Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 627 - Chiến Chung Nhạc!

"Muốn hỗ trợ hay không?" Một nam tử áo xám có chút do dự, thấp giọng nói.
"Quan trọng nhất là Thần Chủng! Đừng để ý tới những chuyện khác!" Nhưng nam tử còn lại, bàn tay nắm đao, hai mắt trực tiếp nhìn chằm chằm vào Hồng Tượng và Phong Nhật Nguyệt đang chiến đấu kịch liệt cùng Băng Tinh Ly Long ở phía xa xa, cực kỳ lạnh lùng trả lời.
Bạch Vân Hà không nói một lời, nhưng cũng ngầm đồng ý với câu trả lời này. Suy cho cùng, bọn họ chẳng biết Tô Trường Không là ai, và quan trọng nhất vẫn là ... Thần Chủng!
Phải tập trung tinh thần, tìm kiếm cơ hội, bắt được Thần Chủng vào tay!
"Tiểu tử. . . Ta muốn nuốt sống ngươi, để cho ngươi từ từ tan ra, biến mất!" Chung Nhạc hóa thành cục thịt có đường kính hai trượng, quang quác nói một câu, trên mặt nở nụ cười kỳ quái.
Thân hình có dạng viên cầu của gã bắn ra, nặng nề vô cùng, ép cho mặt đất phải lõm xuống, hung hăng đánh tới Tô Trường Không.
"Nộ Hải Vô Lượng! Cuồng Đào Phách Ngạn!"
Tô Trường Không không dám sơ suất. Rõ ràng là Chung Nhạc này mạnh hơn Đan Vĩ Chiêu lúc trước rất nhiều.
Hai tay hắn cùng động, tay phải nắm chặt thành quyền, đánh ra Nộ Hải Vô Lượng, quyền kình hình thành lốc xoáy xoay tròn rít gào, giảo sát hết thảy, tay trái chụm lại thành chưởng, đánh tới tựa như sóng biển trăm trượng cuộn trào, bá đạo, Cự Kình chân khí quay cuồng, có thể đánh nát mọi vật trên thế gian.
"Bang bang!"
Nhưng quyền chưởng nặng nề của Tô Trường Không đập lên thân hình Chung Nhạc, lại không thể đánh bay gã như trong tưởng tượng, đương nhiên cảnh tượng đối thủ bị đánh nát cũng không xuất hiện, ngược lại, Tô Trường Không cảm thấy quyền chưởng của hắn tựa như dung nhập vào bên trong một cục bông, nửa cánh tay đều đánh thẳng vào trong đó, nhưng kình lực hung hãn lại bị loại thịt béo mềm mại kia cứng rắn hóa giải.
Hắn ý thức được chuyện không ổn, muốn rút tay ra, nhưng chỉ trong nháy mắt, phần thịt béo kia lại trở nên chặt chẽ, kẹp chặt song chưởng lại, loại lực lượng cường đại kia đè ép tới, khiến cho cánh tay hắn đều cảm thấy đau đớn, căn bản không rút ra được!
"Hắc hắc hắc! Chết đi! Con kiến, ta phải vặn đầu của ngươi xuống!"
Chung Nhạc với ngũ quan bị thịt béo lấp kín, chen chúc cùng một chỗ, mở miệng hắc hắc cười gằn, võ giả Nhân tộc trước mắt rất bất phàm, chỉ là Khí Huyết cảnh lại có thể bộc phát ra công kích tương đương với Tiên Thiên võ giả bình thường, nhưng chỉ như vậy thôi, không hơn, ít nhất là đối mặt với gã còn chưa đủ nhìn.
Và gã, thích nhất chính là bóp chết loại võ giả có tiềm lực này, khiến cho đối phương cảm nhận được tuyệt vọng.
Đôi bàn tay Chung Nhạc vươn tới, chụp vào đầu Tô Trường Không, song chưởng của Tô Trường Không đã bị trói buộc, muốn tránh cũng không được.
"Ngũ Cầm Hí. Hoá ý vi hình!"
Nhưng hắn không hề kích động, ý niệm tập trung, một luồng 'Tinh hoa' dẫn dắt thiên địa linh khí.
Hô xích!
Chỉ trong giây lát, hư không phía sau Tô Trường Không vặn vẹo, thiên địa linh khí hội tụ đến, hình thành một con cự viên lông vàng!
Cự vượn cao một trượng có thừa, bộ lông màu vàng rất sống động, cánh tay vượn duỗi ra, năm ngón tay bắt được cánh tay đang chụp vào đầu Tô Trường Không của Chung Nhạc, lực lượng mạnh mẽ nén ép khiến cánh tay Chung Nhạc sinh ra đau đớn!
"Hả?" Chung Nhạc có chút kinh ngạc, hiển nhiên không dự đoán được Tô Trường Không còn có chiêu thức ấy.
Cự Kình công. Trường Kình Hấp Thủy!
Tô Trường Không hút mạnh một hơi, thật nhiều luồng khí bị hắn nuốt vào trong bụng, rất nhanh đã dung nhập vào bên trong Cự Kình chân khí đang xoay tròn, ta như sinh ra phản ứng hoá học, một luồng lực lượng dũng mãnh tràn ngập, gân cốt toàn thân Tô Trường Không chấn động, thân thể bành trướng một vòng lớn, cơ bắp nở to, khí huyết cả người y như sóng biển bị thiêu đốt, tản ra sóng nhiệt nóng cháy!
Phốc!
Trong trạng thái Trường Kình Hấp Thủy, thân thể Tô Trường Không vận chuyển siêu phụ tải, khiến lực lượng, tốc độ đều đạt tới cực hạn, hai tay hắn hung hăng ép chặt lại, khiến đôi cánh tay lõm xuống, kiên quyết trói chặt thịt béo, không cho rời đi.
"Đối chiến với yêu nhân này không thể dùng quyền cước, mà phải xuất ra công kích loại 'Độn khí' mới được!" Tô Trường Không thầm nghĩ trong lòng.
(Độn khi : tên gọi chung cho những vật thể chứa lưỡi dao sắc bén và mũi nhọn công kích)
Yêu thuật của Chung Nhạc chính là biến thân thể hóa thành một ngọn núi thịt như vậy, tác dụng của nó là phân tán các loại lực lượng trọng kích dạng quyền cước, đánh lên trên không đau không ngứa, còn có thể bị trói buộc, cần phải dùng lợi khí chém nát gã!
"Trảm Thiết Đao Pháp. Chém ngang!"
Bàn tay Tô Trường Không nắm phía trên chuôi đao bên hông, đao cương trong cơ thể ngưng tụ lại, rồi từ kinh mạch trên cổ tay truyền vào thân đao, Trảm Thiết đao ra khỏi vỏ, chém ngang ra ngoài, tựa như đao nhận đã hoá thành một đoạn tơ sợi thật nhỏ lạnh lùng, để lại dấu vết trong không khí thật lâu vẫn khó có thể tiêu tán.
"Xuy!"
Phần thịt béo cứng cỏi trước bụng Chung Nhạc bị cứng rắn xé ra một cái khe dài hơn trượng, yêu huyết trong đó như mở nước chảy xuống, cuộn trào mãnh liệt!
Liêu trảm!
Hư ảnh cự viên kiềm chế song chưởng của Chung Nhạc, hai tay Tô Trường Không nắm đao, xuất ra một đao từ dưới vẩy lên, đao thế thúc đẩy đao cương, hình thành một loại thế không thể ngăn cản.
Chung Nhạc đau đớn rên rỉ, phần bụng bị chém thành một miệng vết thương thật lớn dựng thẳng đứng, giống như là một hình chữ thập.
"Khốn nạn!" Chung Nhạc giận tím mặt, con mắt nổi lên đầy tơ máu.
Gã đường đường là một thành viên của Diệt Sinh hội, thuộc hàng tinh nhuệ bên trong yêu võ giả, nhưng đối mặt với một võ giả Nhân tộc còn chưa đạt tới Tiên Thiên, lại liên tục ăn quả đắng, chuyện này khiến gã vô cùng tức giận.
"Oanh!"
Một luồng yêu khí đậm đặc tựa như thực chất bốc lên, y hệt một đám mây đen màu đen. Phần thịt béo trên thân hình dạng quả cầu có đường kính hai trượng của Chung Nhạc kia, bắt đầu căng cứng, ngưng kết, chỉ trong nháy mắt đã từ trạng thái thịt béo mềm mại như sợi bông ban đầu biến thành cơ bắp cứng rắn như sắt, mỗi một tấc cơ bắp đều ngưng kết, trở thành sáng bóng như kim loại!
"Xuy!"
Tô Trường Không chém ra đao thứ ba, một đao này cắt qua, chỉ để lại miệng vết thương không sâu đủ nửa thước, với thân thể bất tử yêu ma, miệng vết thương như vậy có thể khép lại rất nhanh.
"Rống!"
Chung Nhạc bạo rống, thịt béo hoá thành cơ bắp, lực lượng trên người gã cũng điên cuồng tăng lên, song chưởng phát lực vung tới, đã cứng rắn giãy thoát sự kiềm chế của hư ảnh cự viên, một bàn tay to hung tợn đập thẳng về phía Tô Trường Không.
Cơ bắp trùng điệp nổi gồ lên, kinh mạch lộ rõ, bàn tay khổng lồ còn còn lớn hơn bánh xe đập xuống, chưa đến nơi đã sinh ra một luồng khí áp nặng nề!
Ngũ Cầm Hí. Toàn Phi Hạc!
Tô Trường Không triển khai thân pháp, bóng dáng như hạc bay tùy ý lướt qua, xoay quanh. Một chưởng của Chung Nhạc đập vào khoảng không.
"Ầm vang!"
Cự chưởng hung hăng đập xuống mặt đất, bông tuyết bao trùm mặt đất trong phạm vi mười mấy, hai mươi trượng xung quanh, chợt nổ tung, xuất hiện một khe rãnh thật lớn, gạch đá trộn lẫn với bông tuyết bị ném bay lên trời.
"Xuy!"
Tô Trường Không hung hãn đánh ra một đao mang theo đại thế. Hắn vừa né tránh bàn tay của Chung Nhạc, vừa chém một đao thẳng vào miệng vết thương thật lớn trên phần eo gã.
Chung Nhạc rống giận liên tục, đôi bàn tay to duỗi qua, muốn tóm lấy hắn nhưng hư ảnh cự viên đã điên cuồng đụng tới, lực va chạm khiến gã lảo đảo lui về phía sau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận