Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 913 - Nhân Quả Tuyến!

"Hội chủ!"
Vừa nhìn thấy người mặc hắc bào, Bắc Ảnh Cuồng, Vu Khâm cùng với Vu Mông, kẻ bị trảm thành hai nửa từ ngực trở xuống, đều hành lễ, tỏ ra cung kính dị thường.
Hành động này đã đủ để chứng minh thân phận của đối phương rồi!
Đúng như những gì Tô Trường Không dự đoán, Tần Diệt Sinh thật sự đến đây rồi!
Nói chính xác hơn là ngay từ đầu gã vẫn luôn âm thầm rình mò, mãi cho đến lúc này mới hiện thân!
"Chẳng trách... Lúc trước Ma Quân Lâm lại trực tiếp rút đi, chính Tần Diệt Sinh này đã âm thầm rình mò hắn!"
Ngay lúc này, khi Tô Trường Không bị đôi mắt màu vàng nhạt của người mặc hắc bào nọ nhìn chằm chằm vào, hắn mới hoàn toàn hiểu được vì sao ở thời điểm đó Ma Quân Lâm lại chẳng để ý tới bất cứ chuyện gì khác, đã lựa chọn trực tiếp rút lui.
Đơn giản là vì Tần Diệt Sinh này mang tới cho người ta một loại cảm giác áp bách quá mức mạnh mẽ.
Giống như vực sâu có thể cắn nuốt hết thảy!
"Hội chủ... Xin cho chúng ta thêm một chút thời gian, chúng ta sẽ bắt được hắn!" Bắc Ảnh Cuồng vội vàng nói.
Trong lòng bọn họ hiểu được, bởi vì cả ba người đã liên thủ nhưng vẫn bị Tô Trường Không áp chế, còn trực tiếp bị hắn đánh trọng thương, khiến cho người mặc hắc bào này bất mãn, gã mới quyết định hiện thân.
Người mặc hắc bào Tần Diệt Sinh bình tĩnh nói: "Ta vốn không trông mong các ngươi có thể bắt được."
Trong lời nói bình tĩnh này lại ẩn chứa một tia khinh miệt nhàn nhạt, tựa như gã đã sớm đoán được ba người này tuyệt đối không phải đối thủ của Tô Trường Không rồi.
Nhưng dù như thế, ba người Bắc Ảnh Cuồng, Vu Mông, Vu Khâm cũng không dám biểu hiện ra một chút bất mãn nào.
"Người trẻ tuổi, ngươi đã làm ta khá bất ngờ đấy, còn có thể ép được ta phải tự mình hiện thân." Tần Diệt Sinh nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không, lại cất giọng bình tĩnh, nghe không ra vui giận.
"Khí tức của Tần Diệt Sinh này rất khủng bố, nhưng... vì sao hắn không lựa chọn ra tay ngay từ đầu?" Tô Trường Không đang tập trung toàn bộ tinh thần đề phòng. Hắn thoáng kinh hãi một chút về khí tức thâm thúy của Tần Diệt Sinh, nhưng đồng thời cũng ý thức được kẻ này có vấn đề.
Lúc trước, Tần Diệt Sinh từng âm thầm rình hắn, dọa Ma Quân Lâm phải sợ hãi lui đi, nhưng kẻ này vẫn không ra tay, ngược lại, gã một mực chờ cho đến tận bây giờ mới hiện thân?
Hơn nữa, trước khi gã hiện thân, còn để cho ba tên thuộc hạ đối chiến với Tô Trường Không trước.
Phán đoán theo chiều hướng này, có thể suy ra, khả năng cao là Tần Diệt Sinh trước mắt có một nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó, mới bị buộc phải phái ba tên thuộc hạ tới tập kích Tô Trường Không.
Mà sau khi gã nhìn thấy ba người Bắc Ảnh Cuồng không bắt được Tô Trường Không, mới phải hiện thân, quyết định tự mình ra tay!
Tuy nói như thế, Tô Trường Không vẫn đang duy trì trạng thái triệt để cảnh giác, hắn trầm giọng nói: "Ngươi là Tần Diệt Sinh? Ngươi tìm được ta như thế nào?"
Ngay câu nói đầu tiên, Tô Trường Không đã trực tiếp hỏi ra nghi hoặc của mình.
Bởi vì từ nửa tháng trước, khi hắn chiến một trận cùng Ma Quân Lâm, Tần Diệt Sinh này đã phát hiện ra hành tung của hắn rồi.
Tần Diệt Sinh cất giọng bình tĩnh đáp lại: "Bởi vì nhân quả, ta theo dõi Thiên Thi lão nhân, thấy được Nhân Quả Tuyến (đường Nhân Quả) kết nối giữa lão và ngươi."
Lời này vừa nói ra, lập tức khiến trong lòng Tô Trường Không run rẩy.
Sở dĩ Tần Diệt Sinh có thể gặp được Tô Trường Không là bởi vì Thiên Thi lão nhân!
Nói chính xác hơn, cường giả đạt đến cảnh giới của Tần Diệt Sinh này đã có thể nhìn thấy Nhân Quả Tuyến trên một trình độ nhất định.
Lại nói, giữa Tô Trường Không và Diệt Sinh hội bọn họ đã sớm kết xuống nhân quả, khiến cho trong minh minh, Tần Diệt Sinh đã có chút cảm ứng. Sau đó, gã tới Thiên Thi môn trước, định chuẩn bị thông qua Thiên Thi lão nhân am hiểu Truy Tung Thuật mà tìm được Tô Trường Không.
Nhưng căn cứ theo Tần Diệt Sinh quan sát, trên người Thiên Thi lão nhân này cũng có Nhân Quả Tuyến!
Chuyện này làm Tần Diệt Sinh trực tiếp thay đổi ý định, gã quyết định lặng lẽ chờ đợi.
Và quả nhiên mọi chuyện không nằm ngoài dự đoán của gã, Thiên Thi lão nhân chiếm được một tấm Thiên Long Ngọc phù, sau đó bị phó minh chủ Ma Quân Lâm của Thánh Tâm minh tìm tới tận cửa, đánh cho Thiên Thi lão nhân bị thương nặng, phải bỏ chạy trốn chết, mãi cho đến khi gặp được Tô Trường Không.
Tô Trường Không đại chiến cùng Ma Quân Lâm, Tần Diệt Sinh lại âm thầm hiển lộ ra một phần khí tức của mình, làm Ma Quân Lâm kinh sợ thối lui.
Nguyên nhân của hành động này rất đơn giản, Tần Diệt Sinh muốn tự mình bắt sống Tô Trường Không, từ đó thu hoạch được tấm Thiên Long Ngọc phù kia, lỡ như Tô Trường Không chết dưới tay Ma Quân Lâm, đương nhiên gã cũng không thể bắt sống được Tô Trường Không, từ đó dùng để trao đổi Hồng Chấn Tượng.
Sau khi làm Ma Quân Lâm kinh sợ thối lui, Tần Diệt Sinh lại âm thầm đi theo Tô Trường Không, thấy được hắn quay về Linh Đạo tông, cũng coi như đã xác định được vị trí hắn ẩn thân.
Tần Diệt Sinh đã nhận được toàn bộ tình báo cần thiết, lập tức liên hệ với ba nguyên lão yêu võ giả cũng là đám người Bắc Ảnh Cuồng vốn được gã bồi dưỡng từ trước, trực tiếp phân phó bọn ho đánh tới tận cửa nhà Tô Trường Không.
Mọi chuyện về sau, không cần phải nói thêm nữa.
"Tần Diệt Sinh này... Thực khủng bố! Hắn có thể nhìn thấy cái gì mà Nhân Quả Tuyến... Là một loại thần thông nào đó sao?" Trong lòng Tô Trường Không vô cùng nặng nề.
Chỉ qua một câu đơn giản này thôi, hắn cũng biết Tần Diệt Sinh này vô cùng đáng sợ.,
Còn có khả năng, kẻ này chính là cường giả cấp Võ Thánh chân chính!
Theo lý thuyết, nếu Tô Trường Không đã biết tình huống không ổn, hắn nên lập tức lui lại mới là lựa chọn ổn thỏa nhất.
Nhưng nếu hắn trốn đi, trước không nói có thể chạy thoát hay không, mà dù có thể chạy thoát, thì khẳng định là Linh Đạo tông bên kia sẽ gặp tai họa!
"Tần Diệt Sinh kéo một vòng bố cục lớn như vậy, không lập tức ra tay ngay tại thời điểm gã phát hiện ra ta… Có vẻ như nguyên nhân của chuyện này nằm trên chính bản thân hắn. Nói cách khác, tuy khí tức trên người hắn thâm thúy như vực sâu, nhưng tựa như có chút... miệng hùm gan sứa, chưa chắc ta đã không đủ sức chiến một trận cùng hắn."
Trong quá trình Tô Trường Không cẩn thận quan sát Tần Diệt Sinh, hắn bỗng phát hiện ra một điều kỳ lạ, tựa như bên dưới lớp hắc bào mà Tần Diệt Sinh đang mặc là một khoảng không rỗng tuếch, không có loại cảm giác áp bách khiến cho người ta tuyệt vọng đến mức không vực dậy được tâm lý đối kháng.
Bởi vậy Tô Trường Không thầm suy đoán, rất có khả năng bản thân Tần Diệt Sinh đã xảy ra vấn đề gì rồi, bằng không gã sẽ không một mực chờ đến tận bây giờ mới bất đắc dĩ phải hiện thân!
Cùng lúc ấy, con ngươi màu vàng nhạt của Tần Diệt Sinh đang nhìn chăm chú vào Tô Trường Không, gã cất giọng lạnh nhạt: "Bó tay chịu trói, ta sẽ dùng ngươi đi trao đổi Bàng Thắng Vũ, nếu chống cự... Ngươi sẽ chết."
Trong lời nói ngắn gọn của Tần Diệt Sinh để lộ ra hàn khí lạnh như băng, khiến người khác không rét mà run.
"Thật sao? Ta cảm thấy kẻ chết chính là ngươi mới đúng!" Một tia sáng lạnh chợt lóe lên trong mắt Tô Trường Không.
So sánh với cứ đứng tại chỗ suy đoán lung tung, chẳng bằng hắn ra tay thử một lần sẽ biết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận