Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1280: Thánh Hoàng Thiên Chu! Khương Thánh Hoàng!

“Phốc!"
Trong thức hải của Tô Trường Không, Nguyên Thần màu vàng đã chuyển hóa thành dạng đao hình, và chờ tới khi nó bắn nhanh ra ngoài, lại lập tức biến thành một luồng lưu quang chói mắt.
Lúc trước, trên đầu Long Xà từng bị trọng quyền của Tô Trường Không đánh sập một mảng, tới hiện giờ, Nguyên Thần lập tức xuyên thẳng qua khu vực đã vỡ vụn ấy, lao thẳng vào bên trong, không gặp được một chút trở ngại nào!
Nguyên Thần đâm vào đại não Long Xà, lại điên cuồng giảo sát, xoắn nát toàn bộ phần óc của đối phương thành một đám hồ nhão, lại tiện đà nhanh chóng rút về.
Hai mắt Long Xà trợn trừng trừng, cái đầu đã bị Nguyên Thần giảo sát, phá hư, thân hình khổng lồ lập tức rơi xuống đáy biển, hoàn toàn mất đi khí tức.
Tô Trường Không cũng không biết rốt cuộc thần sứ kia là thần thánh phương nào, nhưng hắn lại biết mình cần phải giải quyết địch nhân trước mắt lại nói sau!
“Đáng chết! Đáng chết! Đi thôi!” Mắt thấy Long Xà bỏ mạng, trong lòng Khương Nguyên Võ thầm mắng không thôi, gã cũng không chút do dự, đã vội vàng muốn chạy trốn.
Nhưng rất nhanh, trên mặt Khương Nguyên Võ chợt hiện lên một tia kinh ngạc, rồi giật mình ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy một mảnh hư không trên mặt biển vừa bị thứ gì đó xé toạc ra.
Rồi rất nhanh, một chiếc cự thuyền như xuyên qua thời không loạn lưu xuất hiện. Cự thuyền kia mang theo phong cách cổ xưa uy nghiêm, phía trên có vô số nhánh Thần Văn huyền ảo, càng có lượng lớn những vết rạn nứt chằng chịt, dính đầy vệt máu tươi đã khô cạn..
Tựa như trước kia, cự thuyền này đã từng trải qua vô số những trận chiến tranh đẫm máu, toàn thân nó không ngừng tản ra một loại cảm giác nặng nề!
“Khí tức này... Có chút tương tự với Kính Thiên Địa trong Đại Thần Chủng...” Tô Trường Không cũng ngẩng đầu nhìn chiếc cự thuyền đang lơ lửng trên mặt biển, trong lòng khiếp sợ không thôi.
Hắn cảm nhận được khí tức của Đại Thần Chủng.
Chẳng lẽ chiếc cự thuyền này là bảo vật do Đại Thần Chủng tạo ra?
“Đây là... Thánh Hoàng Thiên Chu của Khương gia chúng ta!” Đám người Khương Diệu đều trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tin được những gì trước mắt.
Rất nhanh, bọn họ đã nhận ra lai lịch của chiếc cự thuyền này. Thánh Hoàng Thiên Chu từng là thứ công cụ di chuyển thay cho chạy bộ của Đệ Nhất Thánh.
Nó là một món 'Đại thần khí được chế tạo từ một viên Đại Thần Chủng, có năng lực vượt qua hư không, chỉ trong thời gian ngắn, hoàn toàn có thể đến được bất cứ nơi nào trên lãnh thổ Cổ Thánh quốc.
Nó cũng là một món bảo vật dùng để tuần tra thiên hạ các đời quốc chủ Cổ Thánh quốc. Thánh Hoàng Thiên Chu xuất hiện, nghĩa là gia chủ đương đại của Khương gia, 'Thánh Hoàng' đã đích thân tới rồi!
“Vừa rồi ta cảm nhận được khí tức của ma đầu kia... Nhưng nó lại đang dần dần phai nhạt. Khương Thủ Đạo trưởng lão, ngươi xuống phía dưới xem tình huống, còn chúng ta tiếp tục truy kích” Trên Thiên Chu, mơ hồ vang lên một giọng nói uy nghiêm.
“Vâng” Trong tiếng đáp lại, một lão giả với khuôn mặt nghiêm túc và chòm râu bạc trắng, nét mặt không giận tự uy, nhanh chóng từ trên Thiên Chu khổng lồ kia hạ xuống dưới.
Mà chiếc ‘Thánh Hoàng Thiên Chu kia lại một lần nữa bước vào bên trong hư không hỗn độn, nhanh chóng biến mất không thấy. “Đi... Đi mau!” Khương Nguyên Võ ý thức được mức độ nghiêm trọng của tình huống lần này, để rồi không chút do dự, vội vàng chạy trốn về phía xa xa.
“Nguyên Võ, cần gì phải vội vã rời đi như vậy?” Nhưng đúng vào lúc này, giọng nói của lão giả tóc bạc lại vang lên.
Dường như không gian chung quanh vừa ngưng đọng lại, trực tiếp hình thành nên một mảnh không gian khép kín riêng biệt. Bản thân Khương Nguyên Võ ở trong đó, khó có thể nhúc nhích mảy may.
“Tô trưởng lão, an toàn rồi. Đây là Khương Thủ Đạo trưởng lão của Khương gia chúng ta. Hắn là Đại Thần Thông Võ Thánh!” Bên tại Tô Trường Không vang lên giọng nói mừng rỡ của Khương Diệu.
“Đại Thần Thông Võ Thánh...” Tô Trường Không cũng lộ vẻ kinh dị.
Người này chính là Đại Thần Thông Võ Thánh đầu tiên Tô Trường Không gặp được từ khi hắn đi tới Cổ Thánh quốc này!
Đại Thần Thông Võ Thánh gần như đã là nhân vật đứng ở đỉnh cao nhất của Cổ Thánh quốc rồi, mỗi một người trong số bọn họ đều có thanh danh hiển hách, là nội tình của cổ tông, cổ tộc!
“Vừa rồi Thánh Hoàng Thiên Chu xuất hiện... Phỏng chừng Khương Thánh Hoàng của Cổ Thánh quốc cũng ở trên đó. Mục đích của bọn họ hắn là tên ‘Thần sứ vừa rồi! Rốt cuộc gã là thần thánh phương nào?” Đồng thời trong lòng Tô Trường Không cũng hiểu, vừa rồi chính là cảnh tượng vô cùng hiếm có ở Cổ Thánh quốc, khi mà Khương Thánh Hoàng lại tự mình khống chế Thánh Hoàng Thiên Chu, còn dẫn theo nhiều cao thủ đứng đầu của Khương gia tề tựu tới đây như vậy.
Và rất có khả năng, mục đích của bọn họ chính là vị Thần Sứ kia.
Thần sứ kia chỉ lộ ra một chút khí tức trong khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi, đã dẫn dụ Khương Thánh Hoàng tự mình đến tìm, qua đó hoàn toàn có thể hiểu được, đối phương là loại nhân vật đáng sợ đến cỡ nào!
Khương Nguyên Võ bị giam cầm, sắc mặt chuyển thành tái nhợt.
Gã biết bản thân xong rồi, thần sứ đã vứt bỏ gã.
Mà gã, kẻ mang trọng tội cấu kết với yêu ma, mưu hại đồng tộc, đặt ở bất kỳ thế lực, gia tộc nào, cũng là tội đáng muôn chết, không cách nào chuộc lại được!
“Tại sinh.
sao... bất cứ chuyện gì?” Đồng thời, trong lòng Khương Nguyên Võ cũng không sao hiểu được một màn vừa mới phát Chẳng lẽ... Vừa rồi khi thần sứ hiện thân, đối phương đã làm cái gì đó, chỉ là bọn họ không biết mà thôi! “Khương Diệu, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?” Lão giả tóc bạc Khương Thủ Đạo với phong thái không giận tự uy, đã dễ dàng chế trụ được Khương Nguyên Võ sắp sửa chạy trốn đằng kia, rồi đưa mắt nhìn quanh một vòng, trong thấy thi thể một con yêu ma trong nước biển, cũng thấy được nỗi sợ hãi còn chưa tiêu tán trên mặt đám Tại sao thần sứ lại mạo hiểm hiện thân dẫn Khương Thánh Hoàng tới, nhưng cuối cùng lại không làm người Khương Diệu. Lão lập tức trầm giọng hỏi.
“Thủ Đạo trưởng lão, cách đây không lâu Khương Nguyên Võ có mời chúng ta đến giúp hắn vây quét một con yêu ma, kết quả là... hắn rắp tâm hại người...” Khương Diệu vội vàng kể lại toàn bộ câu chuyện vừa rồi. Khương Thủ Đạo nghe xong cũng có chút giật mình. Ánh mắt lão thoáng có chút tiếc hận nhìn về phía Khương Nguyên Võ: “Đáng tiếc... Thiên phú của ngươi coi như cũng không tệ, rất có triển vọng trong tương lai... nhưng hết lần này tới lần khác, ngươi lại bị yêu ma mê hoặc, rồi tự tay chôn vùi tương lai của chính mình. Khương Nguyên Võ cắn chặt răng, không nói được một lời. Gã cũng biết bản thân mình làm ra loại chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, gia tộc tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Khương Phá ở một bên ổn định lại tâm thần, trong lòng có chút chần chờ, tới cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng hỏi: “Thủ Đạo trưởng lão, Rốt cuộc thần sứ kia... là thần thánh phương nào? Ngay cả Thánh Hoàng cũng bị hắn làm kinh động, phải tự mình đến đây” Tô Trường Không cũng ngưng thần yên lặng lắng nghe.
Bởi vì nhân vật được Long Xà gọi là thần sứ kia thực sự quá mức đáng sợ, lại sâu không lường được. Đối phương hệt như một vực sâu không đáy, rõ ràng chỉ liếc mắt nhìn chăm chú vào bọn họ, đã khiến cả đám người run rẩy không thôi. Thậm chí thần sứ chỉ hiện thân trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy, đã trêu chọc tới nhân vật đứng đầu Khương gia là Khương Thánh Hoàng phải tự mình đi tới đuổi giết.
Tô Trường Không cũng rất muốn biết thân phận của đối phương.
1549 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận