Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 789 - Cây Đổ Bầy Khỉ Tan!

Trong lúc ấy, các đệ tử Linh Đạo tông kinh hoàng chạy tán loạn, rồi chờ cho đến lúc bốn người mặc hắc bào kia đi cả rồi, bọn họ mới dám trở lại bên trong Linh Đạo tông nhưng lúc quay về mới phát hiện Linh Đạo tông đã hết thật rồi, ngay cả linh mạch cũng xảy ra vấn đề.
Sau khi đám người ấy an táng xong xuôi cho những đệ tử Linh Đạo tông đã chết trận kia, cũng có người đi tìm hiểu thân phận, lai lịch của bốn người mặc hắc bào nọ, cũng có người quay về quê quán khi xưa.
Đúng là cây đổ bầy khỉ tan.
Hiện giờ trưởng lão, tông chủ của tông môn đều không biết còn sống hay đã chết, Chu Lăng sơn cũng từ một nơi sơn linh thủy tú với linh khí sung túc, trở thành một ngọn núi lớn bình thường, không ít đệ tử Linh Đạo tông đều sinh lòng tuyệt vọng, biết Linh Đạo tông đã kết thúc thật rồi.
Trong khi đó, một đám nội môn đệ tử như Cung Duệ, ngoại trừ đi tìm kiếm sự trợ giúp từ những tông môn kết giao với Linh Đạo tông, cũng có người ở ngay phụ cận Chu Lăng sơn, không có rời đi, trong lúc ngẫu nhiên sẽ quay về trụ sở Linh Đạo tông, chú ý tin tức bên này.
Cung Duệ chính là một trong số đó, gã ở tạm tại một tòa tiểu trấn phụ cận Chu Lăng sơn, cách vài ngày đều sẽ trở về Linh Đạo tông nhìn xem. Và lần này khi gã trở về, lại vừa vặn gặp được Tô Trường Không.
"Tô trưởng lão... Hiện giờ Linh Đạo tông đã sụp đổ, chỉ người mới có thể chủ trì đại cục. Người ra lệnh một tiếng, nhất định có thể triệu tập đệ tử Linh Đạo tông rải rác bốn phía quay về, đoàn tụ lòng người!" Cung Duệ đầy cõi lòng mong đợi nói.
Gã cảm thấy Tô Trường Không là Tiên Thiên võ giả, lại là trưởng lão Linh Đạo tông, hiện giờ những trưởng lão khác cùng với tông chủ Hách Liên Nguyên đều không biết còn sống hay đã chết, chỉ một mình Tô Trường Không có thể đứng ra chủ trì đại cục.
"Tụ tập những đệ tử khác lại có tác dụng gì?" Tô Trường Không hỏi lại gã một câu, khiến cho Cung Duệ không thể phản bác được.
Đúng là như vậy, hiện giờ Linh Đạo tông đã mất cả sơn môn rồi, kể cả khi có đệ tử Linh Đạo tông hưởng ứng trở về, thì bọn họ cũng chẳng còn chỗ trú chân nữa.
"Ta phải rời đi trước, ta sẽ chú ý tìm kiếm vị trí của mấy người tông chủ, chờ sau khi mấy người bọn họ trở về, lại thương nghị chuyện khác sau." Tô Trường Không đã biết những chuyện từng xảy ra, hắn hướng ánh mắt nhìn thoáng qua một mảnh phế tích từng là Linh Đạo tông trước kia rồi nói với Cung Duệ một câu.
Dứt lời, hắn cũng không chờ Cung Duệ trả lời, đã xoay người theo sơn đạo rời đi.
Cung Duệ há miệng thở dốc nhưng không ngăn cản, chỉ cắn răng nói: "Quả nhiên Tô trưởng lão này... không đáng tin! Tông môn gặp nạn, hắn lại lập tức tìm đường khác để đi!"
Ở trong mắt Cung Duệ, suy cho cùng Tô Trường Không cũng chỉ là một khách khanh trưởng lão, hắn nguyện ý làm chuyện dệt hoa trên gấm, nhưng hiện giờ khi Linh Đạo tông gặp phải tai hoạ diệt tông, hắn lại vội vã rời khỏi, là muốn tìm đường ra khác, không có ý định đồng cam cộng khổ, cùng vượt cửa ải khó khăn với Linh Đạo tông.
Nhưng Cung Duệ cũng không thể nói thêm điều gì, Tô Trường Không vốn chẳng phải người sinh ra và lớn lên tại Linh Đạo tông, không có bao nhiêu cảm tình với Linh Đạo tông cũng là chuyện bình thường!
"Linh Đạo tông... Thật sự xong rồi sao?" Cung Duệ nắm chặt tay, có chút vô lực nhìn một mảnh phế tích rách nát kia.
Gã vốn sống tại Linh Đạo tông từ nhỏ, trong lòng có chút không thể thừa nhận nổi hiện thực này, nhưng bản thân sức yếu lực mỏng, không có một chút biện pháp nào để xử lý loại cục diện hiện giờ.
"Hẳn là bốn người mặc hắc bào kia đến nơi này vì linh mạch, chứ hoàn toàn không phải có ân oán với Linh Đạo tông. Có lẽ Linh Đạo tông cũng không phải thế lực gặp nạn duy nhất." Tô Trường Không vừa đi, vừa suy tư.
Nếu bốn người mặc hắc bào nọ có ân oán với Linh Đạo tông, bọn họ sẽ không dễ dàng mặc kệ những người khác chạy đi như thế.
Cho nên mục đích của bọn họ là linh mạch!
Cũng không phải là phá hủy linh mạch, mà dùng một phương pháp nào đó thu linh mạch kia đi rồi.
Nếu không, bọn họ tìm được linh mạch của Linh Đạo tông chỉ để phá hủy nó, chẳng phải là hành vi hại người không lợi mình hay sao?
Và mấy cao thủ như vậy lại nhàm chán tới mức đến Linh Đạo tông một chuyến, không vì ân oán, chỉ muốn đoạn tuyệt truyền thừa của Linh Đạo tông bọn họ mà không có một lý do nào sao?
Đương nhiên là không rồi.
Nhưng đến tột cùng, bọn họ đã dùng phương pháp gì để thu linh mạch trong Chu Lăng sơn của Linh Đạo tông đi, lại không nằm trong phạm vi hiểu biết của Tô Trường Không.
Điểm duy nhất hắn có thể nắm được chính là cả bốn người này đều là cao thủ, và bất cứ một người nào cũng đủ khả năng chèn ép Linh Đạo tông, tuyệt đối không phải hạng người đơn giản!
"Đi Phi Vân thành trước, nhờ Đường Minh liên hệ với tông chủ Thương Văn Vũ của Thương Vân tông một phen, ủy thác cho hắn lưu ý tin tức về phương diện này xem sao. Còn ta cứ tạm thời ở lại Phi Vân thành một đoạn thời gian đã." Tô Trường Không thầm lên kế hoạch cho những ngày sau.
Đương nhiên hắn không có suy nghĩ bỏ mặc chuyện này, thấy Linh Đạo tông chết mà không cứu.
Tình huống trước mắt, mấy người mặc hắc bào kia đã bắt sống nhóm Tiên Thiên võ giả trong Linh Đạo tông, bao gồm cả Hách Liên Nguyên, và hơn phân nửa những người này vẫn còn sống. Ý tưởng của hắn là ra sức cứu bọn họ trước, lại để bọn họ đến kêu gọi những đệ tử Linh Đạo tông đang tán loạn bốn phía, một lần nữa xây dựng lại tông môn.
Còn Tô Trường Không hắn không có hứng thú làm mấy chuyện phiền toái như vậy.
Mà Thương Vân tông có thể xếp vào nhất lưu tông môn trong Trung châu, chắc chắn phải có nội tình thâm hậu, và con đường tình báo của bọn họ cũng không phải người bình thường có thể so sánh được.
Nếu để một mình Tô Trường Không đi tra xét tin tức liên quan tới bốn người mặc hắc bào kia, tuyệt đối là ruồi bọ không đầu, mù mờ bay loạn, nhưng nếu nhờ Thương Vân tông hỗ trợ lưu ý một chút, chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Và hắn cũng có thể tạm thời ở lại trong Phi Vân thành, luyện đan, tăng lên tu vi.
Coi như vẹn cả đôi đường.
Hô!
Tô Trường Không rời khỏi Chu Lăng sơn, lập tức thả người nhảy lên, cùng lúc ngưng tụ hư ảnh bạch hạc, được nó kéo lên cao, nhanh chóng rời khỏi Chu Lăng sơn đi tới Phi Vân thành.
Từ sau khi nắm giữ khả năng phi hành, tốc độ đi đường của Tô Trường Không đã nhanh đến mức vượt qua những gì người bình thường có thể tưởng tượng, dù hắn không cố ý đi nhanh, vẫn đến Phi Vân thành trong vòng non nửa canh giờ.
Tại Thương Vân các, Phi Vân thành.
Tô Trường Không tròn nửa năm không xuất hiện, lại đến.
Không thể nghi ngờ chuyện này đã khiến cho chủ quản Đường Minh vô cùng nhiệt tình khoản đãi.
"Một trăm phần linh dược dược liệu, ta đưa trước cho ngươi một phần tiền đặt cọc." Tô Trường Không cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp lấy ra mười luồng Tiên Thiên chi khí làm tiền đặt cọc, nhờ Đường Minh hỗ trợ thu mua dược liệu luyện chế Thiên Linh đan.
Lượng Thiên Linh đan được luyện chế từ một trăm phần dược liệu Thiên Linh đan lúc trước, đều bị Tô Trường Không dùng hết lúc còn ở Thư Hương sơn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận