Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 540 - Hắn Thực Sự Có Bản Lĩnh Này!!!

Tô Trường Không chẳng hề lo lắng khi hắn hiển lộ ra chiêu thức tiễn thuật ấy sẽ bị người ta phát hiện ra hắn là Hồng Chấn Tượng giả.
Thứ nhất, không có bao nhiêu người từng chứng kiến tiễn thuật của Tô Trường Không, hầu hết bọn họ đều chết cả rồi.
Thứ hai, trên thực tế mỗi một thành viên của Đại Phong thiết kỵ đều sẽ trải qua quá trình huấn luyện tiễn thuật. Hồng Chấn Tượng là thống lĩnh cũng phải biết tiễn thuật, và đương nhiên, dù có biết cũng không được xưng là cao minh, nhưng mười năm đi qua, loại thiên tài võ đạo như Hồng Chấn Tượng đã tăng tiễn thuật lên tới trình độ cực kỳ cao minh, cũng không xem như vượt quá lẽ thường!
Có hai võ giả Man tộc cực kỳ thông minh đã chạy trốn vào cửa hàng bên đường, bên trong phòng ốc, có sự vật và kiến trúc che chắn, kể cả thần tiễn thủ cũng khó mà nhắm chuẩn mục tiêu.
"Còn trốn? Đúng là đám chuột nhắt thích theo đuôi!"
Nhưng những chướng ngại vật ấy lại chẳng tạo thành chút ảnh hưởng nào cho Tô Trường Không.
Chỉ thấy hắn tinh thần tập trung, cảm thụ linh khí lưu động, hệt như thị giác nhiệt cảm của loài rắn, dù có chướng ngại vật che phủ, hắn cũng có thể thoải mái nhìn thấy một đám mô hình bóng người.
"Phốc phốc!"
Tô Trường Không liên tiếp khai cung, hai tiễn cùng một lúc xuyên thủng phòng ốc, vách tường, xuyên thấu hai võ giả Man tộc vừa trốn vào cửa hàng, phòng ốc, bắn chết bọn họ tại chỗ!
"Móa nó! Hồng Chấn Tượng này là quái vật sao?" Một nam tử cao lớn ăn mặc mộc mạc còn sót lại, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Gã từng nghe nói về chuyện Hồng Chấn Tượng bất phàm, ít có địch thủ trong Khí Huyết cảnh, nhưng lại không thể tưởng được đối phương sẽ khủng bố đến loại tình trạng này.
Người kia giết bọn họ chẳng khác nào chặt dưa thái rau!
Nam tử cao lớn này cắn răng một cái, trực tiếp túm lấy hai người qua đường, chắn trước người mình, muốn khiến Tô Trường Không sợ ném chuột vỡ đồ!
Nhưng động tác trên tay Tô Trường Không không có nửa phần dừng lại, hai bàn tay hơi hơi run rẩy, vận dụng một luồng kình lực cực kỳ xảo diệu, bắn ra một mũi tên. Một mũi tên này vẽ nên một đường cong giữa không khí, không còn là dứt khoát, thẳng thắn như bình thường, mà bay vòng qua hai người qua đường chắn trước mặt rồi từ phía bên phải bắn về phía cái đầu của nam tử cao lớn kia.
"Phốc!"
Hiển nhiên nam tử cao lớn này không dự đoán được một chiêu hiểm hóc như thế.
Mũi tên vẽ nên một đường cong, chính xác xuyên thủng đầu của gã từ phía bên cạnh, hoa máu bắn ra, hai mắt kẻ này trợn trừng trừng, thân hình không còn gì chống đỡ, lập tức ngã xuống dưới.
"A a!"
Dù hai người qua đường bị lấy đến chắn tên kia, không chịu thương tổn dù chỉ một sợi tóc, nhưng cũng bị dọa sợ hãi hùng, mở miệng kêu gào liên tục, đôi chân mềm nhũn đặt mông té trên mặt đất.
Trước khi Tô Trường Không đặt chân tới Đại Phong châu thành, Phong Lôi Tiễn Thuật của hắn đã đạt tới bát cảnh, lúc trước khi quyết đấu cùng Truy Hồn tiễn Tiếu Biệt Ly, hắn lại học trộm được kỹ xảo cao minh khiến cho mũi tên chuyển hướng của đối phương, tiễn thuật lại có điều đột phá.
Lấy giá trị tiềm năng hiện giờ của Tô Trường Không, phỏng chừng muốn luyện Phong Lôi Tiễn Thuật đạt tới cửu cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian!
"Man tộc. . . Vừa rồi những người bị bắn chết kia chính là đám võ giả Man tộc lẻn vào? Số lượng hoàn toàn trùng khớp với tình báo! Hồng Chấn Tượng là tới đánh chết đám võ giả Man tộc kia!"
Nhóm tướng lĩnh và binh sĩ Bảo Thụy huyện thành được nhìn thấy tận mắt một màn kinh người vừa phát sinh trong khoảng thời gian cực ngắn này, trong lòng tất cả đều rung động, cũng hiểu được đại khái chuyện đã xảy ra.
Bảy tám người vừa rồi ăn mặc bình thường, nhưng rõ ràng trên người mang theo võ nghệ không thấp, thực dễ dàng khiến bọn họ liên tưởng đến một đám võ giả Man tộc đang tác loạn ở phụ cận Đại Phong châu thành trong vài ngày gần đây!
Chẳng trách Hồng Chấn Tượng lại tự mình tới nơi này, hoá ra đối phương đã biết được tình báo về hành tung của bọn họ nên tới giải quyết mối nguy này!
Những người kia chính là một đám tinh nhuệ được Hung Lang Man tộc chọn lựa ra, nhưng ở trước mặt Tô Trường Không, bọn họ lại yếu ớt gần như không có lực chống trả, đã bị ‘Hồng Chấn Tượng’ dễ dàng thu gặt như rơm rạ!
Mà người khiếp sợ nhất ở đây chính là Địch Ngân. Hơn ai hết, gã biết trên thực tế vị "Hồng Chấn Tượng" này là người giả mạo, thân phận chân thực của hắn chính là vị Tô tiên sinh kia!
"Hóa ra Tô tiên sinh. . . lại mạnh đến loại tình trạng này? Tuyệt không kém hơn Hồng thống lĩnh!" Địch Ngân âm thầm nuốt nước miếng, trong lòng rung động.
Hiện giờ xem như Địch Ngân đã hiểu được vì sao ngay cả Hồng Chấn Tượng và Bùi Dương đều lấy lễ đối đãi với Tô Trường Không như vậy, thậm chí Bùi Dương còn tự mình tới cửa, thỉnh cầu đối phương nhận lời thay thế Hồng Chấn Tượng đã rời đi.
Đơn giản là vì Tô Trường Không thật sự có bản lĩnh này! Thật sự có thực lực này!
Càng khiến cho Địch Ngân rung động chính là, tuổi tác của Tô Trường Không trẻ hơn Hồng Chấn Tượng rất nhiều, chẳng phải điều này có nghĩa là hắn còn yêu nghiệt hơn nhân vật truyền kỳ Hồng Chấn Tượng của Đại Phong châu thành?
Khó có thể tưởng tượng nổi trong tương lai đối phương có thể trưởng thành đến loại tình trạng gì!
"Đi thôi, chuyện đã được giải quyết." Tô Trường Không nói một câu với Địch Ngân, để gã trả lại cung tiễn cho binh sĩ Bảo Thụy huyện thành.
"Vâng!" Địch Ngân cung kính đáp.
Hai người Tô Trường Không, Địch Ngân để cho Bảo Thụy huyện thành bên này tự xử lý, giải quyết tốt hậu quả vừa rồi, sau đó nhích người quay trở về Đại Phong châu thành.
Vốn dĩ một đội ngũ võ giả Man tộc tinh nhuệ kia đã được một phương Hung Lang Man tộc ký thác kỳ vọng lớn lao, mong mỏi bọn họ có thể khuấy động khiến Đại Phong châu thành sinh ra hỗn loạn thật lớn. Nhưng kết quả chỉ là tạo thành gợn sóng cực nhỏ, đã bị Tô Trường Không giết sạch!
"Quả nhiên. . . Tô Thái Lai không hề kém Chấn Tượng!"
Mà tại Châu Chủ phủ thuộc Đại Phong châu thành, đương nhiên Bùi Dương là người đầu tiên nhận được tin tức này. Trong lòng gã cũng sợ hãi thở than về hiệu suất làm việc của Tô Trường Không.
Hắn chỉ đi ra ngoài một chuyến, lại trong vòng mấy ngày đã bắn chết tất cả những võ giả Man tộc lẻn vào!
Trong lòng Bùi Dương cực kỳ hưng phấn, gã kỳ vọng những gì bản thân đã trả giá sẽ nhận được hồi báo vượt giá trị, cũng có nghĩa là Tô Trường Không sẽ trợ giúp gã, trợ giúp Đại Phong thiết kỵ chiến thắng trong một lần huyết chiến sắp tới kia.
Ngày hôm sau khi Tô Trường Không trở lại Thanh Đằng trang viên, Địch Ngân lại tới tìm hắn, còn cầm theo một cái bao, cung kính nói: "Tô tiên sinh, đây là Bùi Dương châu chủ ủy thác ta chuyển giao cho ngươi.”
"Ừm." Tô Trường Không hơi hơi gật đầu, trong lòng đã đoán được đây là thứ gì, bình tĩnh tiếp nhận cái bao.
Sau khi Địch Ngân cất bước rời khỏi, Tô Trường Không trở lại trong phòng xem xét.
Trong cái bao kia có đựng mấy vật phẩm, bao gồm ba viên tinh hạch màu đỏ sậm, tản ra một luồng ánh sáng lạnh nhạt, mơ hồ, tựa như có ma lực nhiếp nhân tâm phách.
Đúng là Yêu Ma Tinh Hạch, tổng cộng có ba viên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận