Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 915 - Quái Vật Chân Chính!

Nhưng ngay trước khi Bàng Thắng Vũ đại công cáo thành, gã lại bị Tô Trường Không đánh bại, hiện giờ bộ thân xác nọ đang ở bên trong động thiên phúc địa của Hạ Viêm gia tộc.
Không còn cách nào khác, Tần Diệt Sinh mới quyết định tự mình hành động, bắt lấy Tô Trường Không, dùng hắn đến trao đổi với thân thể của Bàng Thắng Vũ.
Và dù gã không thể bắt sống Tô Trường Không, cũng phải giết chết kẻ này đi, giải quyết xong nhân quả, không để cho hắn có cơ hội trưởng thành lên!
"Giết bọn họ!" Đột nhiên Tô Trường Không hành động, nhưng hắn không lao về phía Tần Diệt Sinh bên này, mà là Vu Mông, Vu Khâm bên kia.
Tình thế trước mắt, ba yêu võ giả nhóm Bắc Ảnh Cuồng là thân thể mà Tần Diệt Sinh chuẩn bị dùng để chịu tải lực lượng bản thân, một khi đã như vậy, giết chết Vu Mông, Vu Khâm trước, cũng tương đương với làm suy yếu lực lượng của gã!
Hô!
Tô Trường Không tiến lên một bước, súc địa thành thốn, lập tức xuất hiện trước người Vu Mông đã bị chém thành hai nửa, Trảm Thiết đao trong tay dứt khoát đánh tới, mục tiêu là cái đầu của Vu Mông!
"Không tốt!" Vu Mông cảm nhận được tử vong uy hiếp, nhưng lúc trước gã từng bị Tô Trường Không dùng một đao chém đứt từ phần ngực, hiện giờ lại đối mặt với Tô Trường Không căn bản không có một chút năng lực phản kháng.
Nhưng một bóng người cao lớn đã nhanh chóng xé rách không khí, lập tức lao tới, chắn trước người Vu Mông, đúng là Tần Diệt Sinh kia!
"Oanh!"
Bàn tay trái phủ đầy vảy chi chít của Tần Diệt Sinh nắm chặt thành quyền, rồi không chút do dự đánh ra, nghênh đón Trảm Thiết đao mang theo uy lực đao hồn của Tô Trường Không, kình phong cuồn cuộn nổi lên tựa như sóng biển thét gào, uy thế ngập trời!
"Đang!"
Trong tiếng sắt thép va chạm bùng nổ, Tô Trường Không cảm nhận được một luồng lực lượng lớn đến đáng sợ truyền đến từ trên đao nhận, nó cứng rắn ép cho hắn không thể khống chế, lập tức bay ngược về phía sau, mà tầng vảy tối đen trên nắm tay Tần Diệt Sinh chỉ nứt ra một vết thật nhỏ mà thôi.
"Hội... Hội chủ..."
Vu Mông vừa tìm được đường sống từ trong chỗ chết, còn không kịp nói lời cảm kích, đã thấy bàn tay Tần Diệt Sinh dùng sức nắm lấy mình.
"Đùng! Đùng!"
Tiếng kêu thảm thiết còn không kịp phát ra từ trong miệng Vu Mông, một luồng lực lượng kinh người đã từ bốn phương tám hướng đè ép đến, cứng rắn bóp vỡ toàn bộ xương cốt trên người Vu Mông.
Máu thịt đã nát như tương vẫn không ngừng áp súc lại!
"Đại ca!"
Vu Khâm đứng ở cách đó không xa, lập tức phát ra một tiếng thét kinh hãi. Gã vừa tận mắt chứng kiến Vu Mông bị Tần Diệt Sinh dùng một tay cứng rắn nắm lại thành một quả cầu thịt chỉ lỡn cỡ nắm tay hài nhi!
"Đi tới đây!" Một bàn tay khác của Tần Diệt Sinh trực tiếp chộp về phía hư không, Vu Khâm bên kia căn bản không thể phản kháng, nhanh chóng bị tóm tới.
Vu Khâm ý thức được vận mệnh của chính mình, nhưng vô lực, chỉ có thể điên cuồng rít gào quát mắng: "Tần Diệt Sinh! Ngươi là tên ác ma... Không chết tử tế được!"
Những năm gần đây, bọn họ đều trung thành và tận tâm với Tần Diệt Sinh, nhưng chỉ vì đối phó với Đao Vô Phong này, mà Tần Diệt Sinh nói muốn bọn họ hy sinh là dứt khoát lấy bọn họ làm vật hy sinh, không chút dơ dự, hoàn toàn coi bọn họ trở thành công cụ có thể ném đi bất cứ lúc nào!
"Mạng của các ngươi vốn thuộc về ta!" Tần Diệt Sinh không chút dao động, năm ngón tay lại nắm chặt, cùng với âm thanh khung xương, máu thịt vỡ vụn vang lên, thân thể Vu Khâm cũng bị cứng rắn áp súc thành một quả cầu thịt lớn cỡ nắm tay hài nhi.
Sau đó, Tần Diệt Sinh há miệng, nhét toàn bộ hai quả cầu thịt từng là Vu Khâm, Vu Mông, vào cái mồm to như chậu máu, nuốt gọn vào trong bụng.
"Như vậy... Có thể đạt được nhiều lực lượng hơn, cũng như có thời gian hoạt động lâu hơn." Tần Diệt Sinh liếm liếm môi, trên mặt đều tràn đầy hung tàn, thô bạo.
Yêu hồn của gã xâm nhập vào trong cơ thể Bắc Ảnh Cuồng, cũng tương đương với kích phát tất cả tiềm năng, lực lượng của đối phương, tựa như củi lửa tẩm xăng, trong khoảng thời gian ngắn sẽ thiêu đốt điên cuồng, đạt đến trạng thái bùng nổ cực hạn, nhưng nhiên liệu cũng bị đốt sạch rất nhanh.
Và mục đích khiến gã biến Vu Mông, Vu Khâm thành quả cầu thịt nuốt xuống, chính là dùng bọn họ làm củi lửa, nhiên liệu, khiến cho thế lửa càng vượng, cũng như kéo dài thời gian cháy của đống lửa nọ!
Trong khoảnh khắc này, sức mạnh của Tần Diệt Sinh đủ để quét ngang tất cả cường giả, một khi không phải Võ Thánh sẽ khó có thể chống lại được!
Đây cũng chính là mục đích bị che giấu đi trong chuyện Tần Diệt Sinh gọi ba người Bắc Ảnh Cuồng tới đây.
Nếu ba người bọn họ liên thủ có thể bắt được Tô Trường Không, đương nhiên sẽ là kết quả tốt nhất, còn không bắt được, gã cũng chỉ có thể ép bọn họ hy sinh vì mình mà thôi!
"Tần Diệt Sinh này thực sự... Là một con quái vật chân chính!" Một màn trước mắt khiến trong lòng Tô Trường Không cũng trở nên ngưng trọng.
Đúng như lời Hồng Chấn Tượng từng nói, Tần Diệt Sinh này vô cùng khủng bố, là một con quái vật chân chính!
Lãnh huyết tàn nhẫn, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn!
Tần Diệt Sinh đứng từ xa nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, cất giọng ầm vang nói: "Tiểu tử, đừng nghĩ tới chuyện chạy trốn, ngươi không chạy thoát khỏi tay bổn tọa đâu... Kể cả khi ngươi có thể chạy, bổn tọa cũng sẽ giết sạch đám người trong tông môn các ngươi. Chuyện ngươi có thể làm chính là phí công chống cự, hết sức lấy lòng bổn tọa mà thôi!" Tần Diệt Sinh trực tiếp dùng Linh Đạo tông đến uy hiếp, coi như đã nắm chắc được Tô Trường Không trong tay rồi.
"Tần Diệt Sinh, ta mặc kệ ngươi là quái vật gì, hôm nay... Ngươi chết chắc rồi!"
Sát khí bùng lên trong mắt Tô Trường Không.
Hắn muốn kết thúc ân oán với Diệt Sinh hội ngay trong ngày hôm nay, và chỉ cần chém giết Tần Diệt Sinh này, cũng tương đương với Diệt Sinh hội không còn tồn tại nữa, hắn cũng có thể diệt trừ được một đại địch.
"Xuy!"
Trong nháy mắt khi lời nói rơi xuống, Tô Trường Không trực tiếp ra tay.
Chỉ thấy hắn khẽ lắc mình một cái, đã vượt qua khoảng cách thật dài giữa hai bên, đao hồn được kích phát, lôi quang bừng sáng phía trên Trảm Thiết đao.
Thanh đao trong tay hắn tựa như một tia sấm sét, mang theo khí tức hủy diệt khôn cùng, chém thẳng vào đầu kẻ địch.
Một đao được dung nhập lực lượng lôi đình do âm dương nhị khí chuyển hóa này, cả về tốc độ lẫn lực sát thương đều đạt tới chất biến!
"Xuy!"
Một đao này điên cuồng chém lên đầu Tần Diệt Sinh, đao nhận cứng rắn ép xuống, xé toang lá chắn yêu lực bên trên, vừa chém vào chừng nửa tấc sâu, lực lượng đao hồn từ bên trong trực tiếp lan tràn ra ngoài, đánh thẳng vào thức hải, linh hồn Tần Diệt Sinh.
"Phốc!"
Nhưng dao động do đao hồn hình thành vừa dung nhập vào trong cơ thể Tần Diệt Sinh lại bị trừ khử hầu như không còn, tựa như trâu đất xuống biển.
"Luận về cường độ linh hồn... Ta mạnh hơn ngươi đó!" Khóe miệng Tần Diệt Sinh khẽ cong lên.
Tô Trường Không nắm giữ đao hồn, nhưng Tần Diệt Sinh lại là một con quái vật chân chính, đã sống sót qua tháng năm dài đằng đẵng, bởi vậy, dưới tình huống không có thân thể, yêu hồn của gã vẫn có thể tự chủ hoạt động.
Có thể nói, trên phương diện cường độ linh hồn, gã mạnh mẽ hơn Tô Trường Không rất nhiều.
Và đương nhiên, nếu thông qua cấp độ linh hồn, Tô Trường Không sẽ khó mà chém giết được gã!
Ngay tại thời điểm lời nói vừa rơi xuống, một bàn tay đầy vảy của Tần Diệt Sinh đã vươn tới, nhanh như thiểm điện, móng tay sắc nhọn ma sát cùng không khí, kéo ra năm khe hở không gian thâm sâu, đen ngòm…
Bạn cần đăng nhập để bình luận