Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 358 - Người Của Cung Gia Tìm Tới!!!

"Chưa hết, còn cả tiền thưởng cho đám người Thiết Kim Cương, Lệ Hồn nữa. Lần này tổng thu hoạch của ta được chừng 130 vạn lượng bạc trắng." Tô Trường Không âm thầm vừa lòng.
130 vạn lượng bạc trắng! Đây tuyệt đối là một khoản tiền lớn!
Dược liệu luyện chế Khí Huyết đan là 3000 lượng một phần, hơn một trăm vạn lượng bạc này, đủ để mua 400 phần dược liệu Khí Huyết đan, sau đó lại luyện chế toàn bộ chúng nó thành Khí Huyết đan, lấy Luyện Đan Thuật của Tô Trường Không, thu hoạch được mấy trăm tới gần ngàn viên Khí Huyết đan cũng là chuyện bình thường!
"Không biết đống tài nguyên này có đủ cho ta trực tiếp vọt tới Khí Huyết thất biến, đạt đến cảnh giới Khí Huyết Trường Long hay không? Mà dù không đạt được, coi như tới Khí Huyết lục biến cũng không thành vấn đề!" Tô Trường Không ngầm hưng phấn trong lòng.
Không bao lâu sau, bỗng có một đệ tử Tư Không gia tộc tìm tới Tư Không Văn tựa như có chuyện gì cần báo, nhưng người này nhìn thoáng qua Tô Trường Không, vẻ mặt đầy do dự muốn nói lại thôi.
Sắc mặt Tư Không Văn trầm xuống: "Tô đại sư không phải người ngoài, có chuyện gì cứ việc nói thẳng!"
Đệ tử kia nghe vậy mới cung kính nói: "Bên ngoài có người đến đây. . . Là người của quan phủ Mặc Lâm phủ thành, tự xưng mình họ Cung."
"Họ Cung? Là người của Cung gia? Bọn họ phái người tới làm gì?" Tư Không Văn nghe vậy, cũng giật mình nghi hoặc hỏi.
Tô Trường Không cũng thoáng cảm thấy kinh ngạc.
Phải biết rằng, Mặc Lâm phủ thành Cung gia chính là một thế lực đại danh đỉnh đỉnh khắp vùng Mặc Lâm phủ thành này!
Chỉ vì Cung gia đã cắm rễ nhiều năm ở đây, thế lực khổng lồ, môn đinh hưng thịnh (thành viên đông đúc), thêm nữa tri phủ Cung Ngọc Long của Mặc Lâm phủ hiện giờ, chính là người Cung gia. Dù nói Cung gia bọn họ có thể một tay che trời Mặc Lâm phủ thành cũng không quá đáng.
Đệ tử Tư Không gia tộc đến bẩm báo, đáp lời: "Đối phương công bố là tới trao tiền thưởng, mặt khác. . . Hắn muốn tự mình giao cho bang chủ. Ta đã bố trí cho hắn chờ đợi ở phòng tiếp khách."
Từ vài ngày trước, Tô Trường Không đã cho người của Cự Kình bang chuyển đầu đám đại khấu Thiết Kim Cương, Lệ Hồn đến nha môn Mặc Lâm phủ thành, lĩnh tiền thưởng.
Nhưng tổng cộng tới ba mươi vạn lượng, kim ngạch của khoản tiền thưởng này quá lớn, nhất định cần phải có thời gian phê duyệt. Hiện giờ phê duyệt đã xong, tri phủ Cung Ngọc Long tự mình lệnh cho đệ tử gia tộc đi đến Cự Kình bang trao tiền, muốn tự mình giao cho Tư Không Dũng.
"Ừm, ta đã biết, ngươi đi ra ngoài trước đi." Tư Không Văn gật gật đầu, để cho đệ tử này đi ra ngoài trước.
Trong phòng, Tư Không Văn nhìn về phía Tô Trường Không, đối phương muốn tự tay giao tiền thưởng cho 'Tư Không Dũng'.
"Vậy ta phải đi gặp hắn một phen." Đương nhiên là Tô Trường Không sẽ không bỏ qua khoản tiền thưởng này. Hắn quyết định lại sắm vai Tư Không Dũng, ra gặp mặt đệ tử Cung gia ấy xem sao.
Tô Trường Không dịch dung một phen, hóa trang thành dáng vẻ Tư Không Dũng, sau đó được đệ tử Cự Kình bang dẫn đường, tới phòng tiếp khách gặp người Cung gia kia.
Tô Trường Không bước vào đại sảnh chuyên dành để tiếp đãi khách quý, lập tức trông thấy hai người đang bình thản ngồi bên trong.
Một người là thanh niên áo trắng, bên hông đeo bội kiếm, có chút oai hùng, đang đứng nghiêm trang bên cạnh một người khác. Tuy thanh niên này cực kỳ tuổi trẻ, nhưng cả người tản ra một loại khí chất sắc bén, chắc chắn thực lực không tầm thường.
Còn một người khác là nam nhân áo lam tư thái nhã nhặn, ung dung, xem dáng vẻ chỉ hơn ba mươi tuổi đang ngồi trên ghế uống trà.
Tô Trường Không vừa đến, thân thể thanh niên áo trắng đã tỏ ra căng thẳng, ánh mắt ngưng trọng, có lẽ đối phương đã cảm nhận được một loại khí tức bất phàm từ trên người Tô Trường Không.
Mà nam nhân áo lam kia lại lập tức đứng dậy, vẻ mặt tươi cười ấm áp chắp tay nói: "Đã sớm nghe nói tới tên tuổi anh hùng của Tư Không bang chủ, rốt cuộc hôm nay cũng được may mắn gặp mặt! Tại hạ chính là Cung Ngọc Hổ, Cung Ngọc Long là đại ca của ta." Nam nhân áo lam tự giới thiệu một chút, lai lịch của người này cũng có chút không tầm thường, đối phương chính là đệ đệ của tri phủ Cung Ngọc Long tại Mặc Lâm phủ thành.
"Ừm, đừng khách khí, mời Cung đại nhân ngồi." Tô Trường Không cũng khách khí mời đối phương ngồi xuống.
Nam nhân áo lam Cung Ngọc Hổ ngồi xuống, sau đó lộ vẻ mặt khâm phục nói: "Mấy ngày trước, ta có nghe nói Tư Không bang chủ đã liên tiếp chém nhiều đại khấu, vì dân trừ hại. Thật sự là một chuyện đại khoái nhân tâm (làm lòng người vui sướng). Đại ca của ta đã giao khoản tiền thưởng ít ỏi này cho ta để ta tự mình trao nó lại cho Tư Không bang chủ. Đây là ngân phiếu ba mươi vạn lượng, xin Tư Không bang chủ vui lòng nhận cho." Cung Ngọc Hổ lấy ba tấm ngân phiếu từ trong lòng ra, mỗi tấm có ghi mệnh giá mười vạn lượng.
"Vậy nhờ ngươi thay ta tạ ơn Cung tri phủ ." Tô Trường Không tự nhiên sẽ không chối từ. Đây là tiền thưởng mà quan phủ treo giải cho cái đầu của đám đại khấu Lệ Hồn. Hắn lập tức nhận lấy toàn bộ.
Nhưng Cung Ngọc Hổ đã làm xong xuôi chuyện này lại không hề có ý muốn rời đi, ngược lại còn bày ra dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Tô Trường Không bất động thanh sắc (thản nhiên) nói: "Cung đại nhân còn chuyện gì cứ nói, không sao hết."
Vẻ mặt Cung Ngọc Hổ khó xử nói: "Quả thật là có việc. Đoạn thời gian trước, Quân Giới khố (kho trang bị quân sự) của Mặc Lâm phủ thành chúng ta bị mất trộm, có mấy giá Thần Tí nỗ bị tặc nhân đánh cắp. Căn cứ theo tin tức ta nghe được, hình như chúng đã được Cự Kình bang hỗ trợ tìm về rồi? Làm phiền Tư Không bang chủ thuận tiện. . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận