Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 656 - Viêm Ngục Đao!

"Ông ông ông!"
Nam Cung Minh vẫn một mực khoanh chân tĩnh tọa, vẻ mặt khẽ động, hộp sắt đang được gã cầm trong tay cũng ong ong chấn động, giống như thứ bên trong muốn thoát khỏi trói buộc của hộp sắt.
Phanh!
Nam Cung Minh hít sâu một hơi, có chút khẩn trương, không yên. Nhưng rất nhanh, gương mặt gã đã kiên định trở lại, dứt khoát mở lớp khóa bên ngoài chiếp hộp ra, lập tức một luồng ô quang bên trong đã thoát khỏi kiềm chế, muốn phóng lên cao.
Nhưng bàn tay Nam Cung Minh vươn tới, nắm thứ đó lại.
Đây là một thanh trường đao đầy răng cưa, trên bề mặt còn có từng con mắt nổi lên, lúc này những con mắt kia đã mở ra. Chỉ thấy đó là từng viên tinh thạch, cũng có chút giống từng cái miệng nho nhỏ.
Nam Cung Minh nắm chuôi đao, phía trên thân đao lập tức xuất hiện từng sợi tơ tựa như những mũi tên nhọn muốn đâm thủng bàn tay gã, thoái mái hút no máu tươi.
Nhưng công lực của Nam Cung Minh vốn rất thâm hậu, mọi phản kháng của nó đều là vô dụng mà thôi.
Phải biết rằng, Nam Cung Minh vốn là trang chủ của Thần Binh sơn trang, lại có thiên phú võ đạo không tầm thường. Hơn nữa, bao nhiêu năm qua, gã đã luyện chế phối binh cho rất nhiều cao thủ từ khắp các nơi trong thiên hạ, từ đó nhận được những khoản thù lao không nhỏ. Tới hiện giờ, gã đã sớm bước vào Tiên Thiên cảnh, chỉ còn cách giai đoạn mở ra năm nhánh Thiên Mạch, ngưng tụ đóa Địa Hoa thứ hai một bước xa thôi.
"Phanh!"
Chân khí hùng hậu trong cơ thể Nam Cung Minh khẽ chấn động, những sợi tơ kéo dài kia vừa mọc ra đã bị đánh cho tan tác, ăn một vố đau, phải nhanh chóng rụt trở về.
"Đây là hình thức ban đầu của Trảm Yêu Thần Binh. . . Viêm Ngục! Phiên bản mô phỏng của Viêm Thần!"
Đám người Lục Nhai, những Tiên Thiên võ giả của Thần Binh sơn trang, đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn thanh Cứ Xỉ đao màu đen sẫm quái dị kia.
Trước kia, Thần Binh sơn trang từng tạo ra một thanh trường kiếm tên là Viêm Thần cho Viêm Hoàng đời thứ chín, kỳ thật đó chính là Trảm Yêu Thần Binh hình thức ban đầu.
Mà Nam Cung Minh vốn là 'Thần tượng' có kỹ xảo chú binh cao minh nhất Thần Binh sơn trang, lại hao phí nhiều năm thời gian, lật xem các loại điển tịch, cuối cùng mới mô phỏng 'Viêm Thần' tạo ra một thanh 'Viêm Ngục', cũng là thanh Cứ Xỉ đao trong tay gã.
"Kỳ thật Trảm Yêu Thần Binh hình thức ban đầu. . .chính là 'Yêu binh', chẳng qua muốn luyện chế được, cần dùng tới mấy viên Yêu Ma Tinh Hạch." Nam Cung Minh cầm Viêm Ngục trong tay, âm thầm nói.
Sở dĩ Trảm Yêu Thần Binh thần dị như vậy, là vì phương pháp chế tạo nên nó không tầm thường, sử dụng tài liệu cũng không tầm thường, chẳng những cần kim loại đỉnh cấp hi hữu khó tìm, còn cần tới vài viên Yêu Ma Tinh Hạch, xếp chúng lại cùng nhau, không gây nên xung đột, mới tạo thành một thanh binh khí!
Nhưng đó chỉ vẻn vẹn là bước đầu tiên thôi, sản phẩm tạo nên cũng chỉ là Trảm Yêu Thần Binh hình thức ban đầu.
Cần phải thực hiện tiếp bước thứ hai, đó là dẫn lực lượng của thiên địa tự nhiên tiến vào bên trong binh khí.
Thanh Cứ Xỉ đao Viêm Ngục nọ vừa ra bên ngoài, lại không được uống máu người sống, dưới trạng thái đói khát, nó phản kháng cực kỳ mãnh liệt nhưng vẫn không thể thoát khỏi sự kiềm chế của Nam Cung Minh.
Cuối cùng tựa như thanh Trảm Yêu Thần Binh Viêm Ngục này đã ngửi được mùi thơm của mỹ vị gì đó, chỉ thấy năm con mắt phía trên thân đao lại đồng loạt nhìn về phía hỏa diễm đang chảy xuôi trong miệng núi lửa.
Địa hỏa màu xanh bên dưới tản ra nhiệt lượng cực nóng, khiến cho từng 'Con mắt' kia có chút sợ hãi, nhưng rất nhanh, thanh Viêm Ngục từ lúc được tạo ra đến nay vẫn không được uống máu, phải chịu cơn đói khát dày vò đã lâu, rốt cuộc cũng không nhẫn nhịn nổi. Nó lập tức kéo dài một nhánh xúc tu màu đỏ sậm, mò mẫm trườn về phía địa hỏa màu xanh đang bốc lên trong miệng núi lửa.
"Hô!"
Lượng lớn địa hỏa bị hút đến, thuận theo nhánh xúc tu kia nhập vào bên trong Viêm Ngục. Chuyện này khiến cho thân Viêm Ngục đao vốn dĩ có màu đen sẫm lại bắt đầu biến thành màu xanh sẫm, tựa như bên trong còn tồn tại một luồng hỏa diễm không gì không đốt được!
Hết thảy chuyện này đã khiến Viêm Ngục đao càng thêm thần dị!
"Đây chính là dẫn lực lượng của thiên địa tự nhiên nhập đao!" Đám Tiên Thiên võ giả Lục Nhai quan sát một màn này, cũng xem đến hoa mắt thần mê (ngạc nhiên choáng váng).
Trảm Yêu Thần Binh lấy Yêu Ma Tinh Hạch làm suối nguồn lực lượng, chịu tải lực lượng của thiên địa tự nhiên, cho nên thần dị, uy lực vô cùng.
Bên cạnh đó, lực lượng của yêu ma và lực lượng của tự nhiên chịu tải bên trong binh khí, đều có lực khắc chế rất mạnh đối với thân thể bất tử của yêu ma. Một khi bị Trảm Yêu Thần Binh chém trúng, dù thân thể bất tử cũng phải chịu áp chế, thậm chí là mất đi hiệu lực!
Lượng lớn địa hỏa cuồn cuộn không dứt dung nhập vào bên trong Viêm Ngục đao.
Một đêm thời gian trôi qua, ánh bình minh ló rạng nơi chân trời, địa hỏa trong miệng núi lửa cũng dần dần tàn lụi, nham thạch nóng chảy sôi trào đã khôi phục lại sự bình tĩnh vốn có.
Mà lúc này Viêm Ngục đao trong tay Nam Cung Minh, đã hấp thu được rất nhiều địa hỏa, toàn thân hiện ra màu xanh sẫm, dùng mắt thường cũng có thể đạt được, tựa như đang có địa hỏa lưu động bên trong đao.
"Xuy!"
Nam Cung Minh vung Viêm Ngục đao trong tay lên, một đao này cắt qua không khí, địa hỏa nóng rực đột ngột bốc lên, nhiệt lượng khủng bố khiến cho không khí cũng sinh ra vặn vẹo!
Mọi người tận mắt trông thấy một màn này, trong lòng đều chấn động: "Đây là Trảm Yêu Thần Binh sao?"
"Trang. . . Trang chủ. . . Trảm Yêu Thần Binh thành công rồi?" Một nam tử áo xám không nhịn được, lắp bắp mở miệng hỏi, trong ánh mắt đều lộ ra một tia khát thèm nóng bỏng và rung động.
Nam Cung Minh thật sự tạo ra một thanh Trảm Yêu Thần Binh rồi?
"Còn kém một bước cuối cùng." Nam Cung Minh nói, trong mắt gã tràn ngập kiên định, đang chuẩn bị nói nốt điều gì đó.
"Ai? Đi ra cho ta!"
Nhưng trong giây lát, Viêm Ngục đao vẫn đang vững vàng nằm yên trong tay Nam Cung Minh, lại chấn động, tựa như nó vừa sinh ra cảm ứng gì đó, khiến gã biến sắc, khẩn cấp quay đầu nhìn sang vài mỏm núi đá nhô lên gần đó.
Sắc mặt đám người Lục Nhai cũng biến đổi, trong mắt chứa đầy cảnh giác, cũng nhìn về hướng kia.
"Nghe đồn Trảm Yêu Thần Binh có thể cảm nhận được khí tức yêu ma, xem ra lời đồn này không giả!" Lúc này, ở phía sau mỏm núi đá cao chừng một, hai trượng, có ba bóng người chậm rãi cất bước đi ra ngoài.
Ba người này có nam có nữ, nữ tử trong đó yêu diễm mỹ lệ, còn hai nam tử, một người mặc trường bào màu xanh, hùng tráng như một con cự hùng, một người còn lại là thanh niên nam tử một tay cầm quạt xếp, ăn mặc tựa nho sinh.
"Bọn họ là ai? Có thể lẻn vào Thần Binh sơn trang, hơn nữa thoạt trông đã núp ở đó rất lâu rồi, vậy mà cả đám chúng ta lại không một ai phát hiện được?" Trong lòng Lục Nhai cả kinh, lão ý thức được ba người này không hề tầm thường.
Kể cả Nam Cung Minh cũng lộ ra sắc mặt khó coi. Đối phương đã núp bên đó thật lâu rồi, vậy mà gã không hề phát hiện ra, vẫn phải nhờ vào Viêm Ngục đao trong tay chấn động, sinh ra phản ứng nào đó, mới khiến gã nhận thấy trên đỉnh núi này, vẫn còn người ngoài đang rình mò bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận