Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1233: Huyết Ngọc Đường Chết!

"Lực lượng Nguyên Thần của hắn tăng mạnh? Vượt xa phía trước, thậm chí còn bước vào ngưỡng cửa Thần Thể Võ Thánh rồi!" Huyết Ngọc Đường cảm nhận lực lượng kia đánh đến, trong lòng lập tức trầm xuống, thậm chí còn có chút kinh hãi.
Phải biết rằng sau khi cường giả đúc thành Thần Thể, ngay cả một quyền một cước do bọn họ tùy ý ra tay cũng có thể sánh ngang với lực lượng của thần thông, còn có thể mạnh mẽ thừa nhận công kích của thần thông bình thường.
Giống như Tô Trường Không lúc trước vậy, dù hắn kết hợp hai loại thần thông, thì trên thực tế cũng khó có thể tạo thành uy hiếp gì đối với Huyết Ngọc Đường.
Lúc trước, hắn có thể đánh lui Huyết Ngọc Đường, chủ yếu vẫn phải dựa vào đặc tính công kích thức hải, linh hồn của Minh Hổ Khiếu Sát.
Mà bây giờ, sau khi Tô Trường Không dung nhập Huyền Quy Kim Đan vào trong Nguyên Thần, sức mạnh bộc phát ra thật sự đã đạt tới trình độ của cường giả Thần Thể, bễ nghễ từ trên cao nhìn xuống! “Không tốt!” Huyết Ngọc Đường mơ hồ ý thức được mọi chuyện không ổn.
Gã lập tức vận chuyển thần thông, chỉ thấy con sông dài màu máu giống như một con sông của Minh giới, lập tức quấn quanh người, xoay tròn nghiền nát, nhưng cũng chỉ có thể cắt giảm một bộ phận nhỏ sức mạnh của Nguyên Thần.
Ngược lại, sau khi Nguyên Thần xé rách Huyết Hà, lại không ngừng cắt ngang bổ dọc, đẩy mạnh về phía Huyết Ngọc Đường.
"Đang đang đang Mỗi một lần va chạm, đều khiến cho Huyết Ngọc Đường phải cố gắng hết sức.
Phòng thủ lâu dần dần sẽ sinh ra sơ hở, nhưng vị trí bản thể của Tô Trường Không lại ở cách chiến trường hơn nghìn dặm, Huyết Ngọc Đường căn bản không thể ra tay với Tô Trường Không được.
Đã vậy, ngay cả khi gã muốn chạy trốn, tốc độ ở thời điểm kích phát Lộc Hí của Tô Trường Không lại không chậm hơn gã chút nào.
"Chết tiệt! Chết tiệt!"
Huyết Ngọc Đường thầm mắng trong lòng, gã tuyệt đối sẽ không nghĩ đến bản thân lại bị một tên Thần Chủng Võ Thánh bức bách đến loại tình trạng này.
" Ca sát!"
Nguyên Thần bọc lấy Huyền Quy Kim Đan, lại va chạm với Huyết Ngọc Đường thêm một lần nữa. Tới lúc này, cuối cùng thì cây đao do thần thông biến thành trong tay Huyết Ngọc Đường cũng không chịu được nữa, nó trực tiếp đứt gãy vỡ nát, còn Nguyên Thần lại nhanh chóng tiến thẳng đến, dứt khoát chém về phía cổ Huyết Ngọc Đường.
"Rống!"
Huyết Ngọc Đường rống lên một tiếng, Thần Văn quấn quanh bàn tay, gã giơ bàn tay to lên, chộp về phía Nguyên Thần đang chém tới kia.
“Xuy!"
Nhưng năm ngón tay của Huyết Ngọc Đường lập tức bị chém đứt tận gốc, Nguyên Thần hình đao xẹt qua cổ gã, bỗng nhiên một loại cảm giác đầu nặng gốc nhẹ ập đến.
Đầu Huyết Ngọc Đường lập tức rời khỏi thân thể, máu từ phần gáy đứt đoạn tuôn ra như suối phun.
Trên mặt Huyết Ngọc Đường mang theo vẻ sợ hãi xen lẫn với dữ tợn. Phía trên vết đứt nơi cổ lóe sáng Thần Văn, tản ra một luồng lực hấp dẫn, muốn một lần nữa nối đầu và cổ lại với nhau.
Có thể nhận thấy sinh mệnh lực của cường giả Thần Thể vô cùng mạnh mẽ, dù bị chém đứt đầu, cũng chưa chắc sẽ chết.
Nhưng đáng tiếc, gã có cố gắng đến mức nào cũng không thể dính đầu và cổ lại được.
Phải biết rằng, một khi bị Nguyên Thần của Tô Trường Không chém nát, chắc chắn sẽ trúng song trọng tổn thương, từ thân thể đến thức hải, linh hồn đều tổn hại, ngay cả thân thể bất tử của yêu ma cũng không thể chữa trị vết thương này, đừng nói là thân thể nhân loại bình thường!
“Không!” Huyết Ngọc Đường không cam lòng rít gào, nhưng vẫn khó có thể chống lại cái chết đang đến gần.
Nguyên Thần lại xoay quanh một vòng, dứt khoát chém cho cái đầu của Huyết Ngọc Đường chia năm xẻ bảy. Huyết Ngọc Đường, chết!
Chắc hẳn Huyết Ngọc Đường có nghĩ như thế nào cũng không thể nghĩ được rằng, gã lại chết trong tay một tên Thần Chủng Võ Thánh nhỏ yếu hơn mình!
“Thắng rồi!” Tô Trường Không cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Rất nhanh, Nguyên Thần mang theo Huyền Quy Kim Đan, đã nhanh chóng bay trở về, quay lại bên trong cơ thể.
Một luồng cảm giác suy yếu ập lại. Nguyên Thần và Huyền Quy Kim Đan của Tô Trường Không đều trở nên vô cùng ảm đạm, hắn cũng không thể kéo dài quá lâu loại bùng nổ đến mức cực hạn này, mỗi phút mỗi giây đều tiêu hao rất lớn.
Nếu vừa nãy, Huyết Ngọc Đường có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian nữa, khẳng định Tô Trường Không sẽ không chịu nổi trước, chỉ có thể lựa chọn từ bỏ chuyện đuổi giết Huyết Ngọc Đường.
"Cũng may... Tuy Huyết Ngọc Đường này đã đúc thành Thần Thể, nhưng căn cơ không vững, rõ ràng là kém quá xa Cổ Minh cùng là Thần Thể cảnh"
Dù chém giết một vị cường giả Thần Thể, nhưng Tô Trường Không cũng không kiêu ngạo tự mãn. Hắn hiểu rõ nếu địch nhân của mình là loại cường giả Thần Thể có nội tình thâm hậu như Cổ Minh, thì ngay cả khi hắn ra hết toàn bộ những thủ đoạn trong tay mình, cũng không có một chút khả năng chiến thắng nào!
Nhưng đương nhiên Tô Trường Không cũng không có tự coi khinh chính mình.
Hắn chỉ mới là Nhập Thánh nhị trọng thiên, thêm nữa là số lượng Thần Văn trên Thần Chủng rất ít, có thể chính diện ép cho Huyết Ngọc Đường lui bước, càng có thể dùng lực lượng của Nguyên Thần cứng rắn chém chết gã... Chỉ cần nghĩ cũng biết, mức độ yêu nghiệt của hắn đã vượt quá sức tưởng tượng của người bình thường rồi.
Nếu đạt tới Nhập Thánh tam trọng thiên, cộng thêm số lượng Thần Văn đạt tới cực hạn, khẳng định là cuộc chiến hôm nay sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Điều này cho thấy thực lực của Tô Trường Không vẫn còn không gian rất lớn để tiến bộ rất lớn, cũng không phải là không có khả năng vượt lên loại thành viên tinh nhuệ của cổ tộc như Khương Diệu!
Tô Trường Không vung tay lên, thu thi thể Huyết Ngọc Đường vào trong Thư Hương đại.
"Ừm? Khí tức của Huyết Ngọc Đường tiêu tán? Hắn... Đã chết rồi sao?” Cùng lúc ấy, Cổ Minh đang giao chiến với Khương Diệu, bỗng nhiên vẻ mặt biến sắc.
Vốn dĩ Cổ Minh còn cảm thấy đối mặt với Khương Diệu thật nhẹ nhàng. Lão chỉ cần giữ chân Khương Diệu một đoạn thời gian, Huyết Ngọc Đường bên kia có thể dễ dàng chạy trốn, nhưng chẳng bao lâu sau khi Huyết Ngọc Đường chạy trốn, Cổ Minh lại cảm nhận được khí tức của Huyết Ngọc Đường ở cách nơi này hơn nghìn dặm, nhanh chóng chuyển từ tăng vọt thành u ám, mãi cho đến thời điểm hiện tại đã hoàn toàn biến mất. Điều này cho thấy Huyết Ngọc Đường đã bỏ mình rồi!"Làm sao có thể? Huyết Ngọc Đường chết rồi? Bị người trẻ tuổi kia chém chết sao?” Cổ Minh vô cùng kinh ngạc, thậm chí còn có chút khó có thể tin nổi.
Tô Trường Không có thể mượn độ huyền diệu của thần thông để bức bách Huyết Ngọc Đường phải chạy trốn đã là chuyện cực kỳ không dễ dàng.
Nhưng bức bách là một chuyện, đánh chết lại là chuyện hoàn toàn khác.
Theo tình huống bình thường, một khi Huyết Ngọc Đường quyết tâm muốn chạy trốn, địch nhân tuyệt đối không thể đánh chết gã mới đúng.
"Đến tột cùng là tiểu tử kia đã dùng loại thủ đoạn gì? Hắn cũng là siêu cấp yêu nghiệt của Khương gia sao?” Vẻ mặt Cổ Minh trở nên âm trầm, suy nghĩ trong đầu lão biến đổi rất nhanh.
Lão cũng không tiếp tục đánh với Khương Diệu nữa, thay vào đó là nhanh chóng lắc mình rời khỏi cuộc chiến. Gương mặt phủ đầy nếp nhăn của Cổ Minh tràn ngập lạnh lùng giống như một tảng băng. Lão chăm chú nhìn thật kỹ vào Khương Diệu: “Khương sơn chủ, quả thật là thủ đoạn cao siêu... Cổ mỗ sẽ không quấy rầy nữa, các tu!"
1540 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận