Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 783 - Yêu Ma Chân Chính! Yêu Thuật Vạn Tâm!

Đàm Du vốn là Ngũ Khí Tông Sư, lúc trước vì muốn tiến thêm một bước, gã mới gia nhập Diệt Sinh hội, đã thành công dung hợp thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch, cũng coi như đạt được mục đích. Nhưng tới trình độ như gã, lại muốn tiếp tục tiến thêm một bước nữa, tuyệt đối là khó như lên trời, bởi vì gần như hết thảy mọi phương pháp, gã đều dùng cả rồi.
Nhưng Thần Chủng lại khác!
Nó chính là thần vật ẩn chứa thần thông. Và một khi Tiên Thiên võ giả thành công luyện hóa loại bảo vật này, chẳng những sẽ nắm giữ được thần thông ẩn chứa bên trong đó, còn mượn cơ hội này thành tựu Võ Thánh!
Mà với thực lực hiện giờ của Đàm Du, nếu gã thật sự đạt được một viên Thần Chủng, rất có khả năng gã sẽ thành công nắm giữ, luyện hóa thứ thần vật ấy. Và một khi thành công, cũng tương đương với Đàm Du một bước lên trời, chân chính siêu phàm thoát tục, đứng phía trên vạn vật.
Nhưng Thần Chủng quá mức hi hữu, chỉ một vài ngàn năm thế gia, đỉnh cấp tông môn nội tình thâm hậu, mới có, tuyệt đối không dễ cho người ngoài nhúng chàm.
Nhưng hiện giờ 'Đao Vô Phong' trước mắt này, lại vô cùng có khả năng mang theo một viên Thần Chủng trên người, hơn nữa nếu hắn thực sự tìm được bảo vật này thì trong thời gian ngắn như vậy, chắc hẳn hắn còn chưa luyện hóa được Thần Chủng, thậm chí còn chưa hoàn toàn nắm giữ nó.
Nếu Đàm Du có thể giết hắn, đạt được viên Thần Chủng kia, chẳng phải.. cơ hội lột xác đã ở gần ngay trước mắt rồi sao?
Tình huống như vậy có thể không khiến Đàm Du rơi vào điên cuồng ư?
"Ca ca ca!"
Theo tiếng cười điên cuồng bật ra, Đàm Du không còn kiềm nén luồng yêu lực hùng hậu trong cơ thể mình nữa, thay vào đó là tận tình phóng thích hết thảy ra ngoài, cùng với từng chuỗi âm thanh gân cốt vang giòn, vẻ bề ngoài của gã đã sinh ra biến hóa thật lớn.
Chỉ thấy trên người bị bao trùm từng mảnh vảy màu đen rất nặng, đó là vật thực do yêu lực thuần túy ngưng kết mà thành.
Hình thể cũng cao hơn hai mét, tay chân trở nên tráng kiện, thon dài, đôi con ngươi biến thành màu đỏ sậm, dựng thẳng như dã thú, ngay cả hàm răng trong miệng, cũng trở nên bén nhọn như lưỡi cưa, có thể dễ dàng cắn nát thứ kim loại cứng rắn nhất.
Yêu khí nồng đậm đến đáng sợ hình thành sương khói màu đen, phóng lên cao, nhuộm đẫm cả tầng mây trắng trên không trung Thư Hương động thiên thành một màu đen tối.
Chỉ trong chớp mắt, Đàm Du đã từ dáng vẻ nam tử tóc trắng ban đầu biến thành một sinh vật đáng sợ mặc lân giáp trên người, tỏa ra yêu khí tận trời!
"Dát ô. . ." Dàm Du khẽ hộc ra một hơi.
Và chỉ một luồng khí thở cũng tràn ngập yêu khí mang theo lực lượng hủy diệt khiến hoa cỏ trên mặt đất đều héo rũ.
Bình thường, Đàm Du đều lấy thân thể nhân loại là chủ, nhưng hiện giờ gã đã toàn lực bùng nổ yêu lực, khiến cho thân thể hoàn toàn nghiêng về hướng yêu ma.
Và ở trong trạng thái này, rất có khả năng, gã sẽ hoàn toàn mất đi lý trí vốn có, trở thành một con yêu ma chân chính chỉ biết duy nhất một điều, đó là giết chóc.
Nhưng ngay lúc này, vì mục tiêu đánh chết Tô Trường Không, đạt được Thần Chủng, Đàm Du đã bất chấp hết thảy!
"Yêu. . . Yêu ma? Đây là yêu ma chân chính sao?"
"Khí tức này. . . Tựa như hãn hải thâm uyên, muốn cắn nuốt ta!"
Tất cả đám người đang đứng phía xa xa, vừa thoáng thấy Đàm Du biến hình tựa như một con viễn cổ yêu ma, trong lòng đã ngập tràn một loại cảm giác tê dại cả da đầu.
Rõ ràng bọn họ chỉ đứng từ xa chứng kiến một màn như vậy mà thôi, nhưng luồng khí tức đáng sợ ấy đã lan tỏa tới, không ngừng ăn mòn linh hồn bọn họ.
"Đàm trưởng lão thật sự muốn liều mạng rồi . . . Vậy là yêu võ giả đỉnh cao nhất trong Diệt Sinh hội, ngoại trừ chính phó hội chủ… đã toàn lực bùng nổ rồi. . ."
Lão giả mặc hắc bào cũng hướng vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng nhìn chăm chú vào một màn trước mắt này. Lão hiểu, từ sau khi Đàm Du biết Tô Trường Không mang Thần Chủng trên người, gã đã hoàn toàn điên cuồng rồi.
"Cự Kình công. Cự Kình Chiến Thể!"
Đối mặt với trạng thái bùng nổ toàn lực của Đàm Du, Tô Trường Không cũng không dám sơ suất.
Ngay lập tức, trái tim hắn đập dồn dập, một luồng chân huyết nhanh chóng tuần hoàn khắp cơ thể, làn da đỏ đậm, cơ bắp phồng lên Tầng khí diễm hung thần giương nanh múa vuốt, đẩy trạng thái thân thể tăng đến trình độ đỉnh cao.
"Vạn Tâm Câu Diệt!"
Đàm Du hung hãn hô lên một câu, rồi không chút do dự, điên cuồng đánh về phía Tô Trường Không. Bàn tay được phủ kín bởi một tầng vảy yêu khí dày đặc, vươn tới, đánh ra một chưởng.
Một chưởng này vừa ra, chuyện kinh hoàng đã bùng nổ.
Rõ ràng chỉ một chưởng đánh ra, nhưng trên trời dưới đất, bốn phương tám hướng, lại xuất hiện mấy chục bàn tay cùng lúc ngưng tụ lại. Và hiển nhiên mục tiêu của chúng đều là Tô Trường Không!
"Đây là yêu thuật 'Vạn Tâm' của Đàm trưởng lão. . ." Lão giả mặc hắc bào lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Yêu thuật của Đàm Du tên là 'Vạn Tâm'.
Hiệu quả của thứ yêu thuật này rất đơn giản, nó có thể phân hoá chưởng ý, chân khí của Đàm Du, nhưng sau khi phân hóa lại chẳng yếu bớt bao nhiêu.
Nói cách khác, Đàm Du có thể phát ra mấy chục sát chiêu trong nháy mắt, tựa như ban đầu, bản thân chỉ đối kháng với một người, nhưng chỉ trong nháy mắt, người nọ lại biến thành mấy chục cao thủ, nhắm thẳng vào một mục tiêu, cùng nhau đánh tới…
Và theo lẽ thường, một người có thể ngăn được một kích, hai kích, lại khó có thể chống lại mấy chục kích.
Không thể nghi ngờ, yêu thuật này vô cùng đáng sợ. Nó cho phép Đàm Du ỷ mạnh hiếp yếu, cũng có thể lấy yếu thắng mạnh, đánh nát địch nhân thành cặn bã!
Lúc trước, Đàm Du từng đối mặt với một vài địch nhân, nhưng dù đối phương có là Ngũ Khí Tông Sư, gã đều có thể dễ dàng chiến thắng, đối phương căn bản không đáng để gã toàn lực ra tay.
Và hiện giờ, khi Đàm Du đối mặt với người mang Thần Chủng như Tô Trường Không, gã mới quyết định lấy ra tuyệt kỹ áp đáy hòm.
"Ngũ Cầm Hí. Viên Ma Nhiếp Không!"
Bốn phương tám hướng đều là chưởng ấn Toái Tâm Diệt Hồn, muốn tránh cũng không được, nhưng Tô Trường Không chẳng hề hoang mang lúng túng. Chỉ thấy hư ảnh cự hổ phía sau hắn lập tức biến ảo, biến thành một con cự vượn lông đen thân cao hơn hai trượng, gần ba trượng.
Hư ảnh cự viên được tạo nên từ thiên địa linh khí và ‘Tinh Khí Thần’ của Tô Trường Không, trông rất sống động, tựa như một con Chân Thú chân chính, chỉ thấy hai tay nó giơ lên cao, mười ngón co rút lại, tựa như muốn hái toàn bộ sao sáng trên trời.
Mà ngay trong lúc mười ngón khép lại, một mảnh không gian trong phạm vi gần mười trượng xung quanh Tô Trường Không lại như ngưng đọng, khiến tầng tầng lớp lớp chưởng ấn của Đàm Du đang ầm ầm kéo tới, chuẩn bị đánh vào người hắn, đều đọng lại giữa hư không, động tác lập tức trở nên chập chạp.
Từ sau khi Ngũ Cầm Hí tấn chức thập nhất cảnh, một thức Viên Ma Nhiếp Không này, cũng sinh ra chất biến, đã có thể chân chính trảo nhiếp được không gian, phong tỏa được hành động!
"Giết!"
Ngay khoảnh khắc ấy, bên ngoài thân thể Tô Trường Không tản ra khí mang nóng cháy, huyết dịch cả người sôi trào, chân khí ngưng tụ, lập tức tiến lên một bước, tới gần Đàm Du, quyền phải mang theo kình lực của Bạch Hổ Khiếu Sát, lại ẩn chứa đao ý, đánh thẳng vào mặt địch nhân.
Một chiêu Bạch Hổ Khiếu Sát dùng sóng âm gây nên chấn động, phân giải!
Bạn cần đăng nhập để bình luận