Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1049 - Chim Sẻ Rình Sau Lưng!

Ba giọt Huyền Quy chân nguyên hội tụ thành một luồng kình lực chấn động khiếu sát, tập trung ngay trên nắm tay của Tô Trường Không, hắn dứt khoát đánh ra một quyền, nơi nắm tay đi qua, không gian giữa từng ngón tay hắn đều biến dạng, vỡ tan.
Nắm tay đánh thẳng vào gương mặt vặn vẹo của vong linh cự nhân.
Dường như vong linh cự nhân đã nhận ra một quyền thoạt nhìn bình thường không có gì kỳ lạ này, lại ẩn chứa kình lực nội liễm, cất giấu sát khí tiềm tàng.
Nó lập tức dùng một bàn tay to lớn chắn ngay trước mặt, ý đồ ngăn cản một trọng quyền của Tô Trường Không.
"Rống!"
Ngay một khoảnh khắc nắm tay và bàn tay va chạm vào nhau, một tiếng hổ gầm rung trời truyền tới, sinh ra chấn động, khiến cho không gian chung quanh cũng xuất hiện tầng tầng vết rạn, như mặt kính bị lực lượng cực mạnh đánh nát, mà tầng giáp trụ màu xám bao trùm phía trên bàn tay to lớn của vong linh cự nhân, cũng bị kình lực cứng rắn đánh nổ, từng ngón tay thô to bên trong đứt gãy!
"Rống!"
Hai mắt vong linh cự nhân treo lơ lửng một tầng ánh sáng màu xám tĩnh mịch, trong cổ họng nó lập tức bật ra một tiếng gầm gừ đầy giận dữ.
Rồi ngay lập tức, quầng sánh màu xám trong hai mắt nó trút ra ngoài như thác nước, ầm ầm lao về phía Tô Trường Không.
"Tránh đi!"
Trong lòng Tô Trường Không thoáng run rẩy, lập tức xuất hiện tín hiệu cảnh báo nguy cơ, hắn biết mình tuyệt đối không thể bị thứ ánh sáng màu xám nọ chạm vào người!
Nhanh như cắt, bàn chân Tô Trường Không đạp xuống hư không, trực tiếp sử dụng một giọt Huyền Quy chân nguyên, khiến cho thân thể của hắn biến hướng ngay giữa bầu trời, sau đó vượt qua khoảng cách thật dài như thuấn di.
May mắn, quầng sáng màu xám như thác nước kia lao sát qua bên người hắn, bắn trúng một ngọn núi cao mấy trăm trượng cách đó vài dặm có dư, khiến cho ngọn núi khổng lồ kia nhanh chóng biến thành màu xám trắng như bọt biển, rồi từ từ rạn nứt!
"Đánh mù mắt ngươi! Yêu Lôi!"
Mái tóc đen trên đầu Hồng Chấn Tượng lập tức bay múa, bỗng nhiên một mảnh lôi đình màu đen lóng lánh tràn ngập trong ánh mắt, rồi lan ra bên ngoài, như những con rắn nhỏ, không ngừng lao đến, sau đó biến hướng, đánh thẳng vào mặt vong linh cự nhân.
"Đùng!"
Lôi quang nổ tung, Yêu Lôi màu đen bao phủ khắp hư không, khiến cho vong linh cự nhân phải lảo đảo lui về phía sau, trong miệng nó phát ra một tiếng rít gào bén nhọn mang theo phẫn nộ và thống khổ.
"Công kích của ta không tạo thành thương tổn quá lớn cho nó... Vậy thì trói buộc! Cũng tiện thể quét sạch những con vong linh khác!" Song kiếm trong tay Hạ Viêm Nghĩa vừa chuyển, kiếm khí hình thành hai con giao long quấn quanh vong bàn chân linh cự nhân, hạn chế năng lực hành động của nó.
Chỉ cần gã có thể hạn chế hành động của vong linh cự nhân, để cho Tô Trường Không và Hồng Chấn Tượng có thể liên tục tạo thành thương tổn cho nó là được.
Hơn nữa, bọn họ cũng không cần chém giết vong linh cự nhân này, chỉ cần có thể làm nó bị thương nặng đến mức không đủ khả năng truy kích thôi.
Ba người Tô Trường Không, thực lực mỗi người đều mạnh đến đỉnh điểm, hiện giờ lại lấy ba đấu một, dù phải đối mặt với vong linh cự nhân cấp Nhập Thánh này, vẫn có ưu thế thật lớn!
"Rống!"
Trong mảnh khu vực sương mù màu xám, tiếng rống giận rung trời vẫn một mực vang lên không dứt bên tai, núi rung đất chuyển, chiến đến khó phân thắng bại!
Mà lúc này bên trong một mảnh khu vực sương mù màu xám khác, cách khu vực sương mù này trên trăm dặm, có một nam tử mặc huyết bào với đôi mắt không ngừng lóe sáng huyết quang: "Đã ra tay rồi? Vậy ta cũng nên hành động!"
Nếu Tô Trường Không có mặt tại nơi này, khẳng định là hắn có thể nhận ra nam tử mặc huyết bào trước mặt. Gã đúng là nam tử mặc huyết bào từng sinh ra sát ý cực kỳ mãnh liệt với hắn ở cửa thứ hai kia.
"Huyết Thần Tử, nếu có thể hãy nhân tiện giết chết Đao Vô Phong kia đi! Lúc trước, rất có khả năng đám thủ hạ của bổn tọa đã chết trên tay hắn!" Trên mi tâm của nam tử mặc huyết bào, có một cái ấn ký màu máu, trong đó chợt vang lên giọng nói của một nữ tử lạnh lùng.
"Vâng! Hồng trưởng lão!" Nam tử mặc huyết bào được gọi là Huyết Thần Tử lập tức cung kính gật đầu.
Hiển nhiên năm võ giả Cổ Ma tông từng bị Tô Trường Không giết chết kia, đều là đệ tử tinh nhuệ của Cổ Ma tông, cũng là thủ hạ được 'Hồng trưởng lão' phái đi thu thập Huyết Thần Chủng. Nhưng toàn bộ bọn họ đều chết trên tay Tô Trường Không.
Lại nói, vì mưu đồ Đại Thần Chủng, Hồng trưởng lão đã trả một cái giá thật lớn để bồi dưỡng ra 'Huyết Thần Tử' này, sau đó cho gã tiến vào bên trong Kính Thiên Địa,.
Trùng hợp là, ở ngay tại Hoàng Sa hải, Hồng trưởng lão đã tận mắt nhìn thấy Tô Trường Không tiến vào Kính Thiên Địa.
Bởi vậy, Hồng trưởng lão lập tức thông qua ấn ký trên người Huyết Thần Tử, ra lệnh cho gã, nếu có dư lực, hãy chém giết hoặc là phế bỏ Tô Trường Không kia đi!
Đây chính là trừng phạt cho kẻ có gan đối nghịch cùng Cổ Ma tông bọn họ!
Ấn ký màu máu trên mi tâm biến mất, nam tử mặc huyết bào Huyết Thần Tử chợt thì thào tự nói: "Đao Vô Phong? Đệ nhất nhân dưới Võ Thánh? Chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng mà thôi!"
Sau đó, nam tử mặc huyết bào này không chút do dự đã đưa tay lên, xé rách cổ tay mình. Ngay lập tức, huyết dịch từ bên trong miệng vết thương trên cổ tay gã, đã hóa thành mưa máu, lan tràn khắp bốn phía khu vực sương mù màu xám xung quanh.
"Rống!"
Rất nhanh, từ chỗ sâu trong sương mù màu xám, chợt vang lên một tiếng gầm gừ của vong linh.
Chúng nó ngửi được mùi máu tươi nồng đậm, khiến cho con mắt màu xám cũng nhiễm một chút tơ máu mờ mịt, cả đám trở nên càng thêm điên cuồng, rồi không chút do dự đã chạy như điên về phía Huyết Thần Tử, giống như cá mập ngửi thấy mùi máu tươi.
"Đến đây đi! Tất cả cứ đến đây đi!"
Trên gương mặt được quấn quanh bởi một tầng băng vải màu trắng của Huyết Thần Tử, tràn đầy điên cuồng và tươi cười độc ác.
Gã muốn đối phó với đám người Tô Trường Không, và phương pháp mà gã nghĩ ra cũng rất đơn giản, chính là mượn đao giết người!
Trên thực tế, trong khu vực sương mù màu xám này cũng không chỉ có một con vong linh cấp Nhập Thánh!
"Thêm chút sức lực, đánh cho nó tàn phế!" Hồng Chấn Tượng đã chiến đến hưng phấn, lập tức có chút điên cuồng kêu to.
Kỳ thực, chiến lực của vong linh cự nhân kia thuộc loại khá bình thường trong cấp Nhập Thánh, nhiều nhất chỉ đạt tới Nhập Thánh nhất trọng thiên.
Và bọn họ lấy ba đấu một, đang chiếm cứ thế thượng phong.
"Cẩn thận!"
Nhưng đột nhiên, ánh mắt của Tô Trường Không và Hạ Viêm Nghĩa lại đồng loạt biến đổi.
Bởi vì ngay lúc đó, từ bên trong mảnh sương mù màu xám xung quanh, chợt nở rộ một đám hàn tinh. Và gần như cùng lúc, một cây trường mâu thật lớn đã ngang trời lao đến, đâm thẳng về phía Hồng Chấn Tượng đang giao chiến cùng vong linh cự nhân.
"Phốc!"
Hồng Chấn Tượng không thể đoán được lại có đòn tập kích từ xa bay tới thế này, trên lưng trực tiếp bị trường mâu thật lớn kia xỏ xuyên qua, cứng rắn đánh ra một lỗ máu thật lớn.
"Khốn nạn!"
Chỉ trong nháy mắt con mắt Hồng Chấn Tượng đã chuyển thành màu huyết hồng.
Gã cứng rắn xoay chuyển thân thể, khiến cho thanh trường mâu nọ xé toạc thân thể mình, nhưng làm như vậy cũng giúp bộ thân thể đang bị trường mâu xỏ xuyên qua của gã, thoát khỏi nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận