Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 463 - Ghê Tởm Hơn Yêu Ma!!!

Lời này vừa nói ra, khiến cho Tô Trường Không vừa xoay người rời đi lập tức cứng rắn dừng lại. Hắn xoay người, lộ ra vẻ mặt mờ mịt nhìn chằm chằm vào Mộc Tấn: "Ngươi đang nói cái gì?"
"Đúng! Tư Không Dũng! Ngươi chính là Tư Không Dũng, tên thổ dân ở khu vực nông thôn kia!" Mộc Tấn vừa nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của Tô Trường Không, cũng vỗ tay một cái, cực kỳ chắc chắn, khẳng định nói.
Bên ngoài Tô Trường Không lộ ra vẻ mặt mờ mịt, kì thực trong lòng hắn cũng rất kinh ngạc, khó có thể hiểu được vì sao Mộc Tấn này lại thật sự nhận ra hắn?
Lúc trước ở bên trong Cự Kình bang, Tô Trường Không từng dùng thân phận 'Tư Không Dũng' gặp mặt đối phương, mà hiện giờ khi chém giết Hoàng Phủ Hoành Lãng, hắn cũng hóa trang thành dáng vẻ 'Lý Hàm', một đệ tử của Thiết Kiếm môn, nhưng Mộc Tấn này lại nhận ra hắn là 'Tư Không Dũng' ?
Đây là năng lực có được do huyết mạch đặc thù hay là đối phương còn thủ đoạn khác?
Mộc Tấn nhìn Tô Trường Không một lượt từ trên xuống dưới, lại tỏ ra vô cùng sợ hãi than: "Lợi hại. . . Lợi hại thật! Tướng mạo, hình thể, thậm chí cả khí chất cũng hoàn toàn khác trước kia. Hẳn là ngươi có tu luyện một loại pháp môn chuyên ẩn nấp khí tức đặc thù nào đó? Ngay cả ta cũng suýt chút nữa đã bị ngươi qua mặt rồi, đáng tiếc. . . Dẫu cho vẻ bề ngoài của một người biến hóa như thế nào, thì khí tức huyết mạch của hắn vẫn khó có thể thay đổi được!"
"Người của thế gia. . . Khủng bố như thế?"
Tô Trường Không nghe được lời Mộc Tấn nói, trong lòng cũng hiểu vì sao đối phương lại nhận ra hắn rồi. Và những lời vừa nãy tuyệt đối không phải lừa gạt hắn.
Phải biết rằng, người của ngàn năm thế gia, có được huyết mạch đặc thù, cho nên cực kỳ nhạy cảm với khí tức huyết mạch. Và Mộc Tấn nhận ra Tô Trường Không chính là 'Tư Không Dũng', cũng dựa vào khả năng phân rõ huyết mạch tản ra từ trong một luồng khí tức.
Một lần trước ở Cự Kình bang, hai bên từng giao thủ ngắn ngủi, cũng từng gặp mặt một lần, bởi vậy Mộc Tấn đã nhớ kỹ khí tức củaTô Trường Không, kể cả khi tướng mạo, ngoại hình hiện giờ của Tô Trường Không đều khác xa một trời một vực so với lúc trước, thì Mộc Tấn vẫn nhận ra hắn.
Và Mộc Tấn có thể phán đoán ra điều này, cũng một phần là vì loại thân pháp mà Tô Trường Không vừa mới triển khai lúc rời đi.
Nguyên nhân chính là: ở trong quá trình di động kịch liệt, Tô Trường Không không thể toàn lực dùng Quy Tức Công ẩn nấp khí tức, nếu không cũng chưa chắc Mộc Tấn có thể phân rõ ra thân phận chân thật của hắn.
Trong lòng Tô Trường Không dần dần gom góp từng chút một sát khí lạnh nhạt. Kỳ thực bản thân Tô Trường Không cũng không thèm để ý tới chuyện Mộc Tấn có thể khám phá ra thân phận của hắn, nhưng đối phương lại cho rằng hắn là Tư Không Dũng, nếu xử lý không khéo, chắc chắn chuyện này sẽ mang tới phiền toái cho Cự Kình bang!
"Mộc công tử thật tinh mắt, chuyện này cũng có thể nhìn ra?" Nếu đã bị nhận ra thân phận, Tô Trường Không cũng dứt khoát thừa nhận cho xong, hắn lấy âm thanh hùng hậu nói.
Trên mặt Mộc Tấn có một tia kinh ngạc, hắn lập tức nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không: "Tư Không Dũng, ngươi còn lợi hại hơn những gì ta tưởng tượng đó. Tuy Hoàng Phủ Hoành Lãng kia cũng chẳng phải nhân vật lợi hại gì, nhưng ngươi có thể giết hắn, cũng không dễ dàng!"
Lúc trước Mộc Tấn từng có một lần giao thủ ngắn ngủi với Tô Trường Không, cho nên hắn cực kỳ xem thường thực lực của đối phương, cảm thấy rằng đối phương chỉ có thể xưng vương xưng bá ở một phủ thành nho nhỏ mà thôi.
Nhưng thật không ngờ, hắn lại gặp được 'Tư Không Dũng' tại Thiết Kiếm môn này, hơn nữa đối phương còn giết chết được Hoàng Phủ Hoành Lãng.
Mặc dù Hoàng Phủ Hoành Lãng kia cũng không phải cao thủ đứng đầu gì, nhưng chí ít cũng đạt tới Khí Huyết thất biến, có tu vi kiếm thuật không tầm thường, kết quả lại bị 'Tư Không Dũng' này chém giết.
Đây tuyệt đối là tình huống vượt ngoài dự đoán của Mộc Tấn!
Tô Trường Không không đáp lời, chính nói: "Mộc công tử, còn điều gì cần chỉ giáo sao?"
Tô Trường Không cũng không muốn ra tay với Mộc Tấn.
Thứ nhất, thực lực của Mộc Tấn tuyệt đối không tầm thường, lại có huyết mạch đặc thù, là đại kình địch với hắn.
Thứ hai, kể cả khi Tô Trường Không giết được Mộc Tấn, hắn cũng chẳng có chút chỗ tốt nào cả, nhiều nhất chỉ giúp bản thân xả ra một ngụm ác khí thôi.
Nhưng cái giá lại là trêu chọc tới Mộc gia, ngàn năm thế gia sau lưng Mộc Tấn!
Đánh nhỏ, già tới, Tô Trường Không cũng không muốn bị cao thủ của Mộc gia đuổi giết, cả ngày phải trốn trốn tránh tránh.
Bởi vậy dẫu chỉ có một chút lý trí, Tô Trường Không cũng cảm thấy hiện giờ không phải thời điểm nên với ra tay Mộc Tấn.
Nhưng Tô Trường Không muốn dàn xếp ổn thoả, còn Mộc Tấn thì không.
Chỉ thấy cái miệng kẻ này khẽ cong lên, trong đôi mắt có quang mang màu lục tối lóng lánh. Ánh mắt Mộc Tấn nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không giống như đang theo dõi một con con mồi mỹ vị: "Tư Không Dũng, một trận chiến lúc trước, bởi vì gia hỏa Hồng Chấn Tượng kia xuất hiện mà chúng ta không thể phân ra thắng bại, chẳng lẽ vì vậy mà ngươi thực sự cho rằng ngươi có thể đối kháng được ta?"
Ở trong Cự Kình bang, Mộc Tấn luân phiên bức bách, khiến Tô Trường Không không nhẫn chịu nổi, đã ra tay, nhưng Hồng Chấn Tượng xuất hiện, mang Mộc Tấn rời đi, khi đó Mộc Tấn rất không cam lòng.
Tuy với tính tình của hắn, sẽ không cố ý quay đầu lại đi nghiền chết một con kiến nhưng dĩ nhiên nếu con kiến này dám hiện ra ở trước mắt hắn, hắn cũng không ngại đạp nó một cước!
"Mộc Tấn, ngươi thực sự muốn ra tay với ta sao?" Sát khí trong đôi mắt Tô Trường Không càng ngày càng bốc cao, cháy hừng hực.
Mộc Tấn hắc hắc nở nụ cười lạnh: "Tư Không Dũng, hiện giờ ngươi chỉ có hai lựa chọn, một là bị ta giết, hai là thề nguyện trung thành với ta, làm nô làm phó cho ta. Lại nói, với những tên thổ dân như ngươi, có thể trở thành nô bộc của ngàn năm thế gia, cũng là chuyện làm rạng rỡ tổ tông rồi!"
Mộc Tấn này vẫn luôn cao cao tại thượng như vậy, ủy vào thân phận đệ tử ngàn năm thế gia của mình mà kiêu ngạo, mà cảm thấy vinh quang, hoàn toàn không đặt một võ giả đi ra từ địa phương nhỏ như Tô Trường Không vào trong mắt.
Ngược lại ở trong mắt hắn, loại thủ lĩnh bang phái kia có thể thành nô bộc của hắn đã là thiên đại tạo hóa với đối phương rồi!
"Đương nhiên, ngươi cũng có thể từ chối. Nhưng nhắc cho ngươi nhớ một điều, từ trước đến nay, bản thân ta làm việc gì cũng luôn sạch sẽ, dứt khoát, sau khi giết ngươi, Cự Kình bang đằng sau ngươi cũng đừng mơ có thể ung dung tồn tại. Ngay cả vận mệnh của nữ nhi ngươi cũng bởi vì sự lựa chọn ngày hôm nay của ngươi mà thay đổi! Hơn nữa, lúc này sẽ không có Hồng Chấn Tượng tới giúp đỡ ngươi đâu!"
Mộc Tấn đang cười, nhưng nụ cười lại lạnh như băng.
Trong một trận chiến lúc trước, đã không phân ra thắng bại thì chớ, Mộc Tấn còn bị Hồng Chấn Tượng khiển trách, lôi đi trước mặt mọi người, hắn không khỏi cảm thấy bản thân đã mất hết thể diện trước một đám thổ dân. Mà hiện giờ đương sự kia lại xuất hiện ở trước mặt hắn, Mộc Tấn làm sao có thể dễ dàng buông tha cho đối phương như vậy?
Hắn nhất định phải tìm về thể diện đã đánh mất lúc trước, khiến cho Tư Không Dũng này hiểu được cái giá phải trả khi dám phản kháng hắn!
Tô Trường Không nhìn Mộc Tấn trước mắt, trong lòng dâng lên một loại cảm giác chán ghét và sát ý nồng đậm.
Quả thực, Mộc Tấn này còn ghê tởm hơn yêu ma!
Bạn cần đăng nhập để bình luận