Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 426 - Trượng Nghĩa Đa Thị Đồ Cẩu Bối

"Tiễn thuật như thế, chỉ sợ không đến năm người trong cả bốn mươi vạn người của Đại Phong thiết kỵ, có thể sánh bằng!" Khương Càn cũng âm thầm kinh hãi.
Bởi vì thủ hạ của hắn vốn là hai võ giả cảnh giới Khí Huyết Lang Yên, vậy mà lại bị Tô Trường Không dùng mấy mũi tên bắn chết chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn.
Phải biết rằng, ở bên trong Đại Phong thiết kỵ, có cực kỳ nhiều người tài giỏi, tiễn thuật cũng là một trong những vũ kỹ bắt buộc phải rèn luyện, khiến cho rất nhiều thành viên của Đại Phong thiết kỵ đều là thiện xạ. Thế nhưng tiễn thuật mà Tô Trường Không để lộ ra lại khủng bố tới mức, chỉ một vài người đếm được trên đầu ngón tay của Đại Phong thiết kỵ có thể phân cao thấp cùng hắn.
Tồn tại như vậy, lẽ ra phải nổi danh, nhưng cố tình Tô Trường Không lại có dáng vẻ hơn ba mươi tuổi, làn da ngăm đen, hình thể không cao không lùn, làm Khương Càn nghĩ mãi mà không có chút ấn tượng nào.
Đối mặt với lời chất vấn của Khương Càn, Tô Trường Không chỉ cười hắc hắc nói: "Trượng nghĩa đa thị đồ cẩu bối (Câu đầy đủ: ‘Trượng nghĩa mỗi tòng đồ cẩu bối, phụ tâm đa thị độc thư nhân’, đây là những lời xuất phát từ học giả Tào Học Thuyên của triều Minh, có nghĩa nôm na là người trượng nghĩa thường xuất phát từ dân chúng có địa vị thấp kém, còn người đọc sách thường là kẻ phụ lòng), ta chỉ nghe nói huynh đệ Trần gia này sát lương mạo công, tội ác chất chồng, là hạng người mà ta không đáng tồn tại trên đời này nhất, cho nên ra tay giết bọn họ, làm chuyện thiên kinh địa nghĩa thôi!"
Tô Trường Không nói ra những lời này cũng không hề sai, chẳng qua là hắn ra tay giết người hoàn toàn không phải vì trượng nghĩa, trừng gian trừ ác, mà bởi vì đã cí giao dịch cùng Chu Chính Nghiệp mà thôi.
Hắn báo thù giúp người nhà của đối phương, mà thù lao lại là dược phương có thể luyện chế Yêu Ma Tinh Hạch.
Lời này khiến sắc mặt Khương Càn khẽ biến. Đương nhiên là người này có biết chuyện huynh đệ Trần gia sát lương mạo công, nhưng việc ấy đã thành kết cục không thể tránh được, nhóm cao tầng Đại Phong thiết kỵ lo lắng việc này sẽ làm ảnh hưởng tới thanh danh của Đại Phong thiết kỵ, cuối cùng chỉ có thể đâm lao phải theo lao, không trừng phạt huynh đệ Trần gia.
Mà cao thủ thần bí không biết thân phận này lại ra tay đánh chết huynh đệ Trần gia vì việc đó?
"Gặp lại sau!" Tô Trường Không vẫy vẫy tay, chuẩn bị rời đi.
"Chạy đi đâu? Lưu lại!" Tuy sắc mặt Khương Càn thay đổi thất thường, nhưng mắt thấy Tô Trường Không muốn rời đi, làm sao hắn có thể để mặc hung thủ to gan lớn mật, dám giết thủ hạ của mình rời khỏi Đại Phong châu thành?
Khương Càn gầm lên một tiếng, đánh về phía Tô Trường Không, chưởng phải đánh tới sau lưng Tô Trường Không, chưởng kình mênh mông như sóng gào biển thét.
Ngũ Cầm Hí. Hạ Sơn Hổ!
Sắc mặt Tô Trường Không trở nên lạnh lùng, động tĩnh sau lưng làm hắn chợt xoay người lại, thi triển Hổ Hí uy mãnh hung hãn trong Ngũ Cầm Hí, khí thế cả người đột nhiên nhấc lên, tựa như một con ác hổ đang giương nanh múa vuốt, từ đỉnh núi lao xuống!
"Rống!"
Khương Càn loáng thoáng nghe được một tiếng gào thét đinh tai nhức óc hổ, kinh sợ linh hồn!
"Ầm vang!"
Quyền chưởng va chạm, lực lượng mênh mông khuếch tán ra bốn phía, đất đá trên mặt đất bị lật ngược lại, vết nứt lan tràn, hai bên tường viện xung quanh hẻm nhỏ ầm ầm vỡ nát như vừa bị sóng lớn đập vào.
"Cái. . . âm thanh gì đây?" Có người đang ở trong nhà dọc theo hai bên hẻm nhỏ bị động tĩnh này dọa sợ bay hết cả hồn vía, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì?
"Quyền kình thật hung hãn!"
Khương Càn ngạnh kháng thẳng mặt, cảm nhận được một luồng lực lượng cực lớn truyền đến từ lòng bàn tay, tựa như gặp phải hổ đói tấn công, trong lòng hoảng hốt.
Hắn tiến hành cướp công, chính vì kiêng kị tiễn thuật của Tô Trường Không, không cho đối phương có cơ hội bắn tên, nhưng Tô Trường Không chẳng những sở hữu tiễn thuật cao minh, ngay cả quyền pháp cũng mạnh tới mức vượt qua người bình thường có thể tưởng tượng được, căn bản không có phương diện nào gọi là sở đoản!
"Ngang!"
Khương Càn ý thức được thực lực của người trước mắt đã vượt qua những gì mình dự đoán, là cao thủ tuyệt không dưới mình, bởi vậy, hắn không dám có bất cứ điều gì sơ suất, phải toàn lực ứng phó.
Chỉ thấy khí huyết trong cơ thể hắn điên cuồng sôi trào, trong một tiếng long ngâm rung trời vang vọng khắp nơi, khí huyết mênh mông hình thành một con Trường Long, xoay quanh đỉnh đầu Khương Càn!
Cảnh giới Khí Huyết Trường Long!
Nếu ở một phủ, võ giả Khí Huyết Trường Long cảnh là tồn tại có thể đếm được trên đầu ngón tay, thì ở Đại Phong châu thành này, muốn đảm nhiệm chức vị vạn phu trưởng, ít nhất cũng phải có thực lực đạt tới cấp bậc Khí Huyết Trường Long.
Và Khương Càn là một trong số đó.
"Khí huyết của hắn. . . kém Mộc Tấn kia không chỉ một bậc, có lẽ ở bên trong đám vạn phu trưởng của Đại Phong thiết kỵ, hắn chỉ được xếp vào trình độ trung hạ thôi?"
Tô Trường Không cảm nhận được khí huyết do Khương Càn kia bộc phát ra, âm thầm nhận xét.
Cùng là cường giả cấp bậc Khí Huyết Trường Long, nhưng cũng chia ra mạnh yếu. Mộc Tấn kia là thế gia đệ tử, huyết mạch đặc thù, chỉ tính riêng phần khí huyết để lộ ra bên ngoài, đã mạnh hơn Khương Càn này mấy lần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận