Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 583 - Xin Tiểu Hữu Chờ Cho…

Hiện giờ vốn không phải thời gian Linh Đạo tông tuyển nhận đệ tử, mà người trẻ tuổi trước mắt này, chỉ vừa đi lên đã mệt đến thở hồng hộc, nhìn kiểu gì cũng không giống như đến bái sư học nghệ.
Tô Trường Không khách khí nói: "Ta đến tìm Kỳ Thạch lão nhân của quý tông môn."
Lời này vừa nói ra, khiến cho lực chú ý của thanh niên áo trắng kia cùng với đám đệ tử Linh Đạo tông gần đó đều tập trung qua bên này, sắc mặt tất cả không khỏi trịnh trọng hơn không ít.
Kỳ Thạch lão nhân, chân chính là đại nhân vật trong Linh Đạo tông. Lão là Tiên Thiên trưởng lão lớn tuổi nhất, bối phận cao nhất bên trong Linh Đạo tông, thậm chí còn là sư huynh của tông chủ Hách Liên Nguyên!
Mà Tô Trường Không vừa mở miệng lại muốn tìm Kỳ Thạch lão nhân, không thể nghi ngờ rằng, điều này đã khiến các đệ tử Linh Đạo tông kia không dám lơ là.
"Vị này, phiền ngươi chuyển giao phong thư này cho Kỳ Thạch lão nhân." Tô Trường Không cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp lấy ra phong thư do Hoa Thiện y sư tự tay viết.
"Xin chờ cho một lát." Thanh niên áo trắng không dám chậm trễ, lập tức nói.
Tuy ấn tượng đầu tiên về thanh niên mặc hắc y trước mắt này chính là vô cùng yếu ớt, nhưng khí độ, cách nói năng của hắn lại để lộ sự bất phàm, và người đầu tiên hắn nhắc tới chính là Kỳ Thạch lão nhân, trưởng lão lớn tuổi nhất trong tông, khiến cho thanh niên nọ không dám có chút qua loa coi nhẹ nào, lỡ như làm chậm trễ chuyện lớn, bọn họ cũng không đủ sức gánh vác đâu.
Thanh niên áo trắng tiếp nhận phong thư từ trên tay Tô Trường Không, bước nhanh rời đi.
Mà Tô Trường Không cũng không sốt ruột, hắn ngồi xuống một tảng đá ở bên ngoài sơn môn, yên tĩnh chờ đợi.
Ước chừng qua một, hai khắc chung, thanh niên áo trắng mới quay về, đi tới trước mặt Tô Trường Không, cực kỳ cung kính nói: "Mời các hạ theo ta đến, tông chủ phân phó ta mời ngươi qua gặp mặt."
"Ừm." Trong lòng Tô Trường Không thoáng kinh ngạc.
Người hắn muốn gặp chính là Kỳ Thạch lão nhân, nhưng người muốn gặp hắn lại là tông chủ Linh Đạo tông, nhưng đương nhiên hắn lập tức gật đầu đồng ý, cứ gặp mặt nói sau!
Thanh niên áo trắng mang theo Tô Trường Không tiến vào bên trong sơn môn Linh Đạo tông. Ven đường, Tô Trường Không thấy được từng tòa kiến trúc mang phong cách cổ xưa đại khí, có thật nhiều đệ tử Linh Đạo tông lui tới, ai nấy đều tinh khí thần tràn đầy, không hề tầm thường.
Thanh niên nọ dẫn Tô Trường Không đi thẳng một đường xuyên qua tầng tầng quan ải, mãi cho đến khi hai người tới bên ngoài một tòa đại điện, mới ngừng lại.
"Tiểu hữu, mời vào một lần đi." Thanh niên áo trắng dẫn theo Tô Trường Không vừa tới bên ngoài đại điện, bên trong lập tức truyền ra một giọng nói hùng hậu.
Thanh niên áo trắng lùi lại thật xa, lẳng lặng chờ đợi, còn Tô Trường Không cất bước tiến vào bên trong đại điện.
Trong đại điện, Tô Trường Không gặp được vị tông chủ Linh Đạo tông này.
Đây là một nam tử mặc áo trắng, khí chất uy nghiêm lại nho nhã, thoạt nhìn đối phương chỉ hơn bốn mươi tuổi, nhưng từ ánh mắt thâm thúy, cùng nếp nhăn nơi khóe mắt có thể nhìn ra tuổi tác thực tế của người này hơn vẻ bề ngoài rất nhiều.
Người này chính là tông chủ Hách Liên Nguyên của Linh Đạo tông.
"Tiên Thiên võ giả. . ." Tô Trường Không âm thầm nói, không cần phải quan sát, hắn cũng có thể xác nhận Hách Liên Nguyên này là một vị Tiên Thiên võ giả.
"Mời tiểu hữu ngồi, xin hỏi nên xưng hô như thế nào?" Hách Liên Nguyên cực kỳ khách khí, nhẹ nhàng mời Tô Trường Không ngồi xuống, hỏi họ tên của hắn.
"Tại hạ Tô Hạc Lai, ra mắt Hách Liên tông chủ." Tô Trường Không chắp tay, báo một cái tên giả, sau đó cũng không quá e dè, trực tiếp dùng tư thế thanh lịch hào phóng ngồi xuống ghế.
"Tô Hạc Lai?" Đương nhiên Hách Liên Nguyên chưa từng nghe nói tới cái tên này, lập tức trầm ngâm nói: "Vừa rồi ta có xem lá thư này, cũng từng nghe sư huynh nhắc tới giao tình giữa hắn cùng với Hoa Thiện y sư. Trên thư nói, kinh mạch toàn thân ngươi đã đứt đoạn, không ngại để cho ta xác nhận một chút chứ?"
Tô Trường Không biết được, Hách Liên Nguyên muốn làm vậy chỉ xuất phát từ cẩn thận chứ không có ác ý gì.
Lại nói, trên thực tế Kỳ Thạch lão nhân và Hoa Thiện y sư gặp mặt đã là chuyện của bốn năm mươi về trước, quá mức xa xôi. Đột nhiên hiện giờ có người cầm thư của Hoa Thiện y sư tiến đến, đương nhiên đối phương cần xác nhận thiệt giả.
"Có thể." Tô Trường Không có việc cầu người, cũng không từ chối, bình tĩnh vươn một bàn tay đến.
Hách Liên Nguyên đặt ngón tay lên mạch môn của Tô Trường Không, tinh tế rót một luồng chân khí vào, tra xét tình huống thân thể Tô Trường Không!
“Hả?" Không bao lâu, trên mặt Hách Liên Nguyên hiện lên một chút kinh ngạc.
"Thật sự là chủ kinh mạch toàn thân đã gãy lìa hơn phân nửa, hơn nữa người trẻ tuổi này có nền tảng cực kỳ tốt, thân thể kiên cường dẻo dai, rất nhanh sẽ đạt tới Khí Huyết cảnh đỉnh phong, mới có thể sống sót sau khi chịu loại thương thế nặng nề như vậy. . . Không biết hắn đã bị thương như thế nào."
Hách Liên Nguyên thoáng tra xét, đã biết nội dung trong lá thư kia không hề giả dối, đúng là kinh mạch toàn thân Tô Trường Không đã đứt đoạn.
Không chỉ như thế, Hách Liên Nguyên còn tra xét ra căn cơ của Tô Trường Không vô cùng hùng hậu, trước lúc kinh mạch gãy lìa, hơn phân nửa hắn chính là một võ giả có cảnh giới luyện huyết cực cao. Với độ tuổi hiện giờ của hắn, dù đặt bên trong Linh Đạo tông, cũng thuộc cấp bậc thiên tài nhất lưu!
Hách Liên Nguyên thu lại cánh tay, trên mặt có chút xin lỗi nói: "Tô tiểu hữu, thật sự có lỗi, ngươi là đối tượng mà Hoa Thiện y sư giới thiệu đến, hắn lại từng cứu mạng sư huynh ta, lần này có chuyện cần phân phó, đương nhiên không thể từ chối, chẳng qua sư huynh ta đang ở vào thời khắc mấu chốt, từ nửa năm trước đã bế quan, không gặp bất cứ ai.”
Lời này vừa nói ra, khiến Tô Trường Không thầm nhăn mặt nhíu mày, hắn không nhịn được hỏi: "Xin hỏi Hách Liên tông chủ, khi nào Kỳ Thạch tiền bối xuất quan?"
"Chuyện này. . . Ta cũng không thể cam đoan, có thể là một năm, cũng có thể là ba năm, bốn năm." Hách Liên Nguyên lắc đầu, cũng nói đúng sự thật, bày tỏ rằng bản thân cũng không biết khi nào Kỳ Thạch lão nhân xuất quan.
"Lâu như vậy?" Trong lòng Tô Trường Không không thể ức chế nổi thất vọng.
Kỳ Thạch lão nhân bế quan? Hơn nữa còn không thể nói được lúc nào lão sẽ xuất quan?
Dường như một Tiên Thiên võ giả bế quan mấy năm, cũng chẳng phải chuyện đáng ngạc nhiên.
Thế nhưng với Tô Trường Không, mấy năm lại là một quãng thời gian không hề ngắn. Nếu trong vòng mấy năm đó, hắn không thể khôi phục kinh mạch, tương đương với tu vi, thực lực của hắn đều phải tiếp tục dừng bước không tiền.
Thực ra nói như thế cũng coi như thôi. Nếu đúng là hắn chỉ cần chờ mấy năm nữa chắc chắn Kỳ Thạch lão nhân sẽ xuất quan, vậy thì cùng lắm Tô Trường Không cứ kiên nhẫn chờ một chút, cũng chẳng sao. Nhưng lỡ như mấy năm sau Kỳ Thạch lão nhân không xuất quan thì sao? Chẳng nhận được tin tức chính xác, vậy thì hắn chờ chính là uổng công rồi!
Hách Liên Nguyên lộ vẻ mặt xin lỗi nói: "Thật có lỗi, Tô tiểu hữu ngươi có thể để lại phương thức liên lạc, chờ đến lúc sư huynh ta xuất quan, ta sẽ cho người đến thông báo tới ngươi trước tiên."
"Vậy. . . làm phiền rồi." Tô Trường Không chỉ có thể miễn cưỡng gật gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận