Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1153: Vương Trọng Khâu!

Phỏng chừng Ma sào kia không bao giờ có thể nghĩ tới, Tô Trường Không đã dùng Yêu Hồn Ấn của nó làm động lực để rèn luyện Thiên Tàm Công của mình, từ đó đạt được tiến bộ thần tốc!
Tô Trường Không không hề ngừng lại, hắn vẫn tiếp tục tu hành Thiên Tàm Công, muốn thúc đẩy môn công pháp này tới thập nhất cảnh.
Mà trong lúc Tô Trường Không đang bế quan tu hành, tại lãnh thổ của Nhân tộc cửu quốc đã có người đứng lên phá vỡ chuỗi ngày bình tĩnh hiếm hoi này.
Hoàng Sa hải, nơi này chính là cửa vào của Kính Thiên Địa.
Tại thời khắc đó, bên trong Hoàng Sa hải vừa tiếp đón hay người lạ mặt.
Sự xuất hiện của bọn họ lập tức làm cho mấy Võ Thánh vẫn một mực đóng đô trong Hoàng Sa hải phải chú ý tới.
Đơn giản là vì hai người này không hề giống người thường, bọn họ là một nam một nữ.
Cô ả trong hai người này có một mái tóc màu đỏ, xinh đẹp tới tột cùng, nhưng vẻ đẹp này lại mang tới cho người ta một loại cảm giác vừa thô bạo vừa nguy hiểm, tựa như một con xích liên xà [1].
[1] : rắn lệch đầu hoa ( tên khoa học: Lycodon rufozonatus) là một loài rắn không độc cỡ vừa và nhỏ thuộc chi Lycodon rufozonatus. Chúng rất hung dữ, khi bị đe dọa đầu thường rụt lại thành hình tam giác, thân có màu sắc sặc sỡ nên thường bị nhầm là rắn độc.
"Nàng kia... Là Hồng Mạn Thiên, Võ Thánh của Cổ Ma tông?" Mấy Võ Thánh đang canh giữ bên trong Hoàng Sa hải, không khỏi cả kinh.
Đơn giản là vì nữ tử tóc đỏ kia vốn không phải ai khác, ả ta đúng là Hồng Mạn Thiên của Cổ Ma tông. Hồng Mạn Thiên, từng xuất hiện tại Hoàng Sa hải, phái Huyết Thần Tử do chính mình bồi dưỡng tiến vào Kính Thiên Địa, nhưng kết quả lại là thất bại rồi!
Chuyện này khiến trong lòng Hồng Mạn Thiên phẫn nộ vô cùng mà không nơi phát tiết, vì thế ả chuyển mục tiêu lên người Tô Trường Không, kẻ từng giết võ giả dưới tay mình, sau đó là bùng nổ một màn đại chiến cùng Hạ Viêm Long.
Ai ngờ hành động này lại khiến Huyết Thần Tử bị Tô Trường Không chém giết tại chỗ.
Còn Hồng Mạn Thiên, ả ta biết bản thân không thể giành được chiến thắng nhanh chóng, cũng hiểu nếu tiếp tục kéo dài thêm, chính mình sẽ là phe bất lợi, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn rời đi.
Trải qua một hồi đại chiến kinh thiên đó, đương nhiên là mấy Võ Thánh vẫn một mực canh giữ tại Hoàng Sa hải này, đã khắc sâu ấn tượng về Hồng Mạn Thiên, Võ Thánh đến từ đỉnh cấp tông môn Cổ Ma tông của Cổ Thánh quốc này rồi.
Hiện giờ, ba, bốn năm vừa qua đi, Hồng Mạn Thiên này lại tới nữa?
"Thanh niên mặc huyết giáp kia là ai?"
Nhưng kẻ hấp dẫn nhất ánh mắt người ta nhất lại không phải là Hồng Mạn Thiên, mà là người đang đồng hành với ả. Đó là một thanh niên.
Nếu nhìn từ vẻ ngoài, có thể suy đoán, đối phương nhiều nhất chỉ vừa hai mươi tuổi.
Thanh niên này mặc một bộ giáp trụ màu máu, trên đầu là mái tóc đen tùy ý xõa tung, không đạt tới mức anh tuấn, nhưng xung quanh thân thể lại được bao phủ bởi một tầng thần quang, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Nói đơn giản thế này, thiên địa linh khí trong toàn bộ khu vực chung quanh người gã đều bị người này áp chế rồi tiêu diệt gần như vô hình.
"Là một nhân vật vô cùng... đáng sợ! Như thể, nếu ta liếc nhìn hắn nhiều hơn một cái, toàn thân cũng sẽ nổ mạnh vậy!" Một võ giả Nhập Thánh vội vàng dời ánh mắt đi, trong lòng kinh hãi vô cùng. THanh niên mặc huyết giáp này mang tới cho người ta một loại cảm giác rất khủng bố!
Rõ ràng hai bên cùng là võ giả Nhập Thánh, nhưng đối mặt thanh niên mặc huyết giáp này, trong lòng một đám võ giả Nhập Thánh đang âm thầm quan sát bên ngoài, lại tự nhiên sinh ra một loại cảm giác bản thân thua kém người ta một bậc, lo sợ hãi hùng, không dám nhìn thẳng.
Giống như nếu bọn họ dám mạo phạm đối phương, đối phương hoàn toàn có thể quyết định sinh tử của bọn họ. "Vương sư huynh, nơi này chính là Kính Thiên Địa do Kính Chủ lưu lại, xem tình hình này, có vẻ như chúng ta vẫn chưa đến muộn, không một kẻ nào trong đám thổ dân nơi này có thể lấy đi Đại Thần Chủng trong đó" Đối mặt với thanh niên mặc huyết giáp, Hồng Mạn Thiên có vẻ vô cùng khiêm tốn, tựa như địa vị của thanh niên mặc huyết giáp này vượt xa ả.
Trong mắt Thanh niên mặc huyết giáp cũng lóe lên một tia hào quang, gã lập tức nhìn chằm chằm về phía cửa vào Kính Thiên Địa: "Đại Thần Chủng, người mà nó đang chờ đợi chính là ta! Nếu có thể thu viên Đại Thần Chủng này vào trong túi, chắc chắn sẽ đạt được tài nguyên to lớn, rồi dựa vào đó mà nhanh chóng chú thành Thần Thể, thậm chí còn có cơ hội tiến vào Cổ Ma trì.."
Lúc trước, sau khi Hồng Mạn Thiên thất bại rồi, ả lập tức quay trở về Cổ Ma tông, báo lại việc này cho thanh niên mặc huyết giáp.
Thanh niên mặc huyết giáp nọ có lai lịch rất không bình thường.
Thanh niên mặc huyết giáp tên là Vương Trọng Khâu, được xếp vào hàng ngũ những người có tiềm lực thật lớn bên trong nhóm võ giả Nhập Thánh của Cổ Ma tông.
Từ khi Nhập Thánh đến nay, gã vẫn chưa luyện hóa Thần Chủng, chỉ một mực dựa vào bản thân tu hành, đã tu luyện ba môn tuyệt học của Cổ Ma tông đến viên mãn, thành tựu Nhập Thánh tam trọng thiên! Mà trước khi Nhập Thánh, đã có một vị cường giả chú thành Thần Thể trong Cổ Ma tông tự mình thu gã làm đồ đệ.
Tuy người này giống Hồng Mạn Thiên, cùng là Nhập Thánh tam trọng thiên, nhưng không thể nghi ngờ rằng, so sánh với Vương Trọng Khâu, Hồng Mạn Thiên, một người phải luyện hóa Thần Chủng mới đạt tới Nhập Thánh tam trọng thiên, tuyệt đối là kém xa một trời một vực, cả về tiềm lực lẫn chiến lực!
Vương Trọng Khâu có tài nguyên tông môn bồi dưỡng, mỗi một viên Thần Chủng trong cơ thể đều trưởng thành đến trình độ sinh ra thật nhiều Thần Văn, số lượng và chất lượng thần thông đều không giống bình thường!
Nhân vật bậc này, kể cả khi đặt vào Cổ Thánh quốc, cũng thuộc loại xuất sắc hơn người bên trong tất cả những Thần Chủng Võ Thánh, và đương nhiên là vượt xa đám cường giả Nhập Thánh ở địa phương xa xôi hẻo lánh này! Hồng Mạn Thiên báo lại tin tức về một viên Đại Thần Chủng đã xuất hiện tại Hoàng Sa hải nằm trong Đại Viêm hoàng triều xa xôi cho Vương Trọng Khâu, vị Võ Thánh có quen biết với mình.
Và không thể nghi ngờ rằng, Vương Trọng Khâu đang bế quan tu hành trong tông môn đã động tâm tư rồi. Cổ Ma tông vốn là thế lực tôn sùng nguyên tắc cá lớn nuốt cá bé, kể cả Vương Trọng Khâu, cũng chỉ có thể đạt được một phần tài nguyên mà bản thân gã nên đạt được kia, nếu muốn càng nhiều hơn, vậy chỉ có dựa vào chính mình!
Một viên Đại Thần Chủng, dù hiện tại gã không thể dùng được, thì chỉ cần giao nó cho sư phụ hoặc là tiền bối trong sư môn mình, đều có thể đổi lấy thật nhiều tài nguyên tu luyện, lại dựa vào đó để giành được hy vọng chú thành Thần Thể Vì thế, Vương Trọng Khâu liền cùng Hồng Mạn Thiên đi tới Hoàng Sa hải này, tìm kiếm cơ duyên. Vương Trọng Khâu có thể cảm nhận được luồng khí tức uy nghiêm của Đại Thần Chủng ở bên trong Kính Thiên Địa!
"Hồng Mạn Thiên, muội ở bên ngoài chờ, ta đi vào, rất nhanh sẽ quay lại." Vương Trọng Khâu nôn nóng nói với Hồng Mạn Thiên.
"Vương sư huynh... Huynh nhớ cẩn thận nha, không thể khinh thường khảo nghiệm mà Kính Chủ lưu lại bên trong Kính Thiên Địa này, hơn nữa huynh là cường giả Nhập Thánh, phỏng chừng độ khó của khảo nghiệm cũng sẽ tăng lên tương ứng đó" Hồng Mạn Thiên nhanh chóng dặn dò một câu, sợ Vương Trọng Khâu gặp phải chuyện ngoài ý muốn.
1559 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận