Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 436 - Lão Tử Thích, Ngươi Quan Tâm Cái Rắm!

"15 ngàn lượng một lọ, một lọ mười viên, ta không thích lặp lại một câu tới lần thứ ba!" Tô Trường Không lạnh nhạt đáp lại, có vẻ tính tình rất cuồng ngạo, bá đạo.
"Một lọ. . . Cho ta một lọ!" Nam tử đeo mặt nạ gà trống vừa xác nhận xong lại hung hăng cắn răng một cái, lập tức lấy tiền từ trong ngực đưa qua, chỉ sợ Tô Trường Không đổi ý.
Một tay giao tiền, một tay giao hàng, Tô Trường Không đã hoàn thành đơn hàng đầu tiên!
"Bên kia đang bán Khí Huyết đan, giá cả rẻ hơn nhưng phẩm chất lại tốt hơn trên thị trường?" Một màn này khiến đám người chung quanh đều kinh ngạc.
"Đừng bảo là chim mồi nhé? Hai người kia quen biết nhau, rồi hợp sức muốn lừa gạt chúng ta. Rất tiếc nơi này là Quỷ thị, ai tới đây mà không phải nhân tinh? Chẳng có ai bán ra với cái giá ấy đâu?" Cũng có người tự cho là thông minh cười lạnh nói. Người này cảm thấy nam tử đeo mặt nạ gà trống kia cùng với người đeo mặt nạ đầu trâu nọ là đồng bọn.
“Hả? Phẩm chất của viên Khí Huyết đan này. . . còn cao hơn phẩm chất của đan dược trong Linh Dược trai?"
"Thực sự chỉ bán 1500 lượng một viên?"
Nhưng cũng có người tự mình đi tới xem xét tình huống và lập tức trở nên kinh ngạc. Lời nói có thể giả nhưng phẩm chất đan dược lại không thể làm giả nha!
"15 ngàn lượng bạc trắng một lọ mười viên! Không bán lẻ! Hàng tốt giá rẻ! Số lượng có hạn, tới trước được trước!" Tô Trường Không nhân cơ hội này lại thét to lên.
Càng ngày càng nhiều người bắt đầu xúm lại, một đám đều lộ ra vẻ mặt khó mà tin nổi.
Phải biết rằng, ở trên quầy hàng này có gần trăm bình Khí Huyết đan, nếu toàn bộ phẩm chất của đan dược đều tốt, thì chúng tuyệt đối là thành phẩm được xuất từ tay luyện đan đại sư có Luyện Đan Thuật cao minh, đã vậy giá còn cực kỳ rẻ, khiến cho người ta không khỏi hoài nghi trong chuyện này có gì lừa gạt hay không?
“Phẩm chất của Khí Huyết đan trong tay ngươi tốt như vậy, còn bán rẻ mức này? Có phải ngươi có bệnh hay không?" Có người không nhịn được hỏi.
Chẳng lẽ là bại gia tử trong đại gia tộc nào đó trộm dược khố của gia tộc mang ra ngoài bán đi?
"Lão tử thích, ngươi quan tâm cái rắm! Không mua, mau cút xa một chút!"
Tô Trường Không lộ ra dáng vẻ thô lỗ táo bạo, ai dám chọc hắn, hắn sẽ bùng nổ, cộng thêm hình thể uy mãnh khôi ngô kia và tấm mặt nạ con trâu hung ác, tương đối có lực uy hiếp, khiến cho người vừa lên tiếng kia sợ tới mức liên tục lui về phía sau.
"Còn người bên kia nữa, xem thì xem, đừng dùng đầu lưỡi liếm!" Tô Trường Không bận trước bận sau.
"Ta mua một bình! Không đúng. . . Hai bình!"
"Ta không đủ tiền, chỉ đủ tiền mua hai viên. . . huynh đài bên kia ngươi cũng muốn mua Khí Huyết đan sao? Không bằng chúng ta gom tiền mua chung một bình đi?"
Hiện trường lập tức nổ tung chảo.
Cũng đúng thôi, Khí Huyết đan có phẩm chất thượng giai như thế, còn bán ra rẻ như vậy, ai còn chần chừ, sẽ rơi xuống kết cục qua thôn này không có điếm kia.
Cứ như vậy, quầy hàng của Tô Trường Không bị người ta vây chật như nêm cối. Có thể nói, hơn phân nửa đám người bên trong Quỷ thị đều xúm qua bên này, rất nhiều người đều xuống tay mua sắm.
Về cơ bản, những người có thể đến Quỷ thị, đều không phải kẻ bình thường, thậm chí còn có chút giàu có. Hơn nữa Tô Trường Không bán rất rẻ, đương nhiên không lo bị ế hàng.
"Móa nó! Còn dám trộm trên đầu ta?" Cũng có người muốn đục nước béo cò, thân rúc trong đám người, vươn ma trảo tới, chụp vào một bình sứ đựng đầy Khí Huyết đan, nhưng Tô Trường Không lập tức hừ lạnh một tiếng, một tay duỗi ta bắt lấy cổ tay người nọ, dùng sức bóp chặt lại.
"A a a! Ngưu gia. . . Ta sai rồi, mau buông tay. . . Xin tha mạng!"
Cùng với âm thanh xương cốt nứt vỡ và tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, cổ tay người nọ bị bóp nát, đối phương lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết liên tục, khóc lóc cầu xin tha thứ.
"Nếu không phải hòa khí phát tài, ta đã xé sống ngươi rồi! Cút!" Tô Trường Không cất giọng ồm ồm quát lớn, trong mắt đầy sát khí, dùng súc vung tay một cái, ném người nọ như một chú gà con bay ra khỏi đám người.
Tiếng gầm giận dữ, hành động dứt khoát, tàn nhẫn lại phối hợp với mặt nạ đầu trâu hắn đang đeo trên mặt, khiến trong lòng người khác phát lạnh, không tự chủ được bất đầu sinh ra sợ hãi.
Tựa như vừa trông thấy một con Ngưu Ma Vương!
Nam tử muốn ăn cắp Khí Huyết đan kia, giãy giụa đứng lên khỏi mặt đất, ôm lấy cổ tay, không dám nói thêm một câu nào, chỉ cúi đầu nhanh chóng đi xa.
Phải biết rằng, ở bên trong Quỷ thị này, chỉ có trật tự cơ bản nhất, dù đối phương chết ở nơi đây, cũng chẳng có ai lên tiếng đòi công bằng cho đâu.
Mắt thấy Tô Trường Không hung tàn như thế, mọi người đều không khỏi có chút kiêng kị.
"Xếp hàng! Tiền trao cháo múc!" Tô Trường Không quát.
"1500 lượng bạc một viên Khí Huyết đan, phẩm chất còn cao hơn trên thị trường. . ."
Cứ như vậy, một đám người che giấu tung tích bên trong Quỷ thị, đều chen chúc nhau xông lên, tranh mua Khí Huyết đan.
"Căn bản không lo sẽ không bán được Khí Huyết đan. . . Nếu chúng ta mua vào với giá 1500 lượng, lại mang đi bán với giá 2000 lượng, cũng không quá đáng đâu?"
Cũng có người trong lòng nóng bỏng, dù bản thân không có nhu cầu sử dụng, nhưng mua vào rồi bán qua tay, cũng có thể lời được mấy trăm lượng!
Rõ ràng là người bình thường căn bản không mua nổi một bình Khí Huyết đan nguyên bản, không xé lẻ có giá 15 ngàn lượng kia, vậy mà vào lúc này 90 bình Khí Huyết đan của Tô Trường Không lại có chút cung không đủ cầu.
Chưa tới nửa canh giờ, 90 bình Khí Huyết đan đã bị bán sạch, không còn một cái.
Những người mua Khí Huyết đan này…
Có khi là bản thân đang cần, không muốn bỏ qua loại Khí Huyết đan hàng tốt giá rẻ trước mắt, bởi vậy dẫu tiền không đủ cũng chịu khó đi tìm người khác góp chung, từ ba tới năm người chia nhau một lọ.
Cũng có khi là đám người có tư chất con buôn, muốn mua mấy bình Khí Huyết đan, sau đó bán qua tay, kiếm chút tiền chênh lệch.
Nhưng những chuyện đó chẳng có liên quan gì tới Tô Trường Không.
Trên thực tế, hắn hoàn toàn có thể lấy giá thị trường bán đi, nhưng chắc chắn sẽ không bán đắt như tôm tươi kiểu này, dù phẩm chất Khí Huyết đan kia đều không tầm thường. Và hắn lại không có nhiều thời gian để từ từ bán.
Hắn cần phải hút lại tài chính thật nhanh, sau đó tiếp tục đi chọn mua dược liệu, tiến hành một vòng luyện đan mới, bởi vậy có thể tiết kiệm chút thời gian này, hay chút thời gian ấy.
"Được rồi, đã bán xong rồi!" Sau nửa canh giờ, Tô Trường Không cao giọng nói.
Lúc này, một lọ Khí Huyết đan cuối cùng đã được bán ra, và thay vào đó là một xấp ngân phiếu thật dày!
"135 vạn lượng." Tô Trường Không kiểm kê lại một lần, tổng cộng có một xấp ngân phiếu trị giá 135 vạn lượng. Với số tiền này, chẳng những hắn đã thu về toàn bộ 90 vạn lượng tiền phí tổn bỏ ra ban đầu, còn lời được 45 vạn lượng.
Đây là thu hoạch đạt được sau một tháng vất vả của hắn!
"Lần sau còn có Khí Huyết đan bán ra không?" Có người xui xẻo không mua được Khí Huyết đan, lập tức không cam lòng nói.
"Chờ tháng sau lại nói, phải xem tâm trạng của ta." Tô Trường Không không trực tiếp nói rõ, tới tháng sau hắn còn bán nữa hay không, chỉ đáp chung chung, lập lờ nước đôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận