Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 632 - Liều Chết Chiến Một Trận!

Hồng Chấn Tượng dung hợp hạ cấp Yêu Ma Tinh Hạch, cho nên yêu lực của Phong Nhật Nguyệt sẽ cường đại hơn, tinh thuần hơn, sẽ gây ra ảnh hưởng áp chế với yêu ma hoặc là yêu võ giả bậc thấp hơn đối phương, khiến thân thể bất tử cũng trở nên yếu ớt.
Bởi vậy, Hồng Chấn Tượng chỉ áp chế được Phong Nhật Nguyệt không đến một hai cái hô hấp đã bị ném bay ra ngoài, song chưởng bị đốt thành tro.
Nhật Yêu Thân đứng dậy từ dưới mặt đất, hai tròng mắt lóe ra ánh lửa như máu, cả mái tóc cũng hừng hực thiêu đốt, lạnh lùng nhìn về phía Hồng Chấn Tượng: "Hồng Tượng. . . Ngươi có ý gì? Muốn tạo phản hả?"
Chung Nhạc cũng kinh ngạc vì sự lớn mật của 'Hồng Tượng' này, dám ra tay với Phong Nhật Nguyệt, đây là dĩ hạ phạm thượng, là muốn chết.
"Hắn làm vậy vì tiểu tử này? Bọn họ quen biết nhau?" Đồng thời Chung Nhạc cũng không phải thằng ngốc, ở thời điểm Hồng Tượng vừa tập kích Nhật Yêu Thân, gã đã gào lên muốn Tô Trường Không chạy mau, hiển nhiên gã ra tay vì nam tử mặc hắc y kia, và dường như hai người bọn họ có quen biết!
"Đến tột cùng tiểu tử này là ai? Không đến Tiên Thiên đã có thực lực bậc này, còn khiến cho Hồng Tượng ra tay tương trợ?"
Chung Nhạc không khỏi tò mò về thân phận của nam tử mặc hắc y kia, hẳn là cực kỳ bất phàm.
"Hắn thật sự là Hồng Chấn Tượng? Chẳng trách cảm giác lúc trước lại quen thuộc như thế. . ."
Tâm trạng Tô Trường Không đầy phức tạp.
Từ hai năm trước, Hồng Chấn Tượng đã rời đi, không ngờ hai người bọn họ lại gặp mặt nhau ở Trung châu này, còn gặp mặt trong tình huống hiện giờ… Gã cùng với đám yêu nhân Phong Nhật Nguyệt, Chung Nhạc là thành viên của một thế lực.
Nhưng Tô Trường Không cũng biết hiện giờ không phải thời điểm ôn chuyện.
Nhật Yêu Thân hướng hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hồng Chấn Tượng: "Hồng Tượng, ngươi gia nhập Diệt Sinh hội không đến hai năm, tiến bộ rõ rệt, ngay cả hội chủ cũng coi trọng. Trong tương lai, rất có khả năng ngươi sẽ được ban cho một viên trung cấp Yêu Ma Tinh Hạch, thành tựu không dưới ta, có tiền đồ thật tốt. Nhưng ngươi… đây là tự chặt đứt tương lai của mình!"
Gia nhập bất cứ thế lực gì cũng không được tàn sát lẫn nhau, Diệt Sinh hội cũng vậy. Hiện giờ Hồng Chấn Tượng dám chủ động ra tay với người lãnh đạo trực tiếp là gã. Đây là hành vi phản bội tổ chức, dù bị gã ăn tươi nuốt sống tại chỗ cũng không có gì quá đáng!
Hai cánh tay Hồng Chấn Tượng bị đốt thành tro tàn, đã một lần nữa mọc lại nhờ hiệu quả của thân thể bất tử. Gã hiểu hiện giờ mình có nói cái gì cũng không tác dụng, nếu đã quyết định ra tay, thì chẳng có gì phải hối hận cả.
Nhật Yêu Thân lập tức nhìn chằm chằm vào Hồng Chấn Tượng, hai mắt nhuốm huyết quang: "Chung Nhạc, ngươi ngăn tiểu tử kia lại, nếu để cho hắn chạy thoát, bổn tọa lột da ngươi! Về phần phản đồ này. . . Ta muốn tự tay xử lý!"
"Được! Ta tuyệt không để tiểu tử này chạy trốn!"
Chung Nhạc lập tức đáp lại, thân hình như tòa núi thịt với đường kính hai trượng, lập tức sôi trào yêu lực, trong mắt cũng tràn đầy sát ý.
Lúc trước, gã từng ăn một chút thiệt thòi ở trên tay Tô Trường Không, đương nhiên không có khả năng sẽ để mặc cho Tô Trường Không rời đi, dù có Hồng Tượng ra tay tương trợ, nhưng tiểu tử này muốn chạy trốn vẫn là người si nói mộng!
"Ma Tượng chiến thể!" Đối mặt với Nhật Yêu Thân, Hồng Chấn Tượng không dám sơ suất, yêu lực bắt đầu sôi trào quanh thân.
"Đùng! Đùng! Đùng!"
Yêu khí đặc sệt như mực quấn quanh thân thể, Hồng Chấn Tượng vốn đã có thân hình cao hơn hai mét, lại tiếp tục bành trướng cực nhanh, hắc bào rộng lớn trên người cũng căng đến rách ra, hiển lộ từng tấc da thịt được bao phủ bởi tầng tầng biểu bì (hoặc là chất sừng) dày nặng, mặt nạ trên mặt cũng rạn nứt, tướng mạo thô lỗ quen thuộc xuất hiện.
Trong một lần hô hấp, chiều cao của Hồng Chấn Tượng đã đột phá ba mét, cao gần một trượng, cơ bắp toàn thân nổi cuồn cuộn, bị quấn quanh bởi các đường kinh mạch to chừng ngón tay, dùng mắt thường cũng có thể thấy được cảm giác lực lượng tràn ngập toàn thân!
Từ sau khi Hồng Chấn Tượng dung hợp Yêu Ma Tinh Hạch, gã cũng có được thân thể bất tử của yêu ma. Dựa vào đó, Hồng Chấn Tượng không chỉ nắm giữ yêu thuật, ngay cả bản thân cũng tiến triển cực nhanh, chỉ ngắn ngủi hai năm, đã thoát thai hoán cốt, đạt tới cảnh giới mà trước kia có muốn cũng không dám tưởng tượng.
"Đi mau! Ta sẽ bám trụ hắn!" Đôi mắt yêu ma của Hồng Chấn Tượng gắt gao tập trung vào Phong Nhật Nguyệt, đồng thời quát lên với Tô Trường Không đang đứng cách đó không xa.
"Phản đồ! Bổn tọa muốn làm ngươi kêu rên cầu xin tha thứ! Làm cho ngươi phải hối hận vì chuyện này!"
Nhật Yêu Thân của Phong Nhật Nguyệt ra tay trong nháy mắt, gã muốn cho con kiến tự cho rằng bản thân có thể khiêu chiến gã ở trước mắt này, hiểu được sự chênh lệch giữa hai bên, khiến cho đối phương phải hối hận!
"Oanh!"
Nhật Yêu Thân tiến lên một bước, vượt qua khoảng cách mấy trượng, kéo theo tàn ảnh hỏa diễm, quyền phải như sao băng đột nhiên đánh ra, mang theo yêu diễm mãnh liệt quấn quanh, trong nháy mắt khi đánh trúng địch nhân sẽ bạo liệt nổ tung, khiến đối phương hôi phi yên diệt.
"Rống!"
Hồng Chấn Tượng có được ma khu cao một trượng, lập tức rít gào, vung lên cánh tay thô bằng nửa thắt lưng con người, yêu khí nồng hậu quấn quanh, tựa như phía sau có xuất hiện hư ảnh một con cự tượng hất vòi, muốn quất nát hết thảy.
"Ầm vang!"
Hai đấm va chạm, ánh lửa nổ tung. Nhìn từ bên ngoài, hình thể Hồng Chấn Tượng khôi ngô gần gấp đôi Nhật Yêu Thân, nhưng qua một lần va chạm, Hồng Chấn Tượng lại lảo đảo lui về phía sau, một cánh tay bị bỏng máu thịt mơ hồ.
'Ma Tượng chiến thể' của gã vốn đao thương không vào, nhưng cũng có chút không chịu nổi yêu diễm của Nhật Yêu Thân, chỉ có thể cắn răng tiêu hao yêu lực, dùng thân thể bất tử đến chữa trị tổn thương.
"Phanh phanh phanh!"
Nhật Yêu Thân tỏ ra thật nhẹ nhàng hời hợt, nhưng một quyền tùy ý lại nặng nề tới đáng sợ, tựa như núi lửa bùng nổ, mỗi một quyền đều bức bách khiến cho Hồng Chấn Tượng không thể không lui về phía sau, nếu không phải đôi bên cùng là yêu võ giả, cùng có thân thể bất tử, phỏng chừng Hồng Chấn Tượng đối mặt với Nhật Yêu Thân, sẽ thua ngay trong vòng mười hiệp. Kết cục như thế vón không phải là gã yếu, mà là Phong Nhật Nguyệt quá mạnh mẽ.
"Tiểu tử, đừng hòng trốn!"
Chung Nhạc cười lạnh nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không nhưng vẫn chưa ra tay, mục tiêu của gã chỉ vẻn vẹn là coi chừng Tô Trường Không, chờ sau khi Nhật Yêu Thân giải quyết xong Hồng Chấn Tượng, đối phương sẽ đến đối phó Tô Trường Không
"Trốn ư?”
Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu Tô Trường Không, hiện giờ có Hồng Chấn Tượng tạm thời kiềm chế Nhật Yêu Thân, nếu hắn muốn, vẫn có một chút hi vọng có thể trốn thoát khỏi nơi này.
"Ta không thể trốn!" Nhưng rất nhanh Tô Trường Không đã đánh mất ý niệm này trong đầu.
Hồng Chấn Tượng ra tay vì hắn, không thể nghi ngờ rằng một khi hắn đào tẩu, Hồng Chấn Tượng chắc chắn sẽ chết!
Cứ cho rằng hắn thật sự có thể đào tẩu đi, nhưng cũng vì vậy mà Hồng Chấn Tượng phải chết… Đây tuyệt đối là chuyện Tô Trường Không khó có thể thừa nhận được.
"Vậy. . . Liều chết chiến một trận đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận