Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 489 - Kéo Nhau Cùng Xuống Nước!!!

Mấy tháng trước, một đội ngũ của Đại Phong thiết kỵ bị phản quân mai phục, tập kích, tử vong thảm trọng, khiến Hồng Chấn Tượng hoài nghi bên trong đã xuất hiện phản đồ. Trải qua điều tra, gã mơ hồ xác định tên phản đồ đó chính là Sài Chính. Bởi vậy lần hành động tiêu diệt phản quân này, Hồng Chấn Tượng mới âm thầm nhìn chằm chằm vào Sài Chính, muốn bắt được quả tang.
Hiện giờ người đeo mặt nạ trong đám phản quân này lại biết Sài Chính, còn nói thẳng ra chuyện đối phương có liên hệ cùng Uất Trì Ngạo?
Đây tuyệt đối là bằng chứng để khẳng định suy đoán của Hồng Chấn Tượng là sự thật!
Lời này của Tô Trường Không khiến Sài Chính bối rối cả lên. Gã có chút tâm thần bấn loạn, giận dữ hét top với Tô Trường Không: "Tô Thái Lai! Ngươi câm miệng! Ngươi chỉ là một tên thợ rèn vì sao lại am hiểu khinh công khiến cho cả ta cũng không đuổi kịp? Ngươi che giấu sâu đậm, lẫn vào Chú Binh bộ chúng ta cũng tuyệt đối không có lòng dạ tốt lành gì!”
Khóe miệng Tô Trường Không hơi hơi run rẩy. Lúc trước khi ở trong đám phản quân, vị trí đứng khá gần của hắn thủ lĩnh Uất Trì Ngạo, hẳn là Sài Chính này chú ý tới Uất Trì Ngạo, cũng phát hiện ra hắn ở bên cạnh người kia. Tuy sau đó Tô Trường Không có đeo mặt nạ, nhưng hiển nhiên đã bị Sài Chính theo dõi từ trước rồi.
Tiếp theo khi Tô Trường Không thoát khỏi vòng vây, trong lúc tìm đường lao ra đã để lộ thân pháp, khinh công kinh người, cho nên mới bị Sài Chính luôn chú ý tới vừa vặn bắt gặp, khiến đối phương nôn nóng truy đuổi cả đoạn đường dài. Chắc hẳn đối phương muốn chém tận giết tuyệt, không thể buông tha cho Tô Trường Không, người biết rõ mối quan hệ giữa đối phương và Uất Trì Ngạo.
Hiện giờ Sài Chính đối mặt với áp lực do Hồng Chấn Tượng mang đến, trong lúc tinh thần hỗn loạn đã trực tiếp chỉ ra thân phận của Tô Trường Không, tuy làm như vậy chẳng khác nào đã tự bộc lộ ra bản thân quen biết hắn rồi!
"Tô Thái Lai? Thợ rèn? Chú Binh bộ?" Hồng Chấn Tượng nghe xong nhưng không hiểu ra sao.
Cũng đúng thôi, gã vốn là thống lĩnh của Đại Phong thiết kỵ, đương nhiên không thể chú ý đến chuyện hậu cần trong quân, cũng chưa từng nghe nói tới cái tên Tô Thái Lai này, càng không biết trong Chú Binh bộ có một người như vậy.
Nhưng Hồng Chấn Tượng lại có thể nghe ra, Sài Chính thực sự quen biết người đeo mặt nạ có thân phận phản quân vừa phá vây này!
"Chuyện gì vậy? Ngươi thực sự biết hắn?" Ánh mắt Hồng Chấn Tượng tập trung vào Sài Chính.
Theo lý thuyết, Sài Chính vốn là phó thống lĩnh Lâm Kỳ doanh, không nên biết một người trong phản quân mới đúng.
Lúc này Sài Chính cũng hiểu, bản thân gã đã bị Hồng Chấn Tượng theo dõi. Chuyện này cũng có nghĩa là đối phương thực sự biết chuyện về gã rồi, có tiếp tục phủ nhận cũng không tác dụng gì, còn không bằng cố gắng hết mức chế tạo hỗn loạn, nhằm phân tán lực chú ý của Hồng Chấn Tượng, để bản thân có cơ hội chạy trốn.
Sài Chính lập tức cười lạnh nói: "Người này tên là Tô Thái Lai, gia nhập vào Đại Phong thiết kỵ chúng ta khoảng nửa năm trước, công tác ở Chú Binh bộ, nhưng lại có võ công bậc này? Theo lẽ thường, đối phương không nên giấu tài đi làm một thợ rèn như vậy? Trừ phi. . ."
Nói tới đây, bỗng nhiên linh quang chợt lóe trong đầu Sài Chính, gã kêu lên: "Gần nửa năm trướcc, người của Mộc gia đến đuổi giết hung thủ đã sát hại Mộc Tấn, còn khẳng định rằng kẻ đó ở ngay trong quân doanh. Chẳng lẽ hung thủ kia chính là tiểu tử này?"
Tô Trường Không chỉ biết im lặng thở dài. Quả nhiên hắn vừa lộ ra võ công, đã bị phát hiện!
"Đúng! Khẳng định là ngươi làm, rõ ràng ngươi am hiểu võ công, nhưng lại cố ý che giấu, còn vừa vặn gia nhập vào Đại Phong thiết kỵ chỉ vài ngày sau khi Mộc Tấn chết, còn tới làm tại Hậu Cần bộ, ngày thường luôn cần cù chăm chỉ làm việc! Không phải ngươi, còn có thể là ai?" Lúc này, ánh mắt Sài Chính đã ngưng trọng lên. Gã vô cùng chắc chắn nói, hết thảy mọi chuyện đều được xâu chuỗi lại rồi!
Chẳng trách Tô Trường Không chỉ là một người thợ rèn lại có năng lực võ công như thế, nếu hắn là hung thủ giết chết Mộc Tấn, rồi lẫn vào quân doanh, như vậy mọi chuyện hoàn toàn giải thích ổn thỏa rồi.
"Hả?" Hồng Chấn Tượng nghe vậy cũng có chút kinh hoảng.
Lúc trước, bởi vì Mộc Tấn chết mà phụ thân và gia gia của Mộc Tấn cùng đi tới Châu Chủ phủ. Bọn họ căn cứ vào cảm ứng trên ấn ký huyết mạch, để phán đoán ra hung thủ giết người đang ở bên trong quân doanh, muốn Bùi Dương phối hợp để bắt được hung thủ.
Nhưng Bùi Dương lại suy nghĩ theo lối mòn, cảm thấy rằng nếu hung thủ giết chết Mộc Tấn ở trong Đại Phong thiết kỵ, thì người này chỉ có thể là phó thống lĩnh, thậm chí là thống lĩnh. Theo đó, Bùi Dương sợ làm lớn chuyện này lên, bản thân gã sẽ không xuống được đài, còn tổn binh hao tướng, quét sạch uy nghiêm của chính mình, vì thế đã lỡ lời phủ nhận, không chịu phối hợp, chuẩn bị tự mình xử lý nội bộ.
Hai phụ tử Mộc gia lòng mang kiêng kị, không dám mạnh mẽ ra tay, chỉ có thể rời đi.
Có một đoạn thời gian sau đó, Bùi Dương đã điều tra tất cả những cao thủ có năng lực giết chết Mộc Tấn trong quân nhưng không thu hoạch được bất cứ manh mối gì. Tuy gã cũng hoài nghi có khả năng hung thủ đã trà trộn vào đám tân binh, còn cho người âm thầm quan sát, đáng tiếc, làm như vậy cũng không tìm được đối tượng tình nghi bên trong.
Bùi Dương hoài nghi có thể do một viên đại tướng trong đám thủ hạ của gã đã xuống tay, nhưng không một ai thừa nhận, lại không có chứng cứ mang tính thực tế để dựa vào, cuối cùng chỉ có thể bỏ qua, không giải quyết được gì, cũng không để lộ tin tức này ra ngoài, chỉ một số ít người biết đến thôi.
Nhưng hiện giờ Sài Chính lại nói, trên thực tế người đeo mặt nạ vừa phá vây từ trong đám phản quân trước mắt gã này có tên là Tô Thái Lai, là một người thợ rèn đã gia nhập vào Chú Binh bộ từ khoảng nửa năm trước, chỉ vài ngày sau khi Mộc Tấn chết đi. Tuy Hồng Chấn Tượng còn không rõ vì sao Tô Thái Lai kia lại có mặt ở nơi này, nhưng xem dáng vẻ chắc chắn của Sài Chính nọ, lại không giống như đang nói dối!
Tô Trường Không có chút không biết nên nói gì, Sài Chính này tuyệt đối là tự vạch trần để kéo hắn cùng xuống nước mà!
"Hôm nay, cả hai người các ngươi. . . đừng có mơ rời đi được!" Hồng Chấn Tượng trầm giọng nói.
Vốn dĩ gã tới đây chỉ vì bắt quả tang Sài Chính, nhưng cố tình lại có thêm một thu hoạch lớn khác, người đeo mặt nạ này chính là kẻ tinh nghi đã giết Mộc Tấn.
Tuy trong chuyện này vẫn có rất nhiều điểm đáng nghi, nhưng gã biết chỉ cần bắt cả hai người này trở về, mọi chuyện sẽ sáng tỏ thôi!
"Hồng Chấn Tượng. . . Ta tuyệt đối không phải đối thủ của hắn!" Cả người Sài Chính đều căng thẳng.
Gã biết rõ sự đáng sợ của Hồng Chấn Tượng, và chênh lệch giữa bản thân với đối phương tựa như lạch trời khó vượt qua. Một khi đối chiến với đối phương, căn bản không có nửa phần thắng lợi.
Nhưng gã đã kéo Tô Trường Không xuống nước, khẳng định Hồng Chấn Tượng cũng sẽ không mặc kệ cho Tô Trường Không rời đi đâu.
Nói như vậy, gã vẫn có cơ hội đào tẩu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận