Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 988 - So Đấu Thần Thông!

Cả tòa sơn cốc rơi vào hắc ám, đưa tay không thấy năm ngón.
Nhìn từ bên ngoài, tựa như đang có một quả cầu màu đen bao bọc khắp tòa sơn cốc nọ, phía bầu trời lại có mưa máu không ngừng rơi.
Hệt như một bức tranh phác họa địa ngục.
“Tuy Trình Bằng Vân đã chết… Nhưng vấn đề cũng không lớn. Lại nói, Đao Vô Phong này có thực lực mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ hắn đã nhận được uy năng của thần khí như trong lời đồn? Nghĩa là hôm nay chúng ta sẽ thu được một viên Thần Chủng lại cộng thêm một kiện thần khí? Thần thông huyết mạch 'Ám Vô Thiên Nhật' của ta có thể che đậy ngũ cảm của hắn, lại liên tục ăn mòn thân thể hắn, hắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ!” Hai mắt lão giả mặc hắc bào Ôn Từ tản ra một tia sáng lạnh.
Cả người Tô Trường Không chìm trong bóng đêm, ngay cả ngũ quan cũng biến mất, không nhìn thấy, cũng không nghe thấy, loại cảm giác như bị rơi vào địa ngục Ám Vô Thiên Nhật này, ngay cả linh hồn bình thường cũng phải trầm luân.
Một luồng khí màu đen phun ra trong không gian, khiến cho cả bầu không khí cũng trở nên nặng nề, hết thảy đều đè ép, trói buộc lấy hắn.
“Làm thịt hắn!”
Nhưng nam nhân mập mạp đã hóa thành cát vàng bay đầy trời nọ, cùng tráng hán mặc hoàng bào kia lại không chịu một chút ảnh hưởng nào.
Và đương nhiên hai người bọn họ sẽ không ngốc tới mức mặc kệ cho Tô Trường Không có cơ hội thích ứng với hoàn cảnh này, đã đồng loạt phát động sát chiêu.
“Hoa lạp lạp!”
Chỉ thấy một mảnh cát đá vốn đang bay múa trên bầu trời, bị cứng rắn nén lại ngưng tụ thành từng cục cát đã lớn cỡ nắm tay. Mỗi một cục như vậy đều nặng nề như một viên thiên thạch nhỏ, phô thiên cái địa lao về phía Tô Trường Không.
Tráng hán mặc hoàng bào cũng kích phát thần thông bên trong Huyết Thần Chủng đến mức tận cùng.
Cùng lúc ấy, gã rút phối đao bên hông ra, một mảnh cuồng phong gào thét, hội tụ trên lưỡi đao.
Một đao vung lên, không gian đứt đoạn, tựa như vô tận cuồng phong đang không ngừng gào thét, mang theo đao khí đầy trời, cắt xé bốn vách sơn cốc, tạo nên vô số khe rãnh chằng chịt, điên cuồng chém về phía Tô Trường Không.
Dù hiện giờ, Tô Trường Không không cảm nhận được tình huống chung quanh, nhưng vẫn có thể suy đoán bọn họ sẽ nhân cơ hội này mà phát động sát chiêu.
“Như vậy… Liền xem thử ngụy thần thông của ai càng mạnh hơn đi!” Ánh mắt Tô Trường Không lạnh như băng.
Vừa nãy, hắn chỉ vận dụng lực lượng của thân thể đến nghênh địch mà thôi.
Ngũ Cầm Hí. Bạch Hổ Khiếu Sát!
Ngay lúc này, hư ảnh một con Bạch Hổ nhanh chóng ngưng tụ phía sau Tô Trường Không.
“Đùng! Đùng! Đùng!”
Đồng thời, ba giọt Huyền Quy chân nguyên trong đan điền hắn cũng nổ tung, chân nguyên mênh mông bùng nổ như núi gầm biển rống, trực tiếp rót vào trong hư ảnh Bạch Hổ.
Trước kia Tô Trường Không chỉ có thể vận dụng một giọt Huyền Quy chân nguyên duy nhất, tới hiện giờ, hắn lại có thể bộc phát cả ba giọt trong một lần công kích, uy năng không gì sánh nổi!
Rất nhanh, hư ảnh Bạch Hổ khổng lồ kia đã trở nên ngưng thực, hình thể cũng mau chóng bành trướng, kéo dài tới năm mươi trượng. Bộ lông màu trắng tràn ngập linh khí, đôi mắt màu vàng chứa đựng uy nghiêm, tồn tại tối cao vô thượng.
Hệt như một con Chân Thú chân chính vừa sống lại!
“Rống!”
Bạch Hổ khổng lồ há cái miệng rộng, trong cổ họng phát ra một tiếng gầm chấn thiên động địa.
“Cái gì vậy? Đây là… Thần thông chân chính sao?” Giờ khắc này, sắc mặt đám người lão giả mặc hắc bào đều thay đổi.
Bởi vì bọn họ đang được chứng kiến một hình ảnh làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
“Ầm ầm!”
Âm thanh nổ tung, vang lên cuồn cuộn không dứt bên tai, dùng mắt thường cũng có thể thấy được tầng tầng sóng âm như vạn thú chạy chồm. Nơi chúng nó đi qua, ngay cả không gian cũng bị mai một, hóa thành một mảnh hỗn độn đen kịt.
Lĩnh vực thần thông Huyết Thần Chủng của lão giả mặc hắc bào cũng không ngoại lệ, từng tấc từng tấc sụp đổ, tựa như vừa bị từng khối cát đá nặng nề như thiên thạch đập cho vỡ thành bột phấn.
“Ca ca ca!”
Cả tòa La Tinh cốc không ngừng rung chuyển, rồi bị uy lực của một kích kia chia năm xẻ bảy.
Toàn bộ cây cối, nham thạch bên trên đều hóa thành cho bụi!
“Kia… Là cái gì?” Phó Thanh Ti đang đứng phía xa xa nhìn về hướng La Tinh cốc, chợt trở nên ngây dại, nàng vừa thấy được một màn làm cho người ta cực kỳ sợ hãi.
Bên trong quả cầu tối tăm kia, chợt xuất hiện một con cự thú to lớn tới không gì sánh được. Cự thú nọ lập tức ngửa mặt lên trời rít gào.
Rõ ràng chỉ là một tiếng gầm đơn giản vậy thôi, lại khiến cho quả cầu màu đen bên ngoài nổ tung, những giọt mưa huyết sắc đang rơi xuống, trực tiếp bị cuốn ngược trở lại. Từng mảnh mây máu vốn đang hội tụ trên bầu trời cũng bị một tiếng gầm này cứng rắn đánh tan.
Dù Phó Thanh Ti đứng cách xa nơi này hơn mười dặm, nàng vẫn có thể cảm nhận được khung cảnh đất rung núi chuyển ở phía bên kia.
Một màn khủng bố đến đáng sợ, linh hồn không khỏi run rẩy, đầu óc không ngừng choáng váng!
“Chẳng… Chẳng lẽ Đao tiền bối vừa thi triển sát chiêu? Nhưng làm sao có thể khủng bố đến mức này? Phỏng chừng Võ Thánh chân chính… cũng chỉ như thế mà thôi?” Phó Thanh Ti trợn mắt há hốc mồm.
Nàng cảm thấy uy lực của Thánh giả trong truyền thuyết cũng không thể vượt qua khung cảnh trước mắt.
Đây là chiêu thức mà Đao Vô Phong thi triển khi đối mặt với đám cường địch Cổ Ma Tông kia sao?
“Khó trách… Khó trách Đao tiền bối lại không cầu cứu Hạ Viêm gia tộc, đơn giản là vì hắn… Đã mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi rồi!”
Tới lúc này, gần như Phó Thanh Ti đã biết được sức mạnh của Tô Trường Không đến từ nơi đâu rồi.
Bởi vì hắn rất tự tin vào bản thân mình, nên căn bản không cần đi cầu viện!
“Nha nha nha!”
Tô Trường Không vừa hao phí ba giọt Huyền Quy chân nguyên, bùng nổ sát chiêu Bạch Hổ Khiếu Sát, làm cho non nửa tòa La Tinh cốc bị phá hủy hầu như không còn.
Một tiếng kêu rên đầy thê lương thảm thiết vang lên.
Tầng tầng lớp lớp sóng âm khiếu sát phô thiên địa cái lướt qua người thanh niên tà dị, mang theo uy năng chấn động, phân giải, khiến cho thân thể gã trực tiếp nổ tung thành một luồng mưa máu, trực tiếp hôi phi yên diệt.
Lúc trước, thanh niên tà dị kia vốn là người tụ tập nên cơn mưa máu ấy. Hiện giờ khi mảnh mưa máu kia chầm chậm bay tới, thanh niên tà dị nọ lại là kẻ đầu tiên bị nó đồng hóa.
Người và mưa, không có gì phân biệt.
Chỉ còn lại một viên tinh thể màu máu bị ném bay ra ngoài, rơi trên mặt đất.
Ba người còn lại, cũng đang chịu khổ sở.
Mảnh sương mù màu đen quanh thân thể lão giả mặc hắc bào bị áp súc lại, thần thông ‘Ám Vô Thiên Nhật’ trong Huyết Thần Chủng bị phá giải, khiến cho thất khiếu, tai mắt mũi miệng trên mặt lão đều phun trào máu tươi.
Cát vàng đầy trời cũng bị tầng tầng sóng âm nọ chấn nát thành bụi. Nam nhân mập mạp kia rơi xuống từ trong cát bụi, một lần nữa miễn cưỡng ngưng tụ lại thân thể, nhưng mặt ngoài thân thể đã có thêm từng vết nứt huyết sắc, máu tươi đầm đìa, thiếu chút nữa là tan xương nát thịt!
Trong bốn người, chỉ có một mình tráng hán mặc hoàng bào kia không bị tổn thương quá nặng.
Gã mượn thần thông trong Huyết Chủng, tạm thời biến thành một luồng gió mát vô hình, tránh thoát sát chiêu khủng bố này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận