Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 91: Ta Rất Ghét... Bị Phản Bội!

"Chuyện gì vậy? Cùng là Thần Lực cảnh... Vì sao hắn có thể áp chế ta?" Chuyện này khiến Triệu Thanh có chút không tin nổi.
Cùng là Thần Lực cảnh, dù đôi bên có chênh lệch cũng không thể đạt tới trình độ nghiền áp!
"Thì ra là thế... Thần Dũng cảnh, cả trăm người cũng không thể đương đầu với lực lượng dũng mãnh này. Muốn đạt tới cảnh giới ấy, cần thực chiến để tôi luyện tinh thần, thân thể, mà ta lại thiếu đi áp lực thực chiến! Vì vậy mới gặp phải bình cảnh!"
Giờ phút này, trong lòng Tô Trường Không đã hiểu rõ.
Sau khi Tô Trường Không đạt tới Thần Lực cảnh đỉnh phong, cần phải chiến một trận thỏa mãn tràn trề mới khiến cho thân thể, tinh thần lột xác, mà Triệu Thanh phối hợp với đám nỏ thủ, đã gây cho hắn áp lực không nhỏ.
Tình huống này tưởng như nguy hiểm nhưng lại giúp hắn đạt phá vỡ hạn chế của bình cảnh, nước chảy thành sông, bước vào Thần Dũng cảnh!
"Hưu hưu hưu!"
Từng mũi tên lại bay vụt đến nhưng lúc này Tô Trường Không không lựa chọn né tránh nữa, chỉ thấy hắn nâng lên một cánh tay, bảo vệ những nơi yếu hại như đầu, phần gáy.
"Đang đang đang!"
Thật hiển nhiên, Tô Trường Không làm như vậy đã khiến những mũi tên đã bắn trúng vào nửa người trên của hắn, nhưng lạ kỳ thay, chúng lại phát ra âm thanh kim loại va chạm vào nhau rồi bị đánh văng ra.
Đây là công lao của Kim Ti Hoàn giáp.
Sau khi Tô Trường Không mặc loại áo giáp này vào, lực phòng ngự đối với mũi tên và ám khí trở nên cực kỳ mạnh mẽ, chỉ cần bảo vệ những nơi yếu hại, những mũi tên được bắn từ cự ly xa như vậy, hoàn toàn không thể làm hắn bị thương!
"Này... Kim Chung Tráo? Thiết Bố Sam?"
Rõ ràng một đống mũi tên đã bắn trúng thân thể Tô Trường Không nhưng ngay sau đó, chúng đều bị dễ dàng đánh văng ra, khiến cho Triệu Thanh nhìn mà sửng sốt.
Suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu hắn chính là, chẳng lẽ Quỷ Diện trước mắt còn kiêm tu khổ luyện ngạnh công?
"Có vẻ ngươi rất thích đón đao của ta? Vậy cho ngươi đón thoải mái!"
Tô Trường Không đã ngạnh kháng một vòng tên bắn, hai tròng mắt lập tức trở nên lạnh như băng, tựa như ngưng kết thành thực chất.
Hô!
Hắn lập tức vung Trảm Thiết đao, nhưng lúc này, hắn không còn chém nữa, thay vào đó là “Đập”.
Quy Tức chân khí lưu chuyển, cơ bắp nơi cánh tay Tô Trường Không nổi gồ lên, bàn tay hắn nắm chặt chuôi đao, sử dụng bề rộng của Trảm Thiết đao, điên cuồng đập xuống người Triệu Thanh.
Lưỡi đao sinh ra kình phong, mang theo một luồng áp lực nặng nề!
Triệu Thanh cắn răng, dùng hai tay mang theo Ô Kim thủ sáo đen thẫm, đi lên ngăn cản Trảm Thiết đao đang vỗ xuống.
"Ca ca ca!"
Trong âm thanh va chạm nặng nề của kim loại, Trảm Thiết đao giống như một cây chùy nặng ngàn cân gõ xuống.
Triệu Thanh kêu lên một tiếng đầy đau đớn, đầy thống khổ.
Hắn ngăn cản được một chiêu này, nhưng luồng lực lượng to lớn truyền tới kia, cũng khiến xương cốt hai bàn tay Triệu Thanh vỡ vụn!
"Thần Dũng cảnh… Ngươi là võ giả Thần Dũng cảnh?" Triệu Thanh đau đến mức trước mắt đều biến thành màu đen, hoảng sợ thốt ra.
Phải biết rằng, Thần Dũng cảnh là cảnh giới Đoán Thể đại thành, lực lượng của riêng một cánh tay cũng đạt tới trình độ Thần lực ngàn cân, có thể vung mạnh vũ khí trọng hình nặng tới trăm cân, giống như một con hung thú hình người!
Nếu Tô Trường Không chỉ là võ giả Thần Lực cảnh, cùng đẳng cấp với hắn, đối phương không thể đạt tới trình độ nghiền áp hắn trên phương diện thể phách như vậy.
Chỉ có Thần Dũng cảnh mới có thể làm được!
Và hiển nhiên là Tô Trường Không sẽ không giải thích cho Triệu Thanh nghe.
"Ta rất ghét... Bị phản bội!"
Trong mắt Tô Trường Không là một mảnh hàn ý buốt lạnh tâm hồn.
Từ sau khi hắn đạt thành giao dịch với Triệu Thanh này, mỗi một cây nỏ trao tay đều đảm bảo chất lượng…
Nhưng kết quả là gì?
Là ngay từ đầu trước khi giao dịch, Triệu Thanh đã tính kế hắn rồi chờ sau khi mua đủ số lượng Thập Tự nỗ, lập tức lật tay dùng chính những vũ khí này để đối phó với hắn.
Làm sao Tô Trường Không có thể không giận?
"Chờ một chút! Có việc gì cứ từ từ thương lượng, ta chính là Hắc..."
Xương cốt vỡ vụn nơi bàn tay Triệu Thanh truyền đến từng cơn đau nhức, mồ hôi lạnh túa ra, kẻ này vội vàng mở miệng, muốn Tô Trường Không dừng tay.
Nhưng Tô Trường Không lại không chút do dự, dấn thân xông lên, xuất đao trong nháy mắt, trút toàn bộ sát ý trong lòng qua một chiêu này!
Xuy xuy!
Bổ dọc, chém ngang!
Tô Trường Không liên tiếp ra hai đao, lưỡi đao chồng chéo đan xen, nhanh đến mức có cảm giác hai chiêu này xuất ra cùng một lúc.
Triệu Thanh muốn ngăn cản, nhưng xương cốt hai tay đã vỡ vụn…
Có lòng mà vô lực.
Cùng với âm thanh máu thịt bị xé rách vang lên, mặt nạ vẫn được Triệu Thanh đeo không rời, đã chia thành hai, lộ ra một khuôn mặt tái nhợt, hung ác nham hiểm.
Thoạt nhìn kẻ này chừng ba bốn mươi tuổi, trong mắt tràn ngập sợ hãi và không cam lòng.
Nhưng ngay lập tức, đầu và eo của đối phương đồng thời hiện lên một đường máu.
Đường máu này ngày càng mở rộng, cuối cùng xé rách thân thể!
"Phù phù!"
Trên thân thể Triệu Thanh xuất hiện một miệng vết thương hình chữ thập, cả người vỡ vụn thành bốn khối, rơi rụng xuống.
Máu tươi và nội tạng nát nhừ vương vãi đầy mặt đất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận