Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 732 - Phù Huyết Kiếm Điển!!!

"Được." Lão giả mặc hắc bào chậm rãi gật đầu, Khổ Đà cũng không nói một lời, đúng là hành động này có thể xóa tan mọi hoài nghi của bọn họ.
Thích Cương hít sâu một ngụm khí, sắc mặt lại khôi phục vẻ bình tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không: "Ngươi tên là Đao Vô Phong? Vì sao ngươi lại muốn đối nghịch với Thích mỗ chứ?"
Ở trong mắt Thích Cương, một cao thủ như Tô Trường Không tuyệt đối không thể vì một tấm đan phương mà tham dự vào hành động lần này, chỉ có thể nói rằng đối phương đã chiếm được tin tức gì đó, mới cố ý lẫn vào trong đội ngũ này.
"Chẳng lẽ. . . Là người của Ẩn Long vệ?" Thích Cương lại thầm suy đoán thân phận của đối phương.
Phải biết rằng, ở Đại Viêm hoàng triều, có khá nhiều cơ cấu đặc thù, mỗi ngành đều tự quản lý phần mà mình phụ trách, như Trấn Ma ti chuyên môn đối phó yêu ma, yêu võ giả, Thần Bộ ti phụ trách đuổi giết đám đào phạm cùng hung cực ác, Viêm Long vệ phụ trách bảo vệ thành viên hoàng thất.
Mà nghe nói trong Đại Viêm Hoàng thất còn có một đội ngũ thần bí nhất, tên là Ẩn Long vệ.
Mỗi thành viên của Ẩn Long vệ, đều là tinh anh ngàn dặm mới tìm được một, ai nấy đều có bản lĩnh. Và cũng đúng như cái tên của bọn họ, mỗi thành viên Ẩn Long vệ đều am hiểu che giấu tung tích. Bọn họ có thể là một trưởng lão của tông môn nào đó, cũng có thể là người bán hàng rong ven đường.
Chức trách của những người này chính là giám sát thiên hạ, là con mắt của Đại Viêm Hoàng thất.
Bàn về trình độ thần bí của bọn họ, dù là Thích Cương, người vốn ngồi trên địa vị cao lâu năm, cũng chỉ biết được trên tay Đại Viêm Hoàng thất có một cơ cấu thần bí như vậy, nhưng lại chưa từng tiếp xúc với bất cứ thành viên nào trong nhóm bọn họ.
Đương nhiên Tô Trường Không không biết Thích Cương đang hiểu lầm hắn là thành viên của Ẩn Long vệ gì đó kia.
"Chẳng cần quan tâm hắn có thân phận gì. . . Chỉ cần biết người có gan cản đường của Thích mỗ, thì toàn bộ đều phải chết!" Trong đôi mắt Thích Cương có kiếm khí như muốn xoáy thẳng vào lòng người, phun ra.
Thích Cương tự cảm thấy khi bản thân còn nguyện trung thành với Đại Viêm Hoàng thất, tuy Đại Viêm Hoàng thất đối xử với gã không tệ, nhưng hiện giờ rất có khả năng, gã đã đạt tới cực hạn, và chỉ cần gia nhập vào Diệt Sinh hội, gã lại có thể dễ dàng tiến thêm một bước nữa!
Chưa hết, Thích Cương cũng mơ hồ nghe được tin tức, một hồi đại loạn sắp sửa quét tới thập quốc, đến khi đó đừng nói là Đại Viêm hoàng triều, ngay cả thập quốc cũng có khả năng sẽ xáo trộn thêm một lần nữa.
Nhưng hồi đại loạn này, nói là nguy hiểm cũng là kỳ ngộ!
Dẫn chứng cho điều này, phải kể tới Đại Viêm hoàng triều, hoàng triều này tồn tại đến nay đã hai, ba ngàn năm. Và trước đó, Viêm Hoàng đời thứ nhất từng quật khởi trong một hồi đại loạn, khiến cho gia tộc của mình trở thành Hoàng tộc, vượt trên những ngàn năm thế gia khác, rồi một mực hưng thịnh cho tới tận bây giờ.
Vậy mới nói, vương hầu tướng lĩnh vốn chẳng phải trời sinh?
Bản thân Thích Cương sinh ra bình thường, lại có thể từng bước đi đến địa vị hiện giờ, hiển nhiên trong lòng cũng ấp ủ dã tâm, không cam lòng khuất phục trước người khác. Và chuyện gia nhập Diệt Sinh hội, sẽ giúp gã mở ra một cuộc đời mới. Mà rất có khả năng hành động lần này sẽ giúp gã gặt hái được cơ duyên trong hồi đại loạn sắp đến, để rồi từ đó càng tiến thêm một bước!
Vì thế Thích Cương mới tốn công hao sức, thiết kế cái bẫy, dùng tính mạng của đám thân bằng hảo hữu ra làm đầu danh trạng, chỉ để gia nhập Diệt Sinh hội. Rõ ràng hết thảy mọi chuyện đều được tiến hành vô cùng thuận lợi, ai ngờ đâu lại có một 'Đao Vô Phong' nhảy ra cản trở, khiến cho biến cố bất ngờ nảy sinh…
Làm sao Thích Cương có thể không phẫn nộ?
Kể cả khi đối phương vô cùng có khả năng là Ngũ Khí Tông Sư giống mình, Thích Cương cũng chỉ có cách toàn lực ra tay, chém giết hắn, cứu vãn tín nhiệm từ phía Diệt Sinh hội!
Tô Trường Không bình tĩnh nhìn Thích Cương, rồi nói: "Là ngươi trêu chọc đến ta!"
Thích Cương này lừa mọi người tới đây, muốn bọn họ trở thành đá đặt chân cho mình, vừa rồi còn không chút lưu tình tập sát tất cả, mà hắn lại có mặt bên trong đám người bị lừa gạt ấy.
Phải nói rằng, ngay khi Tô Trường Không bị Thích Cương này tập kích, sát ý trong lòng hắn đã lên tới đỉnh điểm!
"Nhiều lời vô ích! Hôm nay bổn tọa sẽ cho ngươi hiểu được, giữa những Ngũ Khí Tông Sư cũng phân chia cao thấp!"
Trên khuôn mặt cực kỳ bình thường của Thích Cương, hiện lên một mảnh hung ác. Gã tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào cản trở chính mình đi lên cấp bậc cao hơn!
"Hưu hưu hưu!"
Dưới sát ý cực hạn, lá chắn kiếm khí vờn quanh thân thể Thích Cương đã ngưng đọng tới mức có thể thấy được bằng mắt thường, từng đạo kiếm khí vốn vô ảnh vô hình, đã nhuộm đẫm từng sợi huyết sắc, trong lúc lưu động, xẹt qua không khí cũng kéo theo âm thanh “Xuy xuy” rung động.
"Đây là. . . Phù Huyết Kiếm Điển! Thích Cương còn tu luyện môn kiếm điển này?" Thương Văn Vũ vừa thấy một màn này, lập tức có chút kinh hãi.
Phù Huyết Kiếm Điển từng là bí điển tối cao của Huyết Kiếm Ma tông, một trong bảy mươi hai ma môn. Khoảng mấy trăm năm trước, khi Huyết Kiếm Ma tông từ từ suy sụp, Đại Viêm Hoàng thất đã nhân cơ hội này, tiêu diệt toàn bộ Huyết Kiếm Ma tông. Từ đó, môn kiếm điển này rơi vào tay Đại Viêm Hoàng thất.
Phù Huyết Kiếm Điển là một môn võ học huyền ảo đã tiếp cận cấp bậc tuyệt học! Người không có đại thiên phú, không có thành tựu lớn trên phương diện kiếm đạo, đều khó có thể nhập môn (cảnh giới Sơ Khuy Môn Kính là nhập môn, Khuy Kỳ Môn Kính là bắt đầu nhập môn).
"Đúng là Đại Viêm Hoàng thất đối xử với Thích Cương này không tệ, ngay cả Phù Huyết Kiếm Điển cũng đưa cho hắn nghiên cứu, tu hành, vậy mà hắn vẫn không chút do dự, lựa chọn phản bội."
Có võ giả chứng kiến một màn này, lòng đầy kinh hãi đồng thời trong lòng cũng càng thêm nguội lạnh với Thích Cương (chỉ thất vọng cùng cực).
Thích Cương có thể dùng tuổi đời chưa đến năm mươi, thành tựu Ngũ Khí Tông Sư, hiển nhiên thiên phú bản thân gã không tầm thường, nhưng còn một nguyên nhân lớn hơn nữa chính là chỗ dựa Đại Viêm Hoàng thất kia. Bọn họ đã dùng lượng lớn tài nguyên bồi dưỡng gã, có thể nói là trực tiếp nâng đỡ gã đi tới ngày hôm nay, nhưng Thích Cương này vừa nói phản bội là lập tức phản bội…
Đúng là một con bạch nhãn lang, trở mặt không nhận người.
"Giết!"
Thích Cương dùng kiếm ý thúc giục Phù Huyết Kiếm Điển đã được bản thân đào sâu nghiên cứu nhiều năm, khiến cả người như biến thành một luồng huyết quang, lao thẳng về phía Tô Trường Không!
Phải biết rằng, Tiên Thiên có phân cao thấp, Ngũ Khí Tông Sư cũng có chia mạnh yếu. Sự khác biệt này dựa trên cấp bậc võ công mà từng ngời lựa chọn tu hành.
Thích Cương tu luyện Phù Huyết Kiếm Điển đã đạt tới cấp bậc chuẩn tuyệt học, và gã chỉ thi triển môn công pháp này khi đối mặt với cường địch.
"Xuy!"
Thích Cương điểm ra một ngón tay, chân khí hùng hậu kết hợp cùng kiếm ý ngưng tụ thành một thanh huyết sắc thần kiếm, tản ra mùi máu tươi như muốn hút cạn linh hồn người khác, đâm thẳng về phía Tô Trường Không.
Một kiếm mang theo kiếm ý này, đã tập trung vào khí cơ trên người Tô Trường Không, tựa như không cần biết hắn né tránh như thế nào, tới cuối cùng, kết quả chỉ có một, đó chính là mất mạnh dưới huyết kiếm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận