Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 335 - Mối Quan Hệ Giữa Cảnh Giới Võ Đạo Và Cảnh Giới Võ Công!!!

Giải thích một cách thông tục thì cảnh giới võ đạo và cảnh giới võ công cũng tương tự như một dạng thiết lập trong trò chơi.
Cảnh giới võ đạo là cấp bậc của nhân vật. Sau khi nhân vật thăng cấp, thì tốc độ, lực lượng, vân vân… các loại thuộc tính trong thân thể sẽ được phát triển. Nó chính là phần nền tảng của một võ giả.
Mà các loại công pháp, vũ kỹ… lại là kỹ năng cấp bậc!
Nhân vật không đủ cấp bậc, thì những kỹ năng cấp bậc kia cũng rất khó mà tăng lên.
Ví dụ như: hiện giờ nếu Tô Trường Không vẫn còn kẹt lại ở cảnh giới Khí Huyết Bạc Sa, đương nhiên hắn không thể luyện Quy Tức Công đến cửu cảnh.
Hiểu đơn giản hơn nghĩa là cường độ thân thể hắn, không chịu nổi luồng chân khí hùng hậu kia, không đợi hắn sử dụng luồng chân khí này để giết địch, thì thân thể của chính hắn đã không chịu nổi trước rồi.
Tương tự như một tiểu hài tử vung cây búa tạ mấy trăm cân một lần, xương tay sẽ bị sức nặng đánh gãy!
Một số những đệ tử đại gia tộc có cảnh giới võ đạo rất cao, là dựa vào tu luyện tài nguyên xây lên nhưng cảnh giới võ công, vũ kỹ mà bọn họ nắm giữ lại rất thấp, thậm chí sẽ bị người có chiến lực ở mức cảnh giới võ đạo thấp hơn bọn họ đánh bại… Nguyên nhân chính là như vậy.
"Đưa mắt nhìn khắp cả Mặc Lâm phủ thành, chỉ sợ thực lực của ta đã có thể xếp vào mấy thứ tự đứng đầu, dù là Tư Không Dũng chân chính sống lại, cũng chưa chắc đã mạnh hơn ta!" Tô Trường Không nhìn Quy Tức chân khí tuôn ra đạt tới độ dày ba tấc trên bàn tay kia, trong lòng cũng dâng lên một niềm kiêu ngạo mơ hồ.
Nội công đó là hậu tích bạc phát!
Giai đoạn trước có thể yếu hơn quyền cước ngoại công, nhưng đạt tới Quy Tức Công cửu cảnh, có thể nói là sinh ra chất biến!
Tu vi võ đạo đạt tới Khí Huyết tứ biến không được tính là cao thủ đỉnh phong tại Mặc Lâm phủ thành, nhưng cửu cảnh Ngũ Cầm Hí cộng thêm cửu cảnh Quy Tức Công, Cử Thế Vô Song, trong ngoài kết hợp, lại khiến cho thực lực của Tô Trường Không mạnh vượt cấp, tuyệt đối là tồn tại có thể đếm được trên đầu ngón tay tại Mặc Lâm phủ thành!
Không thua kém vị bang chủ Tư Không Dũng của Cự Kình bang kia, thậm chí càng mạnh hơn!
Khi chân khí hùng hậu đến đáng sợ kia, kết hợp với bất cứ loại vũ kỹ gì, khí kình hơi chút phụt lên, đều tạo thành lực sát thương cực độ khoa trương.
"Không thể kiêu ngạo tự mãn. . . Tư Không Dũng đã chết, bị cường địch không biết đánh thương nặng bỏ mình. Ta vẫn cần làm mạnh mẽ bản thân, mới có thể đối phó với uy hiếp không biết!"
Rất nhanh, chút kiêu ngạo trong lòng Tô Trường Không đã bị hắn xua tan. Hắn nghĩ đến Tư Không Dũng bị người ta đánh trọng thương rồi ngã xuống.
Có câu nói ‘nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên’ . Vậy nên, phải vĩnh viễn bảo trì một trái tim kính sợ với những gì không biết trên thế giới là điều cực kỳ quan trọng!
"Củng cố cảnh giới một chút."
Tô Trường Không lại tiếp tục tu hành bên trong mảnh hải vực này, nhưng từ sau khi Quy Tức Công đột phá đến cửu cảnh, chút áp lực trong nước biển ấy đã rất khó khiến cho hắn tiến bộ.
Trải qua hơn một tháng thời gian, động năng bên trong lốc xoáy kia cũng hao hết, đã tới biên giới tiêu tán rồi.
Tô Trường Không tu luyện thêm mấy ngày, đã quen thuộc với lực lượng mới trong cơ thể.
Trong vòng ba tháng này, Cự Kình công cũng đạt được tiến bộ vô cùng to lớn, nhưng muốn đạt tới lực cảnh vẫn cần một khoảng thời gian nhất định nữa.
Về phương diện cảnh giới Khí Huyết, lúc trước Tô Trường Không đã dùng 3 tháng thời gian để luyện hóa ba viên Cường Huyết đan mới đột phá tới tứ biến, cho nên nếu chỉ dựa vào ăn những loại thịt bình thường làm lớn mạnh khí huyết, phỏng chừng hiện giờ Tô Trường Không phải cần khoảng thời gian theo đơn vị là năm mới có thể hoàn thành đột phá!
Mà buổi chiều ngày này, hai võ giả Cự Kình bang lại tới đúng hạn, nhưng khác với trước kia, bọn họ không tới đưa đồ ăn cho Tô Trường Không, mà có chuyện gì đó cần báo cho hắn.
"Tô đại sư, nhị tiểu thư nói có chuyện cần tìm ngươi, ngươi có tiện trở về gặp nàng hay không?" Một võ giả còn trẻ trong đó, thật cẩn thận nói với Tô Trường Không.
Trong lòng người này cũng cực kỳ bội phục Tô Trường Không, bởi vì hắn có thể một thân một mình tu luyện tới ba tháng thời gian bên trong hải vực, ăn cơm ngủ nghỉ đều ở trên biển.
Đây là chuyện mà người có đại nghị lực cũng khó có thể làm được!
"Có việc tìm ta? Vậy ta trở về, gặp nàng xem sao."
Tô Trường Không thoáng nghi hoặc về mục đích mà Tư Không Hoàng muốn tìm hắn, nhưng hiện giờ tiến độ tu luyện của hắn đã giảm xuống, cũng không cần tiếp tục một thân một mình khổ tu trong biển nữa, lập tức gật đầu đáp ứng, quyết định trở về Cự Kình bang xem tình huống.
Tô Trường Không đi thuyền về tới bến cảng, sau đó một đường cưỡi ngựa chạy đi, rút cuộc tới lúc chạng vạng đã quay trở về bên trong Cự Kình bang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận