Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1367: Đệ Nhất Cổ Kim Chân Chính!!

"Hưu!"
Năm ngón tay phải của Đệ Nhất Thánh lăng không điểm một cái, năm đạo quang mang chói mắt nóng rực chợt lóe lên rồi biến mất!
Phải biết rằng, bất cứ vật gì cũng vậy, chỉ cần tốc độ càng nhanh, lực sát thương sẽ càng mạnh, mà Đại Thần Thông ‘Vô Hạn Quang do Đệ Nhất Thánh tu thành, lại chính là một sát chiêu có tốc độ gần với tốc độ ánh sáng, và hiển nhiên, lực sát thương cũng mạnh đến đáng sợ.
Gần như không thể né tránh, không thể ngạnh kháng.
Mà một khi bị nó đánh trúng, kết cục chắc chắn sẽ là bị thương nặng đến chết!
Nhưng ngũ đại Cổ Thánh cũng không phải nhân vật bình thường, và hơn ai hết, bọn họ càng hiểu rõ thủ đoạn của Đệ Nhất Thánh hơn.
“Ông ông ông!"
Thời Thánh Lý Vô Nhai khẽ động ý niệm, một luồng lực lượng vô hình nhanh chóng khuếch tán ra, chỉ thấy năm luồng ánh sáng trắng kia lập tức trở nên thong thả, dù tốc độ của nó vẫn nhanh đến cực hạn, nhưng ít nhất là bọn họ vẫn có thể né tránh được.
Loại thần thông mà Thời Thánh am hiểu nhất chính là thời gian, khiến tốc độ dòng chảy thời gian trong tương lai chậm lại, mới có thể làm được điểm này.
“Oanh oanh oanh!"
Ngũ đại Cổ Thánh còn lại nhân cơ hội này để né tránh, khiến cho năm luồng ánh sáng đều đánh vào sâu trong đại địa.
Ngay lập tức, một loại chấn động rung trời sinh ra, ánh sáng nổ tung, lại tiếp tục chia thành hàng ngàn hàng vạn tia sáng nhỏ, chiếu rọi thiên địa, ngược dòng mà lên, đan xen cùng một chỗ, hình thành một tấm lưới lớn, không ngừng co rút, giảo sát không ngừng!
“Xuy xuy xuy!"
Từng sợi dây leo to lớn vốn đang lan tràn ra bốn phía, lập tức ùa tới ngăn cản tấm lưới đang co rút này, cũng bị giảo sát đến nát bấy.
“Giết!"
Kiếm Thánh Mộ Biệt Ly như một vị quý công tử khẽ quát một tiếng, thanh trường kiếm trong tay gã chợt xuyên qua thiên địa, trực tiếp bỏ qua hạn chế của thời gian và không gian, tức giận chém về phía Đệ Nhất Thánh. Một kiếm này mang theo uy thế khôn cùng, có thể chém nát hết thảy. Nhưng đột nhiên một vòng quanh luân lại hiện lên phía sau Đệ Nhất Thánh, khiến cho luồng kiếm quang xuyên qua thiên địa kia còn chưa chạm tới Đệ Nhất Thánh, đã biến mất vô tung.
Trong tay Đệ Nhất Thánh có Đại Thần Thông loại công kích ‘Vô Hạn Quang, cùng với Đại Thần Thông loại phòng ngự Phá Pháp Quang Luân, khiến cho gã có thể công thủ kiêm dung, làm người ta bó tay không biện pháp!
“Xuy xuy xuy!” Đầu ngón tay Đệ Nhất Thánh nhẹ nhàng xẹt qua, từng luồng ánh sáng trắng trực tiếp chụm lại thành chùm, sau đó bắn nhanh ra ngoài, tung hoành khắp nơi.
Bạch quang chia tách không trung, cắt phá mặt đất thành từng mảnh nhỏ.
Chỉ một chiêu hời hợt nhẹ nhàng, lại khiến cho ngũ đại Cổ Thánh phải dùng toàn lực đối phó. “Mạnh... Quá mạnh... Người Đệ Nhất Thánh phải đối mặt chính là ngũ đại Cổ Thánh, nhưng hắn lại có thể lấy một địch năm, còn áp chế ngược lại bọn họ?” Trong lòng nhóm cường giả của một phương Nhân tộc đều sinh ra sợ hãi, tâm tình vô cùng phức tạp.
Hóa ra Nhân tộc còn có thể cường đại đến loại tình trạng này, nhưng khiến bọn họ bất đắc dĩ chính là tồn tại mạnh nhất Nhân tộc ấy lại đứng ở phía đối diện với bọn họ!
“Khương Trường Sinh ... đã mạnh hơn rất nhiều so với lúc trước, may mắn... Hắn không còn là địch nhân của chúng ta nữa. Trong mắt chúng Thiên Ma cũng lộ rõ vẻ kiêng kỵ.
Phải biết rằng, nguyên nhân lớn nhất gây nên thất bại của bọn họ dưới tay cửu đại Cổ Thánh lúc trước, chính là Đệ Nhất Thánh có chiến lực không ai ứng phó nổi này.
Hiện giờ nhiều năm trôi qua như vậy, thực lực của chúng Thiên Ma đã có tiến bộ nhất định, nhưng Đệ Nhất Thánh cũng có tiến bộ, hơn nữa tiến bộ của đối phương còn nhanh hơn bọn chúng rất nhiều. Không thể nghi ngờ rằng, ở thời điểm hiện tại, gã chính là người mạnh nhất của hai bên Nhân tộc và Yêu Ma.
“Ngũ đại Cổ Thánh có lực lượng của chúng sinh gia trì, nhưng đối mặt với Đệ Nhất Thánh vẫn bị áp chế? Đệ Nhất Thánh... cũng luyện hóa mảnh vỡ Thiên Đạo, nhưng rõ ràng là khả năng nắm giữ mảnh vỡ Thiên Đạo của hắn cường đại hơn, tinh diệu hơn các Cổ Thánh khác! Hắn gần như... Đã đạt tới trình độ cực hạn tối cao mà võ giả Nhập Thánh có khả năng đạt tới!” Trong lòng Tô Trường Không cũng vô cùng nặng nề.
Trên thực tế, tồn tại cùng một cảnh giới cũng phân mạnh yếu.
Lấy ví dụ như Đại Thần Thông chẳng hạn.
Môn Đại Thần Thông mà những người còn lại nắm giữ đều quá mức sơ cấp, mà Đệ Nhất Thánh lại vượt qua giai đoạn kia từ lâu rồi, thậm chí gã còn khai phá Đại Thần Thông của bản thân đến trình độ cực hạn, cũng như đã tu luyện Đại Thần Thông đến hạn mức cao nhất vượt qua trình độ mà nó có thể đạt được.
Từ vị trí này, nếu lại tiến thêm một bước, vậy gã không còn dừng lại ở cấp bậc Nhập Thánh nữa, mà là siêu thoát trên cả Nhập Thánh, mà là cảnh giới không ai có thể đạt tới được!
Nói như vậy, có thể hình dung như sau, trong khi những người khác còn đi trên con đường võ giả Nhập Thánh, chỉ khác nhau là ai đi cao hơn, xa hơn thôi, thì Đệ Nhất Thánh đã đi tới điểm cuối của con đường này, gã dẫn đầu vượt toàn bộ những người khác một khoảng rất xa, đến mức chỉ cần tiến thêm một bước, chính là siêu thoát.
Gã mới là đệ nhất cổ kim chân chính!
Ngũ đại Cổ Thánh liên thủ có thể đánh thắng Đệ Nhất Thánh hay không?
Không ai dám nắm chắc được.
Nhưng nếu ngũ đại Cổ Thánh tan tác, thì kết cục lại khó có thể cứu vãn nổi.
Chẳng qua biết là một chuyện, nhưng đối với trận chiến này, dù những người còn lại có muốn cũng không thể giúp được gì. “Nhàn hạ quá... Dù sao ta cũng phải làm chút gì đó chứ...” Cổ Ma Thánh nhìn song phương đại chiến, trong lòng cũng hiểu, người chiến thắng trận này đương nhiên là Đệ Nhất Thánh. Vốn dĩ từ trước đến nay, Đệ Nhất Thánh chưa bao giờ bại dù phải đối mặt với bất cứ địch nhân nào! Kể cả khi hiện giờ, gã phải đối mặt với chính ngũ đại Cổ Thánh ngày xưa, thì kết cục vẫn sẽ như vậy mà thôi!
Lại nói, Cổ Ma Thánh có thể dứt khoát lưu loát gia nhập vào trận doanh của một phương yêu ma như vậy, ngoại trừ nguyên nhân khác, một trong những nguyên nhân lớn nhất là vì gã biết Đệ Nhất Thánh cũng gia nhập vào trận doanh yêu ma rồi, và hiển nhiên, gã hoàn toàn không muốn đứng đối lập với người này. Hiện giờ Đệ Nhất Thánh có thể giải quyết đám người Hoa Thiện, thì gã cũng muốn biểu hiện chính mình một chút, chỉ khi bày ra thực lực và giá trị của bản thân, mới được Thiên Ma Thần coi trọng! “Tô Trường Không này rất bất phàm... Trong thời gian ngắn đã trưởng thành đến loại tình trạng này, chỉ sợ vừa rồi Chúng Sinh đại trận sinh ra biến hóa cũng do hắn gây nên!” Hai tròng mắt Cổ Ma Thánh dần trở nên sâu lắng. Gã lại dần dần tập trung vào Tô Trường Không, trong mắt hiện lên một tia sát ý. Cổ Ma Thánh biết được cái tên Tô Trường Không này cùng sự tích của hắn từ trong đám yêu ma còn lại. Vừa rồi rõ ràng Yêu Ma nhất tộc đang chiếm thế thượng phong, lại chỉ vì một tên Tô Trường Không lâm trận đột phá, đã khiến cho cán cân thắng lợi nghiêng hẳn về một bên.
Bởi vậy, ở trong mắt Cổ Ma Thánh, thiên phú và tiềm lực của Tô Trường Không tuyệt không thua kém Đệ Nhất Thánh!
“Đệ Nhất Thánh... Có một là đủ rồi!” Trong lòng Cổ Ma Thánh nổi lên sát ý lạnh lẽo.
Trong cửu đại Cổ Thánh, chỉ có một mình Đệ Nhất Thánh đủ khả năng chèn ép gã, mà ở trong Đại Tân sinh, lại xuất hiện thêm một tên yêu nghiệt có thể sánh ngang với Đệ Nhất Thánh.
Làm sao gã có thể cho phép kẻ này tiếp tục sống sót?
1517 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận