguyệt song tiễn đáng sợ của Tô Trường Không, gã chỉ đủ lực phòng thủ mà không tìm được bất cứ cơ hội phản đòn nào.
Tà Đế Thú, tồn tại diễn biến từ thần thông bên trong Thần Chủng liên tiếp gặp phải trọng kích, từng nhánh xúc tu tráng kiện, trúng đòn gãy đoạn, tầng vảy trên người đã thủng thành trăm ngàn lỗ, căn bản không thể ứng phó được bao nhiêu mũi tên nữa.
"Chẳng lẽ... Ta chỉ còn cách duy nhất là hoàn toàn luyện hóa Thần Chủng?" Mồ hôi lạnh nhỏ giọt trên trán Vệ Thánh Tâm, sắc mặt gã có chút vặn vẹo.
Trước thời khắc này, gã tuyệt đối không ngờ nổi, bản thân chiến một trận cùng Tô Trường Không, lại bị bức bách đến trình độ này.
Đến đây, Vệ Thánh Tâm chợt do dự.
Đúng là luyện hóa Thần Chủng, thành tựu Võ Thánh, gã sẽ có đủ khả năng chém giết kẻ địch tìm tới tận cửa nhà mình kia, nhưng cái giá để trả cho chuyện này lại là tiền đồ của chính bản thân gã!
Một khi luyện hóa Thần Chủng thành tựu Võ Thánh, gã sẽ rất khó nắm giữ thần thông thứ hai, kể cả khi dùng toàn bộ quãng đời còn lại để khổ tu, cũng cần có được đại cơ duyên, mới đủ khả năng tiến thêm một bước nữa.
Nhưng … kể cả tiến được thêm một bước nữa, thì nắm giữ thần thông thứ hai đã bị mặc định là cực hạn của gã rồi, sợ rằng đến lúc chết cũng không có khả năng đặt chân lên cảnh giới tiếp theo, càng đừng nói tới chuyện chú tạo Thần Thể.
Thử nghĩ mà xem, nếu không dung hợp luyện hóa Thần Chủng, chỉ dựa vào bản thân tu hành trở thành Võ Thánh, thì trong tương lai, thành tựu thấp nhất của gã cũng là Võ Thánh nhị trọng thiên!
Trong khi đó, một khi luyện hóa Thần Chủng, thì trong tương lai, dù gã trả giá bằng nỗ lực khổ tu gấp mấy lần, thành tựu cao nhất cũng chỉ có thể là tiêu chuẩn Võ Thánh nhất, nhị trọng thiên.
Làm sao con người ta có thể thừa nhận nổi chuyện này?
Nhưng đó chỉ là suy nghĩ trong đầu Vệ Thánh Tâm thôi, còn ở hiện thực, trong khi chấn động liên tiếp lan truyền tới, Tà Đế Thú đã dần dần trở nên nhạt nhòa, có vẻ như sắp tan thành từng mảnh, khiến cho Vệ Thánh Tâm điên cuồng tới mức nghiến răng kèn kẹt.
Gã phát ra một tiếng gầm gừ mang theo thê lương và hận ý điên cuồng: "Đao Vô Phong! Ta phải bầm thây ngươi thành vạn đoạn, phải chém tận giết tuyệt cả Linh Đạo tông cùng với tất cả những thân nhân, bằng hữu có liên quan tới ngươi mới hả mối hận này!"
"Ầm vang long!"
Trong tiếng gầm gừ điên cuồng, mây đen nhanh chóng hội tụ trên bầu trời, cùng với âm thanh chớp vang sấm giật liên tiếp vang lên, thiên địa linh khí trong phạm vi mấy trăm dặm quanh đây đều sôi trào, lập tức hội tụ về phía Vệ Thánh Tâm.
"Vệ Thánh Tâm... Luyện hóa Thần Chủng!"
Trên bầu trời phong vân biến sắc, cuồng phong gào thét, khiến cho Cơ Tuyết Tiêu và Thiên Thi lão nhân vốn đang lơ lửng giữa không trung, lập tức bị thổi cho ngả nghiêng, gần như không ổn định được thân hình nữa.
Trong lòng hai người ngưng trọng vô cùng, bọn họ biết Vệ Thánh Tâm đã lựa chọn luyện hóa Thần Chủng, Nhập Thánh tại chỗ rồi!
"Đao Vô Phong... Lại có thể bức bách Vệ Thánh Tâm đi tới loại tình trạng này?" Thiên Thi lão nhân thầm nuốt một ngụm nước miếng.
Lão biết Tô Trường Không rất mạnh, hắn có gan đến khiêu chiến Vệ Thánh Tâm, đương nhiên phải có lực lượng, có nắm chắc.
Và tình thế trước mắt cũng đủ để bọn họ hiểu tự tin của hắn tới từ đâu rồi.
Bởi vì Vệ Thánh Tâm kia đã bị Tô Trường Không từng bước lấn át, áp chế, đến tình trạng chỉ có lựa chọn luyện hóa Thần Chủng Nhập Thánh.
Lại nói, đúng là Thiên Thi lão nhân có dự đoán được tình huống này, nhưng khi thực sự chứng kiến một màn trước mắt, trong lòng lão vẫn rung động không thôi.
Đao Vô Phong kia vốn không phải Võ Thánh chuyển thế, thậm chí còn có khả năng, hắn cũng không phải hậu duệ của Võ Thánh, chỉ là một võ giả có xuất thân tương đối bình thường mà thôi, nhưng hắn lại có thể thắng được Vệ Thánh Tâm loại người trời sinh siêu phàm, Võ Thánh chuyển thế, nắm giữ Thần Chủng?
Dựa theo một loại trình độ nào đó, Đao Vô Phong có thể bức bách Vệ Thánh Tâm đi đến một bước này, cũng tương đương với hắn đã thắng rồi!
"Đao Vô Phong thật sự có thể chiến thắng một vị Võ Thánh sao?" Tuy Cơ Tuyết Tiêu đã sớm có dự đoán từ trước, bởi vậy trên mặt không hề gợn sóng, càng không sợ hãi điều gì, nhưng trong lòng lại vô cùng ngưng trọng.
Bởi vì nếu Tô Trường Không không thể chiến thắng Vệ Thánh Tâm, Cơ Tuyết Tiêu cũng phải đứng trước lựa chọn dung hợp Thần Chủng, liên thủ cùng Tô Trường Không đánh giết Vệ Thánh Tâm!
Nhưng lựa chọn kiểu này tuyệt đối sẽ làm thương tổn tới tiềm lực của Cơ Tuyết Tiêu.
Nếu là trước kia, khẳng định rằng nàng sẽ không đáp ứng. Nhưng từ lần trước sau khi Tô Trường Không trợ giúp nàng chém giết năm võ giả Cổ Ma tông kia, nàng đã nợ Tô Trường Không một đại nhân tình.
Và với tính cách của nàng, dù phải tự tay chặt đứt tiền đồ của bản thân, cũng sẽ trả lại cho hắn!
Tình huống trước mắt, Tô Trường Không sắp phải dùng cảnh giới Tiên Thiên chống lại một vị Võ Thánh, nhưng ngay cả Thần Chủng, hắn cũng không có lấy một viên?
Cơ Tuyết Tiêu từng được nghe nhắc tới tình huống này ở trong truyền thuyết, dường như chỉ hậu duệ của Cổ Thánh, trời sinh đã siêu phàm nhập thánh, mới đủ khả năng làm được chuyện này!
Nhưng Tô Trường Không vốn không phải hậu duệ của Võ Thánh, lại không có Thần Chủng trong người…
Nếu hắn có thể chém giết Võ Thánh, dù là loại Võ Thánh có cấp bậc yếu nhất kia, thì theo những gì Cơ Tuyết Tiêu suy đoán, trong tương lai, kể cả khi đặt người này vào trong Cổ Thánh quốc, hắn vẫn có thể dựa vào sức mình danh chấn một phương!
"Đây là... Nhập Thánh sao?"
Tô Trường Không nhìn thấy thiên địa linh khí đang mãnh liệt sôi trào ở phía xa xa, sau đó, chúng nó quấn chặt lấy nhau, tạo thành một con Trường Long thật dài, chui thẳng vào trong cơ thể Vệ Thánh Tâm đang được Tà Đế Thú bảo vệ.
Cùng lúc này, một viên Thần Chủng màu đen đã hoàn toàn cắm rễ bên trong thân thể gã, trở thành một bộ phận không thể tác rời trong thân thể gã.
Nó không ngừng phát ra năng lượng, thấm nhuần tới từng tấc da thịt trên người Vệ Thánh Tâm, khiến cho thân thể gã lột xác thành thể phách chân chính của Võ Thánh.
Một luồng Thánh uy mênh mông cuồn cuộn tràn ngập tám phương.
Trong phạm vi hơn ngàn dặm xung quanh, cả động vật lẫn thực vật, đều hướng về phía này, quỳ xuống, hoặc đổ rạp xuống, giống như đang biểu đạt lòng thần phục.
Cao cao tại thượng! Uy nghiêm mênh mông!
Tại thời khắc này, dùng mắt thường cũng có thể thấy được, phía trên da thịt của Vệ Thánh Tâm đều đang tuôn ta một luồng khí tức hùng hậu.
Cả người gã đứng ở nơi đó, lại có cảm giác như đang ở trong một chiều không gian khác biệt, ngay cả cấp bậc sinh mệnh cũng sinh ra lột xác.
Vệ Thánh Tâm đã sớm có thể luyện hóa Thần Chủng, thành tựu Võ Thánh, nhưng vẫn một mực cố ý áp chế.
Tới hiện giờ, khi gã trực tiếp bỏ qua áp chế, quá trình luyện hóa Thần Chủng cũng như nước chảy thành sông, không chút trở ngại, đã nhanh chóng hoàn thành lột xác!
"Đây là... Võ Thánh..." Vệ Thánh Tâm cảm nhận được sinh mệnh, thể phách của bản thân đều sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trong lòng cũng không khỏi cảm thán, gã của hiện giờ và gã của trước kia, cũng tương tự như một người trưởng thành so sánh với một đứa nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận