Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1027 - Tai Họa Lại Ập Tới!

Quan trọng nhất là Tô Trường Không có tin tưởng, dù không đạt được cơ duyên gì nữa, hắn cũng có thể không ngừng tích góp Huyền Quy chân nguyên, sau đó, dựa vào tích lũy của bản thân, trong vòng mười năm, sẽ đạt tới cực hạn, từ đó thúc đẩy Quy Tức Công lên cảnh giới hoàn toàn mới, thậm chí là trực tiếp Nhập Thánh luôn.
Nói cách khác, hắn có thể mười phần chắc chín thành tựu Nhập Thánh, thì có cần thiết phải đưa bản thân vào giữa bầy lang sói, trong khi tình báo chẳng có bao nhiêu, và bản thân phải trực tiếp xông vảo 'Kính Thiên Địa', một khu vực vô cùng hung hiểm, có liên quan tới Võ Thánh Đại Thần Thông hay không?
Nghĩ thế nào cũng thấy đây là lựa chọn không đúng đắn!
So sánh với lao vào Kính Thiên Địa mạo hiểm, còn không nhất định có thể đạt được bảo vật và mang từ trong khu vực nguy hiểm nọ ra bên ngoài, còn không bằng hắn cứ ở lại nơi này, an ổn tu luyện, chờ đợi lột xác thì hơn!
“Vậy thì đáng tiếc quá..."
Trên thực tế, chuyện Tô Trường Không từ chối cũng không nằm ngoài dự đoán của Hạ Viêm Kiệt.
Suy cho cùng, bên trong Kính Thiên Địa kia nguy hiểm tới mức ngay cả Võ Thánh cũng ngã xuống, về phần võ giả dưới Võ Thánh? Chết càng nhiều!
Phần lớn bọn họ đều cho rằng bản thân đủ thực lực đạt được cơ duyên trong đó, và toàn thân trở ra.
Nhưng kết quả thì… ai cũng thấy rồi đó!
Hơn nữa, với thực lực, thiên tư của Tô Trường Không, gần như hắn có xác suất trăm phần trăm thành tựu Nhập Thánh, căn bản không cần phải vào Kính Thiên Địa liều mạng.
Biết là biết như vậy, nhưng Hạ Viêm Kiệt vẫn có chút thất vọng.
Với thực lực của Tô Trường Không, lại kết hợp cùng nhóm thành viên tinh nhuệ do Hạ Viêm gia tộc chọn lựa ra kia, vẫn có cơ hội thật lớn để thăm dò toàn bộ Kính Thiên Địa!
Sau đó, Tô Trường Không cáo từ cùng Hạ Viêm Kiệt và rời đi.
"Kính Thiên Địa, Võ Thánh Đại Thần Thông..." Hắn âm thầm lắc đầu.
Những chuyện này chẳng liên quan gì nhiều tới hắn, chuyện mà hắn phải làm hiện giờ, chính là tích góp Huyền Quy chân nguyên, đạt tới cực hạn, sau đó hoàn thành đột phá.
Dựa theo hiệu suất càng lúc càng nhanh của hiện giờ thì về sau một ngày sẽ cho ra được một giọt Huyền Quy chân nguyên, thậm chí là vài giọt cũng có khả năng!
Tô Trường Không nhích người quay về Linh Đạo tông.
Linh Đạo tông nằm tại Chu Lăng sơn, theo linh khí thủy triều bộc phát, linh khí tại Chu Lăng sơn cũng càng ngày cảng sung túc, ngay cả linh mạch cũng có vẻ đã trưởng thành, lột xác rồi.
Mấy ngày sau, bên trong Linh Đạo tông vẫn là một mảnh bình tĩnh như thường ngày, vào đêm, vẫn có võ giả đang chăm chỉ khổ tu nội công.
"Xuy xuy xuy!"
Càn Duệ với thân hình cao lớn, dung mạo thô lỗ, đang múa may một thanh trọng kiếm trong tay, chiêu chiêu uy vũ thức thức sinh phong.
Càn Duệ chính là đệ tử của Kỳ Thạch lão nhân, cũng là một người có thiên phú không tầm thường trong Linh Đạo tông.
Lúc trước, gã từng được Tô Trường Không đưa tặng Tiên Thiên chi khí, từ đó bước vào Tiên Thiên cảnh, về sau này, lại được 'Hóa Long môn' điểm hóa, thiên tư nâng cao thêm một bước!
Phải biết rằng, Càn Duệ vốn được mọi người trong Linh Đạo tông ngầm quyết định sẽ là tông chủ đời tiếp theo, một phần vì phẩm tích tốt, một phần cũng vì gã vẫn luôn cố gắng khắc khổ tu hành.
"Tô trưởng lão đã cho ta quá nhiều chỗ tốt, chẳng những trợ giúp ta thoát thai hoán cốt, còn ban rất nhiều linh đan... Ta phải khổ tu, mới không phụ lòng tất cả những tài nguyên bản thân đã nhận được!"
Càn Duệ càng thêm quyết tâm vung kiếm, mồ hôi như mưa.
Tính cách của gã khá là hàm hậu, chất phác, thậm chí còn có chút cứng đầu, chấp nhất, nên làm bất cứ việc gì cũng vô cùng chuyên chú.
Vừa tu luyện, trong đầu Càn Duệ vừa nhớ lại những điều Tô Trường Không từng chỉ điểm mình, tu ra ý cảnh võ đạo còn quan trọng hơn tăng lên tu vi, bởi vì đó chính là điều kiện cần để trở thành Ngũ Khí Tông Sư!
"Ừm? Kiếm của ta... Đang run rẩy?" Mà lúc này, đột nhiên trên mặt Càn Duệ lại lộ ra vẻ kinh ngạc, gã vội vàng dừng luyện kiếm.
Đơn giản là vì thanh trọng kiếm trong tay gã đang run rẩy, ngân nga không ngừng.
Tình huống này khiến cho gã có cảm giác bản thân cực kỳ khó nắm bắt được thanh kiếm kia, hơn nữa, mũi kiếm còn trực tiếp cong xuống phía dưới, tựa như đang thần phục một người nào đó vậy!
"Người nào?"
Có đệ tử Linh Đạo tông đang tuần tra bên trong trụ sở. Ngay khi bọn họ bước qua trung tâm cử hành điển lễ quan trọng của Linh Đạo tông, cũng là sân luyện võ, nơi nội môn trưởng lão kiểm duyệt tiến bộ của các đệ tử, đột nhiên một đệ tử Linh Đạo tông cả kinh, trong miệng phát ra một tiếng hét lớn.
Không biết từ khi nào ở phía trên sân luyện võ rộng lớn kia, đã có thêm năm bóng người.
Năm người này hoặc là dáng người khôi ngô, hoặc là cao gầy nhẹ nhàng, tư thế đều không giống nhau, chỉ có duy nhất một điểm giống nhau, đó là con ngươi của bọn họ đều lóe ra quang mang màu lục, giống như yêu ma tối trong bóng đêm.
Chỉ một ánh mắt cũng đủ làm kẻ khác tâm đảm câu tang, tim đập như trống!
Đó là ánh mắt của một tên thợ săn đang đánh giá con mồi, cũng là ánh mắt của cường giả khi đối mặt với kẻ yếu!
"Có... Có địch nhân!"
Đệ tử Linh Đạo tông kia vừa bị ánh mắt của đối phương đảo qua, trái tim đã run rẩy, sợ muốn ngất đi. Trong miệng gã lập tức phát ra một tiếng kêu gọi mang theo nỗi kinh hoảng đến tột cùng.
Bởi vì năm người này tuyệt đối không giống bình thường, hơn nữa là lai giả bất thiện!
"Đang đang đang!"
Không bao lâu sau, bên trong Linh Đạo tông liền vang lên tiếng chuông reo liên hồi, biểu thị có địch nhân tập kích.
Ngay lập tức, cả Linh Đạo tông, cả người đang nghỉ ngơi hay đang tu luyện, đều bị kinh động.
Phải biết rằng mấy năm trước, Linh Đạo tông từng trải qua một hồi kiếp nạn suýt chút nữa thì diệt tông, tới hiện giờ, vất vả lắm tình hình mới hòa hoãn trở lại, thì đến lúc này, lại có địch nhân tập kích!
"Nơi này chính là vị trí Đao Vô Phong kia ẩn thân? Linh Đạo tông... Ở thời điểm, ta tung hoành Đại Viêm hoàng triều, Linh Đạo tông này còn chưa tồn tại!" Một vị kiếm khách mặc hắc y đang vuốt ve chuôi trường kiếm bên hông, không để ý đến đám đệ tử Linh Đạo tông đang không ngừng tụ tập đến và đứng chung quanh như hổ rình mồi, trong miệng có chút cảm thán nói.
"Đối phó với một tên Đao Vô Phong, còn cần nhiều người chúng ta đồng loạt ra tay như vậy? Không khỏi quá mức coi trọng hắn rồi!" Một tráng hán thân cao gần tám xích, làn da ngăm đen như sắt đá rèn ra, đang khoanh tay đứng thẳng như Ma Thần tại thế, thản nhiên nói.
Phải biết rằng, mỗi một người trong đám bọn họ đều là cường giả từng lưu lại dấu ấn trong lịch sử, tùy tiện một người cũng có thể quét ngang Tiên Thiên cảnh, nhưng tới hôm nay, người ta lại muốn cả đám bọn họ cùng liên thủ đối phó một người?
Nếu đối phương là Võ Thánh, còn có thể hiểu được, nhưng đối phương cũng chỉ là một Tiên Thiên võ giả mà thôi!
Khó trách bọn họ lại có loại suy nghĩ này!
"Năm người này... Là thần thánh phương nào? Khí tức ... thật khủng khiếp, ta đã sắp đạt đến cảnh giới tam hoa tụ đỉnh, nhưng khí tức của bất cứ người nào trong đám bọn họ cũng có thể làm lỗ chân lông, thậm chí là tế bào trong người ta run rẩy!" Càn Duệ là Tiên Thiên võ giả chạy tới hiện trường trước tiên, nhìn thấy quanh năm võ giả xa lạ hoặc là ngang nhiên mà đứng, hoặc là nhàn nhã dạo chung quanh sân luyện võ, trái tim gã chợt hung hăng run rẩy một hồi, khó có thể che giấu sự kinh hãi trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận