Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1334: Hải Dạ Thành Máu Chảy Thành Sông!!

Hưu!
Thân thể Tô Trường Không được một luồng gió nhẹ nhàng bao vây, chợt lóe lên đã vượt qua khoảng cách trăm dặm, nhanh ngoài sức tưởng tượng.
Ngũ Cầm Hí. Phong Thần Tật, am hiểu nhất chính là tốc độ, bay vút, khiến cho tốc độ đi đường hiện giờ của Tô Trường Không đã nhanh gấp mười lần lúc trước.
Lúc đi tốn gần một năm thời gian, mà lúc về, nhiều nhất chỉ mất một tháng là có thể vượt qua khoảng cách dài đằng đẵng này!
“Đã tới biên giới Cổ Thánh quốc. Một tháng sau, trải qua quá trình cấp tốc lên đường, Tô Trường Không đã vượt qua khoảng cách vô cùng xa xăm, trở lại Cổ Thánh quốc.
“Ừm?" Nhưng bỗng nhiên, Tô Trường Không chợt nhướng mày.Hắn ngửi được mùi máu tươi nồng nặc từ phía xa xa trong không khí nhẹ nhàng bay đến. Mùi máu tươi nồng đậm này, có vẻ như ở nơi này từng xảy ra một trận đại đồ sát!
“Đi xem một chút. Tô Trường Không thoáng suy tư, liền quyết định đi xem tình huống.
Đương nhiên hắn sẽ không vì chuyện này mà chuyển sang đi đường vòng.
‘Hải Dạ thành cách xa nơi này mấy trăm dặm, là một tòa thành trì dựa vào biển rộng của Cổ Thánh quốc, dân cư vượt qua trăm vạn. Nơi này có ‘Mạc gia là một gia tộc địa phương từng sinh ra Thần Thể Võ Thánh.
Thành tựu đó đã khiến Hải Dạ thành nổi tiếng khắp nơi trong phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh. Đúng là trước kia Hải Dạ thành có chút phồn hoa, nhưng ở thời điểm hiện giờ, nó lại sớm không còn phồn hoa như trước.
Cả tòa Hải Dạ thành đều là khung cảnh máu chảy ngàn dặm, từng thi thể cụt tay bị ngâm trong vũng máu, tựa như một mảnh luyện ngục nhân gian.
Thảm cảnh này đủ để khiến sắc mặt người ta tái nhợt, thậm chí còn hoài nghi có phải bản thân đã tiến vào trong địa ngục hay không.
Mà ở trên bầu trời Hải Dạ thành, có một mảnh mây màu đỏ đen hội tụ, mơ hồ có vài Ma Ảnh ở trong đó đang quan sát tình huống phía dưới.
“Công Tôn đại nhân, Mạc gia này cũng thật tàn nhẫn, mắt thấy thành dân của chính mình bị tàn sát, vẫn có thể trơ mắt đứng nhìn, không dám lộ diện. Trong mấy người này, một nam tử mặc áo đen ôm hai tay, nhìn về một khu kiến trúc khổng lồ được quầng sáng nặng nề bao phủ phía dưới kia, chợt lên tiếng cười khẩy nói. Người có tên Công Tôn đại nhân kia vốn là một lão giả cường tráng, dù đầu tóc đã bạc, nhưng trên mặt không lộ ra một chút già nua nào, trong đôi con ngươi u lục của lão chợt lóe hung quang, hừ lạnh nói: “Mạc gia này rất thông minh, bọn họ biết một khi lộ diện chính là chịu chết, nên mới một mực trốn tránh như vậy, nhưng bọn họ thật sự cho rằng pháp trận phòng ngự này có thể bảo vệ bọn họ cả đời sao?"
Dứt lời, lão giả cường tráng nâng bàn tay lên, hung hăng đè xuống phía dưới.
“Oanh!"
Mây đen đầy trời hình thành một bàn tay khổng lồ, tức giận đánh về phía quầng sáng phía dưới. “Bành!"
Bàn tay khổng lồ đập xuống quầng sáng, phát ra tiếng nổ vang rung trời, khiến cả tòa Hải Dạ thành đều có chút run rẩy.
“Một đám rùa đen rụt đầu, thay vì bị bổn tọa bắt được sau đó giết chết, còn không bằng các ngươi chủ động đi ra cùng bổn tọa đánh một trận, chết còn có thể có tôn nghiêm một chút! Lão giả cường tráng điên cuồng cười ha ha.
“Những yêu ma chết tiệt này... Chi bằng chúng ta đi liều mạng với bọn chúng!” Bên trong quầng sáng, hai mắt của một võ giả Nhập Thánh đều đỏ lên, gã gầm nhẹ nói.
“Đừng xúc động... Đó là yêu ma chân chính, gia chủ đã bị thương nặng, chúng ta xông lên chỉ có thể chịu chết!” Một người khác vội vàng ngăn cản.
Tất cả mọi người đều tức giận không thể chịu nổi, hàm răng không ngừng nghiến ken két.
Bọn họ vốn là đệ tử của Mạc gia, một gia tộc Võ Thánh thuộc Hải Dạ thành. Gia chủ Mạc Như Phong của bọn họ là Võ Thánh đã tu thành Thần Thể, có thể hoành hành một phương, bảo đảm trật tự cho nơi này.
Nhưng cách đây không lâu, có ngoại địch xâm phạm, Mạc Như Phong xuất chiến, kết quả lại bị lão giả cường tráng kia đánh thành trọng thương, đành phải quay về, dặn dò người trong gia tộc kích phát pháp trận tiến hành phòng ngự.
Trong lúc nhất thời, đám người kia không thể phá vỡ được pháp trận phòng ngự do Mạc gia hao phí thật nhiều tộc lực dựng lên, vì vậy cả đám bắt đầu tàn sát bình dân trong Hải Dạ thành.
Với thực lực của cường giả cấp Nhập Thánh, bọn họ muốn tàn sát những người bình thường này, tuyệt đối là dễ như giẫm chết một đàn kiến.
Chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn, Hải Dạ thành đã máu chảy thành sông, biến thành một chốn luyện ngục nhân gian!
Bọn họ biết, rất có khả năng đám người lão giả cường tráng kia chính là yêu ma.
Lại nói từ mấy năm trước, Yêu Ma nhất tộc vốn luôn khiêm tốn, trốn tránh không ngừng, lại đột nhiên trở nên lớn lối, ngang ngược, bắt đầu trắng trợn giết chóc, phá hư Cổ Thánh quốc.
Hiển nhiên Hải Dạ thành của bọn họ cũng trở thành một mục tiêu bị chúng tập kích.
Sắc mặt Mạc Như Phong vô cùng tái nhợt, đang khoanh chân ngồi một bên, lẳng lặng chữa thương. Ông ấy cũng muốn lao ra ngoài liều mạng ngươi chết ta sống với đám yêu ma kia, nhưng trong lòng lại biết, làm như vậy chỉ khiến bản thân mất mạng vô ích mà thôi. Chịu chết vô ích còn không bằng giữ lại một cái mạng, trong tương lai mới có thể báo được mối thù ngày hôm nay!
“Rốt cuộc kiếp nạn... cũng đến. Mạc Như Phong âm thầm thở dài.
Ông ấy biết Cổ Thánh quốc đã sừng sững trên đại địa này lâu dài đã phải đối mặt với đả kích trước nay chưa từng có.
“Cái mai rùa này thật cứng... Quên đi, chúng ta cứ rời đi trước đã, nếu ở lại quá lâu, sẽ có nguy hiểm. Lão giả cường tráng kia liên tục công kích vẫn không thể đánh nát được pháp trận nối liền mấy nhánh linh mạch này, tâm niệm thay đổi thật nhanh, cuối cùng vẫn quyết định buông tha cho.
Nói gì thì nói, nơi này cũng là Cổ Thánh quốc, bọn họ giết chóc phá hư một hồi là đủ, không thể ở lại một chỗ quá lâu, nếu không rất có thể sẽ bị cường giả của Cổ Thánh quốc chú ý đến!
“Yêu ma... Còn dám ở nơi này không kiêng nể gì mà giết chóc?” Ngay khi lão giả cường tráng chuẩn bị gọi mấy người thủ hạ cùng rời đi, đột nhiên trong đầu lão lại vang lên một thanh âm lạnh như băng.
Chỉ thấy từ phía chân trời xa xa, có một thanh niên áo đen đang nhanh chóng bay tới.
Người tới đương nhiên là Tô Trường Không.
Tô Trường Không vừa trở về Cổ Thánh quốc, đã ngửi thấy mùi máu tươi đậm đặc, bởi vậy mới lần theo đó tìm đến nơi đây.
Ngay khi hắn trông thấy cảnh tượng máu chảy ngàn dặm như luyện ngục nhân gian ấy, trong lòng lập tức nổi lên một tia sát ý.
Mà kẻ gây ra thảm cảnh trước mắt chính là mấy con yêu ma này.
“Lão giả này là yêu ma... Mấy người khác, hẳn là võ giả yêu trung thành với lão. Tô Trường Không nhìn quanh một vòng, trong nháy mắt đã phán đoán ra thân phận của mấy kẻ trước mặt.
Lão giả cường tráng cầm đầu là yêu ma không thể nghi ngờ.
Tuy trong lòng Tô Trường Không vẫn có chút nghi hoặc, không hiểu vì sao hiện giờ yêu ma lại có lá gan lớn đến mức này, dám không kiêng nể gì tiến hành đồ sát hoàng loạt dân thường trong một tòa thành ở Cổ Thánh quốc, nhưng hắn lại biết việc mình phải làm hôm nay chính là bắtbọn chúng phải trả cái giá thê thảm nhất, nặng nề nhất!
“Có người đến? Hắn là ai?” Mấy người Mạc gia phía dưới pháp trận, đều thấy Tô Trường Không.
“Hắn là... Tô Trường Không?” Chỉ một mình gia chủ Mạc Như Phong của Mạc gia lại lộ ra vẻ sửng sốt, rồi ngay lập tức chuyển thành mừng rỡ như điên.
1548 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận