Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 262 - Kẻ Có Giá Trị Lợi Dụng Mới Đáng Để Lôi Kéo!!!

"Chẳng lẽ hiện giờ, Mạnh Tang đã đạt tới tình trạng một tay che trời trong Cự Kình bang?" Tô Trường Không trầm ngâm hồi lâu, sắp xếp lại một chút từ ngữ, sau đó mới mở miệng nói.
Tư Không Hoàng lắc đầu, trên gương mặt tươi cười của nàng cũng hiện lên một tia ưu sầu nhàn nhạt: "Tình huống không đến mức tệ hại. . . Nhưng cũng không quá tốt. Ta không dối gạt ngươi, vốn dĩ tình cảnh hai bên coi như bình thản, có đại ca ta chủ trì đại cuộc, bọn họ cũng không làm gì được. Nhưng đoạn thời gian trước, đại ca ta bị một chút thương tổn, phải tu dưỡng hồi lâu, chỉ dựa vào một mình ta, chung quy lại vẫn có chút miễn cưỡng."
"Hóa ra. . . Ngưng Khí Hộ Tâm đan kia là dành cho Tư Không Chiến?" Tô Trường Không bừng tỉnh.
Ngay lúc ấy hắn đã có suy đoán mơ hồ rồi.
Bang chủ Tư Không Dũng của Cự Kình bang có một nhi một nữ, đều là nhân trung long phượng. Đại nhi tử Tư Không Chiến, kiêu dũng thiện chiến, có phong thái của Tư Không Dũng lúc còn trẻ, cũng rất có uy vọng ở trong Cự Kình bang!
Nhưng đoạn thời gian trước, Tư Không Chiến bị thương nặng, phải nằm liệt giường không dậy nổi, có lẽ Mạnh Tang bên kia đã nhận được tin tức gì, mới có thể rục rịch như vậy.
Và đương nhiên là Tô Trường Không cũng không tin chuyện Tư Không Hoàng nói đại ca nàng chỉ bị một chút thương tổn. Theo hắn phỏng đoán, Tư Không Chiến đã bị thương vô cùng nghiêm trọng, bằng không, nàng cũng sẽ không mạo hiểm nhờ Tô Trường Không luyện chế loại đan dược chữa thương như Ngưng Khí Hộ Tâm đan kia. Nó vốn là đan dược dùng để bảo mệnh!
Cũng chính vì Mạnh Tang đã lấy được tin tức trên phương diện này, đối phương mới có thể bức bách Tô Trường Không hạ độc trong đan dược. Bởi vì đan dược này chính là thứ dùng để chữa cho Tư Không Chiến đang bị trọng thương kia!
Nhưng sau đó Mạnh Tang lại nhận được tin tức Tư Không Chiến đã ăn đan dược rồi và chẳng những không độc phát thân vong, ngược lại tình huống còn trở nên ổn định. Cũng từ đó, Mạnh Tang biết Tô Trường Không không chịu làm theo lời mình nói, cuối cùng mới giận dữ điên cuồng, quyết tâm diệt trừ Tô Trường Không.
Tư Không Hoàng chân thành nói: "Ta muốn ngươi giúp ta một phen, cũng không phải là chính diện chống lại Mạnh Tang, chẳng qua chỉ là thêm một phần bảo hiểm, chỉ cần chờ đến khi thương thế của đại ca ta hồi phục, hoặc là phụ thân ta xuất quan là êm đẹp cả thôi. Chỉ còn một đoạn thời gian nữa là phụ thân ta có thể đại công cáo thành. Ở trước mặt phụ thân ta, Mạnh Tang kia chỉ là một Lương Tiểu Sửu nhảy nhót (Nguyên văn: khiêu lương tiểu sửu - chỉ phần tử xấu, rất ngang ngược, phiền hà nhưng không làm nên trò trống gì) mà thôi!"
Tô Trường Không nghe xong cũng có chút động tâm.
Theo như nàng nói, hắn không cần chính diện chống lại Mạnh Tang, chỉ cần đợi thêm một thời gian ngắn, chờ đến lúc Tư Không Chiến hồi phục, hoặc là Tư Không Dũng, vị đệ nhất cường giả của Cự Kình bang xuất quan, coi như đại công cáo thành!
Dĩ nhiên, trong lòng Tô Trường Không vẫn có chút lo lắng âm thầm. Bởi vì bản thân hắn đã học Cự Kình công. Tuy hiện giờ Tư Không Hoàng chấp nhận truyền cho hắn bản Cự Kình công hoàn chỉnh, nhưng chờ đến lúc Tư Không Dũng xuất quan, đối phương có động thủ với hắn hay không?
Dẫu sao Cự Kình công này cũng là tuyệt học trấn bang của Cự Kình bang, chỉ có Tư Không Dũng được học, thậm chí đối phương còn không truyền cho nhi tử của mình. Bây giờ, hắn là một người ngoài lại học được công pháp ấy, nghe đã cảm thấy chuyện không ổn rồi.
Lại nói, hôm nay hắn còn hữu dụng, phái hệ bang chủ sẽ không động tới hắn, nhưng chờ đến khi bọn họ không cần hắn nữa, hoàn toàn có khả năng sẽ tá ma sát lư!
Không trách Tô Trường Không suy nghĩ nhiều. Giang hồ hiểm ác, rất có thể sẽ xảy ra loại tình huống này.
"Theo ta trở lại Cự Kình bang, ta lập tức truyền cho ngươi Cự Kình công nguyên vẹn, thậm chí còn có thể thỏa mãn ngươi những loại đan dược cần trong tu luyện!" Tư Không Hoàng lại nói thêm một lần nữa.
Trên gương mặt xinh đẹp của nàng đều là sự chân thành. Nàng chẳng những cam kết sẽ truyền thụ cho Tô Trường Không bản Cự Kình công nguyên vẹn, thậm chí còn đảm bảo sẽ cung cấp cho hắn những loại đan dược cần trong tu luyện.
Tư Không Hoàng đã cho thấy thành ý như vậy, nếu như Tô Trường Không vẫn không chịu nhận lời, Tư Không Hoàng còn có thể dễ nói chuyện như vậy, rồi để mặc cho hắn rời đi hay không?
Lại nói, hôm nay Tô Trường Không đang rơi vào thời kỳ suy yếu, nhất định không thể ứng phó được cao thủ như Tư Không Hoàng này.
Đạo lý nói: kẻ có giá trị lợi dụng, mới đáng giá để lôi kéo, còn không có giá trị lợi dụng, chính là một người đi đường vô dụng!
Hơn nữa, đúng là trong lòng Tô Trường Không cũng rất phẫn nộ vì những chuyện Mạnh Tang đã làm.
Nếu hiện giờ hắn đã không có bao nhiêu lựa chọn, thì cứ dứt khoát nhận lời trước đi, cùng lắm thì lúc nhận thấy có điều không ổn, lại lặng lẽ chuồn đi là được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận