Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1329: Chân Thú Hoàng! Nữ Tử Trong Trứng

“Này... Bên trong Vạn Thú trúng còn có động thiên khác? Bên trong thông đạo này có cái gì? Có thể khiến mấy người Dược Thánh đi tới Vạn Thú trủng cũng không phát hiện ra có thông đạo này tồn tại!"
Tô Trường Không cũng có chút kinh ngạc nhìn thông đạo kia. Tô Trường Không cảm thấy cho dù là Dược Thánh khẳng định cũng không biết bên trong Vạn Thú trủng còn có động thiên khác, nếu không tình báo quan trọng như vậy, Dược Thánh nhất định sẽ không quên, sẽ nói rõ với hắn mới đúng.
Thông đạo này quá mức bí mật, cho dù là Tô Trường Không trước đó đã nhiều lần dùng Nguyên Thần tìm tòi tra xét qua, cũng không phát hiện ra vị trí của nó, nếu không biết thần thánh phương nào truyền tới cảm giác rình rập, khẳng định là Tô Trường Không cũng không thể phát hiện ra thông đạo này.
Nói là rình rập, nhưng có vẻ như đối phương đang cố ý chỉ dẫn hắn để phát hiện ra thông đạo này thì đúng hơn.
Tô Trường Không thử dùng dao động do Nguyên Thần tản ra, nhưng lọt vào trong thông đạo hỗn độn kia, lại như trâu đất xuống biển, căn bản không thể biết được tình huống bên trong thông đạo. Điều này khiến cho Tô Trường Không không khỏi có chút do dự, đến tột cùng ở phía sau thông đạo là cái gì? Lỡ như đó là hiểm cảnh thập tử vô sinh gì đó, rồi hắn cứ tùy tiện đi vào như vậy, nguy hiểm rất lớn. “Vẫn nên đi vào xem một chút đi, có người đã chỉ dẫn để ta tìm được thông đạo này rồi, hẳn là đối phương không có ác ý gì..” Tô Trường Không suy tư một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định đi vào xem một chút. Thứ nhất, hắn đã đến nơi này rồi, không đi vào xem một chút, chắc chắn chỉ có thể không công mà về. Thứ hai, có người cố ý chỉ dẫn hắn tìm được thông đạo này, và hắn không cảm nhận được ác ý.
Lại nói, dù trong đó thật sự ẩn giấu nguy hiểm, thì với thực lực của Tô Trường Không hiện giờ, lại cộng thêm thân thể bất tử, hắn hoàn toàn có thể ứng đối được!
Nghĩ đến đây, Tô Trường Không hít sâu một hơi, lập tức bay về phía thông đạo kia.
Hô!
Ngay khi vượt qua khe hở nọ, Tô Trường Không chợt có cảm giác như thể bản thân vừa xuyên toa trong hư không thông đạo, ngay cả thời gian cũng trở nên mơ hồ.
Khi xuyên qua hư không thông đạo, trước mắt lập tức trở nên rõ ràng, Tô Trường Không vẫn một mực duy trì cảnh giác, bỗng nhiên lại có chút ngơ ngác nhìn hết thảy mọi thứ trước mắt. Trước mắt hắn chợt xuất hiện một con cự thú lớn đến mức khoa trương.
Đó là một con cự thú có thân thể khổng lồ dài tới hai mươi dặm. Nó đang nằm úp sấp ở nơi đó, toàn thân có bộ lông màu tím nhạt, nhìn từ bề ngoài, hình dạng của nó giống như một con hổ, trên mỗi một sợi lông trên người lại mơ hồ tản ra một luồng khí tức hủy diệt, tựa như chỉ cần chạm khẽ vào, kết cục phải nhận lấy sẽ là hình thần câu diệt!
Gần như xuất phát từ bản năng, Thần Văn nở rộ bên ngoài thân thể Tô Trường Không, từng mảnh vảy yêu ma cũng không tự chủ được mà xuất hiện toàn bộ, Huyền Quy Kim Đan xoay tròn trong cơ thể, chỉ trong nháy mắt, hắn đã tiến vào trạng thái chiến đấu đỉnh phong.
Đối mặt với tồn tại đáng sợ như vậy, thân thể Tô Trường Không lập tức đề cao cảnh giác theo bản năng!
“Không có khí tức sinh mệnh... Nó đã chết rồi sao?” Nhưng rất nhanh, Tô Trường Không đã nhận ra bản thân hắn vừa sợ bóng sợ gió một hồi.
Bởi vì trên thực tế con cự thú khổng lồ trước mắt này, chỉ là một bộ thi thể.
Nó đã chết không biết bao nhiêu năm rồi.
Mà trong lúc hoảng hốt, Tô Trường Không đã cảm nhận được bộ thi thể của con cự thú này đã sớm mục nát, chỉ còn lại khung xương không thịt mà thôi, nhưng trên bộ khung xương này vẫn còn lưu lại một tia khí tức, mới khiến hắn sinh ra ảo giác, nhìn thấy dáng vẻ của con cự thú này khi còn sống! Phía trên hài cốt màu bạch kim, mơ hồ có kim quang màu tím lóe lên.
“Đây là... Chân Thú? Chân Thú phải cường đại đến cỡ nào mới khiến một tia khí tức còn sót lại của nó cũng khiến cơ bắp của ta trở nên căng thẳng, tế bào cả người không tự chủ được, lập tức bị kích hoạt?” Tô Trường Không có chút rung động.
Bộ hài cốt cự thú trước mắt này có hình dạng giống như hổ, khẳng định là Chân Thú không thể nghi ngờ, hơn nữa nó còn là Chân Thú cường đại nhất, đỉnh cao nhất!
Tô Trường Không khẽ thu lại tâm tình, từ trên cao nhìn xuống, quan sát bốn phía. Đến lúc này, hắn mới phát hiện, mảnh không gian trước mắt mình cũng không được tính là quá lớn, quy mô chỉ bằng một khu động thiên bình thường mà thôi.
Nhưng khiến cho hắn chấn động chính là ngoại trừ bộ hài cốt cự thú này, vẫn còn bốn bộ hài cốt Chân Thú khác cũng nằm bên trong động thiên.
Bốn bộ hài cốt Chân Thú này đều vô cùng to lớn, nhưng hiển nhiên chúng đều đã chết từ rất nhiều năm về trước rồi, máu thịt đã sớm tan rã, nhưng khí tức tàn khốc bên trên mỗi một bộ hài cốt này lại cường đại đến mức làm người ta phải run rẩy.
Có thể tưởng tượng được trước kia chúng từng khủng bố đến mức nào!
“E rằng khi năm con Chân Thú này... còn sống, chúng nó có thể địch lại cả Thiên Ma, hẳn là chúng mạnh hơn Chân Thú Vương không chỉ một bậc... Nên gọi là Hoàng giả mới đúng!” Tô Trường Không càng nhìn càng thán phục không thôi.
Lúc trước, hắn đã từng trông thấy Thiên Ma ra tay, nên trong lòng cũng có một chút cơ sở để phán đoán. Phỏng chừng khi năm bộ hài cốt Chân Thú này còn sống, chúng nó hoàn toàn có thể địch lại Thiên Ma. Chúng mới là Chân Thú đỉnh cao nhất, là Hoàng giả trong Chân Thú!"
“Đó là..” Ngoại trừ năm bộ hài cốt này, Tô Trường Không còn nhìn thấy ở giữa động thiên có một ngọn núi lửa khổng lồ. Núi lửa này rất kỳ lạ, bởi vì bên trong núi lửa, là hỏa diễm hừng hực thiêu đốt!
Hỏa diễm kia màu đỏ thẫm, tươi sáng, bị một tầng băng tinh bên ngoài bao vây lấy, nếu không để cho ngọn lửa kia lan tràn ra, khẳng định là động thiên nhỏ này sẽ bị thiêu đốt hầu như không còn!
Tô Trường Không thử dùng dao động của Nguyên Thần dò xét bên trong một chút, nhưng vừa tiếp xúc với hỏa diễm kia, toàn bộ dao động lập tức bị thiêu đốt thành hư vô.
Mà dựa vào mắt thường nhìn lại, chỉ thấy lượng lớn hỏa diễm màu đỏ thẫm đang hội tụ cùng một chỗ như một quả trứng, mà ở trung tâm của quả trứng, lại có một bóng người đang lẳng lặng ngồi xếp bằng. “Nàng ấy là ai? Nàng ấy chính là người mấy lần rình rập ta, dẫn dắt ta tới nơi này sao?” Tô Trường Không có chút giật mình.
Tuy không thấy rõ khuôn mặt của bóng người trong hỏa diễm bị đóng băng kia, chỉ có thể nhìn thấy một vài đường nét, nhưng từ hình thể của nàng, Tô Trường Không vẫn có thể phân biệt được đây là một nữ tử có dáng người thướt tha.
Mà nàng cũng là vật sống duy nhất trong Vạn Thú trủng này.
Hẳn là mấy lần cảm giác bị rình rập lúc trước đều đến từ nàng.
Tô Trường Không có chút phát hiện, dường như nữ tử này đang bước vào thời khắc tu luyện mấu chốt nào đó, và vị trí của nàng cũng nằm ở phía trên linh mạch. “Không biết nàng là thần thánh phương nào? Vì sao lại xuất hiện trong Vạn Thú trủng... Nhưng vẫn không nên quấy rầy tới nàng” Tô Trường Không quan sát một hồi lâu, trong lòng âm thầm nói.
1522 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận