Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 630 - Tuyệt Cảnh Chân Chính!!!

"Xuy!"
Một đao này chém thẳng vào cổ Nhật Yêu Thân, nhưng trong lòng Tô Trường Không lập tức trở nên kinh hãi, bởi vì một đao này chỉ chém vào cổ gã không đến một tấc chiều sâu.
Thân thể của Nhật Yêu Thân này cứng rắn như sắt, nóng cháy như lửa, hoàn toàn vượt qua cấp bậc mà hiện giờ Tô Trường Không có thể đối phó!
Một đao này không thể chém xuống cổ Nhật Yêu Thân, bởi vì trên người gã được bao trùm bởi một tầng xích hỏa yêu diễm. Lúc này, chúng đang chạy dọc theo thân đao lan tràn về phía trước, muốn đốt cháy toàn bộ máu thịt trên cơ thể Tô Trường Không thành tro tàn.
Tô Trường Không lập tức đề phòng, rút đao lui về phía sau, tiện đà vận chuyển Cự Kình chân khí, ngăn cản yêu diễm lan tràn, đồng thời vung thân đao lên, ném bỏ yêu hỏa.
"Đao thế? Không tầm thường! Nhưng muốn tạo thành thương tổn cho ta. . . Trừ phi ngươi có thể ngưng xuất đao ý."
Nhật Yêu Thân cất giọng thô lỗ, có thể thấy gã vừa thoáng có chút ngoài ý muốn. Phần vết thương sâu không đến một tấc kia đã nhanh chóng khép lại chỉ trong một hô hấp, gương mặt bị ánh lửa bao phủ nọ bỗng hiện lên một nụ cười lạnh.
Võ giả Nhân tộc trước mắt này vô cùng yêu nghiệt, có thể dựa vào tu vi không đến Tiên Thiên lại trực tiếp đánh bại Chung Nhạc, còn nắm giữ đao thế, có thiên phú rất mạnh về mặt đao pháp!
Nhưng đối mặt với Phong Nhật Nguyệt, tồn tại từng là Tiên Thiên võ giả, lại dung hợp thành công một viên trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch này, còn lâu mới đủ nhìn! Chẳng nói đâu xa, chỉ cần dựa vào một bộ Nhật Yêu Thân thôi, cũng đủ khiến hắn chết không có chỗ chôn!
"Ra tay đi!" Mà lúc này, Bạch Vân Hà bên kia chợt phát ra một mệnh lệnh.
Gã nói ra tay nhưng không phải để đối phó với Phong Nhật Nguyệt, mà suất lĩnh ba Tiên Thiên võ giả, lao về phía Hồng Tượng, Nguyệt Yêu Thân đang chiến đấu kịch liệt cùng Băng Tinh Ly Long đằng kia.
Chỉ vì lúc này bông tuyết ngoài thân Băng Tinh Ly Long đã hiện lên từng đường rạn nứt, thật lâu vẫn khó có thể khép lại. Dấu hiệu này chứng minh phần lực lượng và ý chí do chủ nhân tiền nhiệm lưu lại Thần Chủng, đã bị mài mòn gần như cạn kiệt rồi, không bao lâu sau, có thể đánh bại Băng Tinh Ly Long này, thu Thần Chủng vào tay!
Bạch Vân Hà vốn là phó tông chủ của Đông Vân tông, thiên tư không tầm thường, đương nhiên cũng cực kỳ khát vọng có đượcThần Chủng, để rồi trong tương lai có cơ hội mượn thứ này bước vào cảnh giới Võ Thánh.
Và việc gã cần làm hiện giờ chính là không tiếc giá nào, cũng phải bắt được Thần Chủng.
Có lẽ đây là một lần cơ hội duy nhất trong suốt cả đời gã!
Nguyệt Yêu Thân, Hồng Tượng, và bốn Tiên Thiên võ giả của Đông Vân tông, đều gia nhập vào vòng chiến, vây công Băng Tinh Ly Long kia, khiến Băng Tinh Ly Long với thân thể dài trăm trượng điên cuồng lăn lộn. Nó gầm lên, va chạm vào từng dãy kiến trúc trùng trùng điệp điệp xung quanh, khiến hết thảy mọi thứ đều vỡ nát, nhưng rõ ràng đã nỏ mạnh hết đà.
"Phế vật! Còn muốn nằm đến lúc nào? Ngay cả một võ giả Khí Huyết cảnh cũng không đối phó được!" Lông mày Nhật Yêu Thân bên trong tầng hỏa diễm thiêu đốt khẽ nhướng lên, quát mắng.
Cách đó không xa, tòa núi thịt Chung Nhạc vội vàng đứng dậy từ dưới đất, có Nhật Yêu Thân này ngăn trở, rốt cục Chung Nhạc cũng có thời gian phục hồi thân thể yêu ma trở về như cũ, và đứng thẳng dậy được.
Đối mặt với lời quát mắng của Nhật Yêu Thân, gương mặt chen chúc thành một khối của Chung Nhạc cũng hiện lên một mảnh ửng hồng, gã có chút xấu hổ, lắp bắp nói: "Vừa rồi. . . Ta bị lực lượng Thần Chủng kia làm bị thương, vì bị ảnh hưởng, nên mới. . . để hắn chiếm lấy ưu thế."
Chung Nhạc miễn cưỡng tự lấy cho chính mình một lý do, nhưng bản thân gã cũng hiểu được mình thật sự bị đánh bại rồi. Nếu không có Nhật Yêu Thân nhúng tay, hơn phân nửa là gã chết chắc! Sẽ chết trên tay tiểu tử Nhân tộc này!
"Được rồi, không cần ngươi phải ra tay! Ở một bên nhìn chằm chằm hắn cho ta, phòng ngừa hắn chạy trốn là được! Võ giả Nhân tộc này có tư cách chết trên tay ta!"
Nhật Yêu Thân không kiên nhẫn lại lên tiếng trách mắng, khiến cho Chung Nhạc ở bên lược trận, phòng ngừa Tô Trường Không chạy trốn.
Nếu Tô Trường Không chạy trốn, hai bộ yêu thân của gã vốn không thể rời khỏi nhau quá xa, chỉ sợ sẽ vuột mấy hắn nhưng lấy năng lực của Nhật Yêu Thân, Tô Trường Không cũng chạy không thoát!
"Được." Chung Nhạc lên tiếng, lập tức nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không như hổ rình mồi.
Trong lòng gã âm thầm cười lạnh, đúng là tiểu tử Nhân tộc này mạnh ngoài dự đoán, nhưng vô dụng, kết cục cuối cùng vẫn chỉ là một con đường chết!
"Một tên Chung Nhạc đã ép ta phải xuất toàn lực. . . Hiện giờ lại thêm một yêu nhân càng khủng bố hơn?"
Tô Trường Không cũng không thể ức chế được thứ cảm giác nặng nề đang dâng lên trong lòng.
Bởi vì lúc đối mặt với Chung Nhạc, hắn phải ra hết thủ đoạn, mới có thể đánh bại được gã.
Nhưng hiện giờ, rõ ràng là Phong Nhật Nguyệt này mạnh hơn Chung Nhạc kia không chỉ một cấp bậc.
"Chỉ có. . . Liều chết chiến một trận!" Ở chỗ sâu trong đáy mắt Tô Trường Không hiện lên một mảnh quyết tuyệt.
Hắn vẫn còn thủ đoạn liều mạng, đó chính là dẫn dắt thiên địa linh khí nhập thể, có thể bước vào cảnh giới 'Ngụy Tiên Thiên' trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, chiến lực vẫn có thể tăng thêm một đoạn.
Nhưng hắn cũng biết dù bản thân vận dụng một chiêu này, cũng chưa chắc đã có thể thắng được Phong Nhật Nguyệt khủng bố vô cùng trước mắt.
Mức đáng sợ của yêu nhân này đã vượt qua trình độ mà trước mắt, hắn có thể ứng phó được!
Nói đến đây, có thể tóm gọn lại bằng một câu, Tô Trường Không đã gặp phải tuyệt cảnh chân chính, sau có Chung Nhạc, trước có Phong Nhật Nguyệt càng thêm khủng bố!
Nhưng đột nhiên, Chung Nhạc có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía sau Nhật Yêu Thân.
Lúc này, ở phía sau Nhật Yêu Thân, vừa có thêm một bóng người khôi ngô, chiều cao đạt tới hai mét. Người nọ không thèm để ý tới yêu diễm thiêu đốt trên người Nhật Yêu Thân, một bàn tay to vươn ra, túm lấy phần gáy, một bàn tay khác bắt được vai trái của Nhật Yêu Thân, song chưởng phát lực, ấn Nhật Yêu Thân xuống mặt đất.
"Bành!"
Nhật Yêu Thân bị một luồng lực lượng cực lớn hung hăng ấn xuống mặt đất, thân hình đánh cho mặt đất lõm xuống, nứt toác, thân thể kề sát mặt đất, hỏa diễm thiêu đốt trong hai tròng mắt của gã bùng lên ánh lửa màu huyết hồng, từ cổ họng tuôn ra tiếng gầm gào đầy cuồng nộ và không dám tin tưởng: "Hồng Tượng! Ngươi điên rồi sao?"
Bóng người bỗng nhiên xuất hiện ở phía sau Nhật Yêu Thân, rồi ấn ngã đối phương xuống đất đúng là 'Hồng Tượng' !
"Đi mau!"
Hồng Tượng dùng hai tay gắt gao ấn Nhật Yêu Thân xuống mặt đất, sau đó ngẩng đầu quát lên với Tô Trường Không!
Biến cố này khiến người ta quá đỗi kinh ngạc, bao gồm cả Chung Nhạc lẫn Nhật Yêu Thân.
Đương nhiên trước đó, Nhật Yêu Thân đã cảm nhận được phía sau có người nhanh chóng tiếp cận, nhưng khi phát hiện ra khí tức người tới chính là Hồng Tượng, gã mới không quá để ý, chỉ nghi hoặc đối phương không cần đối phó với Băng Tinh Ly Long sao? Đến bên này làm gì?
Vì thế, Hồng Tượng mới có cơ hội vươn tay công kích gã, rồi tiện đà ấn chặt thân thể gã xuống mặt đất.
Không thể nghi ngờ đây chính là điều làm Phong Nhật Nguyệt vô cùng kinh sợ. Gã không rõ, chẳng lẽ Hồng Tượng này trúng thất tâm phong?
Vì sao đối phương bỗng nhiên trở giáo đánh người một nhà, còn dĩ hạ phạm thượng như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận