Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 478 - Cô Đọng Đến Mức Tận Cùng, Sẽ Sinh Ra Chất Biến!!!

"Bên trên để cho ta lưu ý Tô Thái Lai này một chút. Rất có thể hắn là hung thủ giết chết Mộc Tấn, nhưng Tô Thái Lai này đâu có vấn đề gì chứ? Một võ giả có thể giết chết Mộc Tấn, khẳng định là hạng người võ nghệ cao cường. Mà loại cao thủ này thì làm sao khả năng sở hữu kỹ thuật rèn cao thâm đến vậy? Sợ là cả Chú Binh bộ này cũng không tìm ra người thứ hai đâu!" Mấy ngày sau này, chủ quản Cảnh Tranh của Chú Binh bộ đều thường xuyên đến Đoán Tạo phòng tuần tra, kỳ thật mục đích chủ yếu chính là quan sát Tô Trường Không. Nhưng quan sát vài ngày, Cảnh Tranh lại thầm nhăn mặt nhíu mày.
Phụ tử Mộc gia Mộc Hâm, Mộc Huân đến quân doanh vì cái chết của Mộc Tấn, mở miệng nói rằng hung thủ giết người đang ở ngay bên trong quân doanh của bọn họ.
Bùi Dương sợ hung thủ thực sự là đại tướng hoặc thủ hạ đắc lực nào đó dưới tay mình, cũng sợ ảnh hưởng tới uy tín của mình trong mắt thủ hạ, bởi vậy không phối hợp với Mộc Hâm, Mộc Huân để tìm ra hung thủ, mà chuẩn bị xử lý nội bộ.
Bùi Dương chẳng những đã bỏ thời gian gọi mấy cao thủ có năng lực giết chết Mộc Tấn trong quân tới tận nơi, tiến hành gặng hỏi, còn để người bên dưới chú ý tới những tân binh mới gia nhập vào Đại Phong thiết kỵ.
Đương nhiên trong đó cũng bao gồm cả Tô Trường Không, nhân viên hậu cần mới nhận chức.
Kỳ thật nếu thực sự có người bên ngoài giết Mộc Tấn, sau đó trà trộn vào Đại Phong thiết kỵ tị nạn, thì ẩn trốn tại khu vực hậu cần là lựa chọn không tồi.
Cảnh Tranh đã được người lãnh đạo trực tiếp của hắn tự mình triệu kiến, hỏi những chuyện liên quan tới Tô Trường Không, sau đó lại dặn dò hắn nên lưu ý tới người này nhiều hơn.
Nhưng Cảnh Tranh lại cảm thấy làm như vậy là đa nghi quá mức rồi.
Chẳng phải thế sao? Một cao thủ có thể giết chết vạn phu trưởng Mộc Tấn, có thể trẻ tuổi giống đối phương sao?
Hơn nữa thủ đoạn rèn đạt tới Thần Hồ Kỳ Kỹ như Tô Trường Không kia, lại tương ứng với số tuổi như thế, nếu không phải rèn luyện từ nhỏ làm sao có thể luyện ra được? Thứ này tuyệt đối không thể làm giả được đâu!
Một người còn trẻ, tu vi võ đạo mạnh tới trình độ có thể giết được Mộc Tấn, lại có thời gian nhàn rỗi nghiên cứu kỹ thuật rèn đến loại tình trạng này, sẽ yêu nghiệt đến mức nào đây?
Cảnh Tranh lắc đầu, hắn chỉ phụ trách quan sát, sau đó báo lại những điều mình hiểu biết lên trên thôi, còn lại, không nằm trong phạm vi hắn có thể quản lý.
Lại nói, Tô Trường Không tu luyện Quy Tức Công, ẩn nấp khí tức là một trong những đặc điểm của Quy Tức Công, thêm nữa, nghề rèn vốn là sở trường của hắn. Bởi vậy khi hắn ngụy trang thành thợ rèn trong Chú Binh bộ, tuyệt đối là thiên y vô phùng!
Trong quãng thời gian này, thi thoảng Tô Trường Không cũng cảm nhận được Mộc Xà Ấn xao động, hắn đoán là người của Mộc gia đã đi lại quay trở về phụ cận quân doanh, tra xét, không cam lòng rời đi như vậy, nhưng lại không thể trực tiếp động võ… Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể ôm cây đợi thỏ như thế thôi.
Lại trôi qua hơn nửa tháng, Mộc Xà Ấn không còn tiếp tục xao động nữa. Có lẽ dưới tình huống không có thu hoạch gì, người của Mộc gia đxa trực tiếp từ bỏ và rời khỏi đây rồi. Hơn ai hết, bọn họ cũng hiểu nếu cứ kéo dài tình trạng này, đến cuối cùng, kết quả vẫn là Mộc Xà Ấn tiêu tán, còn bọn họ uổng công vô ích mà thôi.
Nhưng hết thảy những chuyện bên ngoài đều chẳng liên quan gì tới Tô Trường Không. Hiện giờ hắn đang an tâm rèn luyện kỹ năng rèn của mình, tựa như lúc trước vẫn sống ở Hắc Thiết sơn trang vậy, không kiêu ngạo không nóng nảy, rèn luyện binh khí, cũng là rèn luyện bản thân!
Từng có thời kỳ Tô Trường Không coi nghề rèn trở thành công tác kiếm tiền thu hoạch tài nguyên của mình. Cũng chính là lúc ấy, chú tạo đã trở thành niềm yêu thích của hắn, mà hiện giờ khi xuất hiện tại nơi này, hắn lại một lần nữa tìm về niềm yêu thích ấy! Mỗi một lần tạo ra thành phẩm, trong lòng hắn đều dâng lên một loại cảm giác thành tựu!


Rèn (7 cảnh Thần Hồ Kỳ Kỹ 27%)

Mà loại tâm thế này cũng khiến kỹ năng rèn của Tô Trường Không nhanh chóng tăng lên.
Không chỉ như vậy, sau khi Tô Trường Không bận bịu hoàn thành công việc của mình, hắn lại chủ động trợ giúp những người khác hoàn thành chỉ tiêu.
Hắn muốn luyện thật nhiều, rèn thật nhiều cung nỏ, giáp trụ… Còn mục đích? Đương nhiên chính là khiến cho kỹ năng rèn tiến bộ càng nhanh hơn!
"Tô Thái Lai này đúng là một thiên tài đoán tạo! Dù chưa từng tạo ra thành phẩm đó, nhưng hắn chỉ cần xem bản vẽ một lần, đã có thể hoàn mỹ rèn ra. Tiến bộ quá nhanh! Đã vậy, tính cách lại hàm hậu thành thật, chịu được mệt nhọc. Có lẽ chỉ người sở hữu xích tử chi tâm (tâm địa thiện lương thuần khiết như trẻ nhỏ) như vậy, mới có thể đạt tới thành tựu cỡ này!" Cảnh Tranh âm thầm tán thưởng thiên phú của Tô Trường Không trên phương diện rèn đúc.
Lại nói, đúng là trong quãng thời gian này, kỹ năng rèn của Tô Trường Không tiến bộ nhanh chóng, bản thân hắn cũng cảm thấy, chỉ cần thêm vài tháng tới nửa năm nữa thôi, kỹ năng rèn của hắn có thể đột phá đến bát cảnh rồi!
"Ta có thể. . . Rèn đao khí trong cơ thể ta không?" Mà trong quá trình rèn, đột nhiên Tô Trường Không nảy lên một suy nghĩ kỳ quái.
Rất nhiều võ công, đều do số ít những thiên tài võ đạo lĩnh ngộ được từ cuộc sống hằng ngày. Ví dụ như lĩnh ngộ đao pháp từ trong thư pháp, hoặc lĩnh ngộ kiếm pháp trong quá trình câu cá.
Một khi đã như vậy, hắn có thể rèn luyện đao khí trong cơ thể thông qua quá trình rèn hay không?
Nói trắng ra, đao khí là chính là một luồng lực lượng sắc bén, cô đọng, dạng như ngưng tụ khí trong cơ thể thành một điểm, bởi vậy mà đạt đến trình độ vô kiên bất tồi.
Và trên thực tế, dù là một dòng nước, sau khi áp súc lại, cũng có thể chém đứt cả kim loại.
Vậy nếu hắn coi đao khí của bản thân tựa như một thanh đao mềm, sau đó không ngừng rèn luyện, khiến cho nó càng ngày càng cô đọng, càng ngày càng sắc bén thì sao?
"Đang!"
Tô Trường Không giơ thiết chùy lên, một chuy đập lên khối sắt trước mặt, phát ra thanh tiếng vang thúy giòn, đột nhiên khí kình hình đao trong cơ thể hắn kia lại sinh ra cộng minh, hơi hơi chấn động một chút!
"Có thể đi!" Tinh thần Tô Trường Không không khỏi rung lên.
Có câu nói vạn đạo tương đồng, nghĩa là kể cả những kỹ năng cực kỳ bình thường trong cuộc sống, nhưng một khi được tôi luyện đến mức tận cùng, cũng có thể từ đó mà loại suy ra một môn võ học!
"Đang đang đang!"
Tô Trường Không vung thiết chùy, liên tục rèn khối sắt trước mặt, làm cho nó trở thành bách luyện thành cương, diệt hết tạp chất.
Mà mỗi một chuy hạ xuống, khí kình hình đao trong cơ thể Tô Trường Không đều trở nên chấn động, tựa như bản thân nó cũng đang được tác động, rèn luyện, trở nên càng thêm cô đọng, càng thêm lợi hại.
"Nếu ta cứ tiếp tục rèn luyện đao khí của bản thân như vậy, cuối cùng có thể đạt tới tình trạng gì đây?" Phát hiện ngoài ý muốn này khiến cho Tô Trường Không mừng rỡ như điên.
Vốn dĩ hắn ở lại nơi này chỉ vì né tránh cao thủ Mộc gia, đồng thời cũng là tìm lại niềm yêu thích trước kia, nhưng không nghĩ tới, kỹ năng rèn lại có thể kết hợp cùng đao khí của bản thân, lấy phương pháp rèn để rèn luyện đao khí!
Làm cho nó càng thêm cô đọng!
Và một khi cô đọng đến mức tận cùng, sẽ sinh ra chất biến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận