Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 442 - Luyện Đan Thuật Thất Cảnh! Tới Hung Hăng, Đi Dễ Dàng???

Đương nhiên, bọn họ cũng không cho rằng tất cả số đan dược kia đều do bản thân Tô Trường Không tự luyện chế. Hắn đeo mặt nạ con trâu, tính tình cuồng mãnh kiệt ngạo, thân hình lại cao lớn khôi ngô, bọn họ nhìn như thế nào cũng không thể liên hệ hình tượng của hắn với một vị luyện đan đại sư được.
Mà sau khi ba người ấy biết được đối phương không phải cố ý muốn cạnh tranh ác tính, chiếm lĩnh thị trường cùng gia tộc sau lưng đám người mình, sắc mặt cả ba đều dịu đi.
Lão giả áo xanh kia cười nói: "Một khi đã như vậy, là ba người chúng ta mạo muội rồi. Về sau nếu các hạ có rảnh, có thể cùng tôn sư đến gia tộc chúng ta làm khách bất cứ lúc nào."
"Cáo từ!"
Dứt lời, ba người đều chắp tay, xoay người đi xa, hành động sạch sẽ lưu loát.
"Lão Quan, lúc trở về, cả ba nhà chúng ta đều phái vài người tới canh giữ bên trong Quỷ thị, chỉ cần hắn lại bán đan dược, chúng ta sẽ chi tiền mua về." Ba người đi xa dần, lão giả áo xanh thấp giọng nói.
Những đại gia tộc như bọn họ còn không bá đạo đến mức kiên quyết không cho người khác kiếm tiền. Nói nữa, ai cũng có thể buôn bán, chỉ cần không chạm đến điểm mấu chốt của bọn họ là được. Ngưu Ma Vương kia muốn dùng giá thấp bán ra Khí Huyết đan một đoạn thời gian cũng chẳng sao, phương pháp giải quyết rất đơn giản, phía bọn họ cứ dứt khoát phái ra đám người tiêu tiền mua xuống là được!
Làm như vậy, số lượng đan dược giá thấp này sẽ không chảy vào thị trường. Bên cạnh đó. bọn họ mua số Khí Huyết đan này về lại dùng giá cao bán ra trong Đại Phong châu thành, cũng kiếm lời được một mớ.
Trên thực tế đây là cục diện song thắng.
Kỳ thực, mục đích của ba người bọn họ khi tới đây chính là, muốn làm rõ ràng rút cuộc người dùng giá thấp bán Khí Huyết đan kia có phải là địch nhân muốn làm tổn hại tới ích lợi của bọn họ hay không? Cũng may, đối phương chỉ muốn bán một đoạn thời gian mà thôi, bọn họ đều đồng loạt nhẹ nhàng thở ra, không hề làm Tô Trường Không khó xử nữa.
"Vậy là xong rồi? Chẳng phải bọn họ nên bất mãn vì ta dùng giá thấp bán ra đan dược, sau đó muốn tiêu diệt ta sao? Tiếp theo không phải ta sẽ giết bọn họ, lại tới gia tộc bọn họ trả thù sao?" Tô Trường Không cũng có chút không biết nên nói gì.
Hắn không ngờ ba người này đến với khí thế hung hăng nhưng lại dễ dàng rời đi như vậy.
Chẳng qua Tô Trường Không lại mừng rỡ với tình huống này, đơn giản là vì nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện.
Chẳng ai muốn cả ngày đánh tới ngươi chết ta sống, hòa khí phát tài mới là quan trọng nhất!
Trải qua một khúc nhạc đệm nho nhỏ này, Tô Trường Không cũng không để ý quá nhiều, lại nhích người rời đi. Ba ngày sau, hắn còn phải tới địa điểm ước định, tiến hành giao dịch cùng đám người nam tử đeo mặt nạ đồng thau.
Lại nói, sau khi sự kiện này qua đi, quãng thời gian tiếp đó, lập tức trở nên bình tĩnh.
Mỗi ngày Tô Trường Không đều nắm chặt thời gian luyện đan, sau đó cứ vào ngày trăng tròn lại dùng thân phận 'Ngưu Ma Vương' mang những bình Khí Huyết đan đã luyện xong tới Quỷ thị bán đi toàn bộ, tiếp theo đến địa điểm giao dịch đã ước định từ trước, mua Tinh Văn Kim từ trên tay đám người nam tử đeo mặt nạ đồng thau.
Thời gian trôi qua, trong chớp mắt đã là nửa năm sau ngày Tô Trường Không đi vào Đại Phong châu thành.
Ban đêm hôm ấy, bên cạnh Luyện Đan lô, hỏa diễm nóng rực dần dần tàn lụi, Tô Trường Không tiến lên mở nắp đan lô, dược hương nồng đậm lập tức bay ra, tràn ngập cả Luyện Đan phòng. Lần này, ở bên trong đan lô, có khoảng chừng 6 viên Khí Huyết đan màu đỏ thẫm, tản ra dược hương thơm ngát!
Khóe miệng Tô Trường Không không khỏi lộ ra nụ cười.


Luyện Đan Thuật (Thất cảnh Thần Hồ Kỳ Kỹ 1%)

Trong hơn nửa năm qua, Tô Trường Không vẫn luôn mất ăn mất ngủ luyện đan, kiếm tiền, cộng thêm hiệu quả tới từ giá trị tiềm năng cao đến 33 điểm của hắn, có thể nói là Luyện Đan Thuật tăng tiến nhanh chóng, tới ngày hôm nay đã thành công nhảy lên một bậc, bước vào thất cảnh Thần Hồ Kỳ Kỹ!
"Được! Hết thảy đều chuẩn bị gần xong rồi! Luyện Đan Thuật cũng đạt tới thất cảnh, đương nhiên xác suất thành công khi luyện chế Yêu Võ đan sẽ cao hơn, chỉ hi vọng. . . Trời không phụ người có lòng!" Tô Trường Không cũng khó giấu nổi kích động trong lòng.
Vì luyện chế Yêu Võ đan này, hắn đã bỏ ra nỗ lực lớn nhất, nhưng còn người nỗ lực thôi chưa đủ, còn phải trông chờ vào thiên mệnh nữa!
Tô Trường Không chỉ có thể hi vọng hết thảy những trả giá của mình đều có thu hoạch.
Và Yêu Võ đan dùng Yêu Ma Tinh Hạch là chủ tài liệu kia, xứng đáng để hắn trả giá nhiều cố gắng như vậy!
"Còn kém một chút Tinh Văn Kim, đợi chút nữa giao dịch xong, về cơ bản đã đủ Tinh Văn Kim rồi. Sau đó, ta sẽ chế tạo một chiếc đan lô, lại đi thu mua Huyết Ngọc Linh Tham ba trăm năm, là có thể bắt đầu luyện chế Yêu Võ đan!" Tô Trường Không thầm nói trong lòng.
Hiện giờ trên tay hắn đã có hơn mười cân Tinh Văn Kim, chỉ thiếu một loại tài liệu là Huyết Ngọc Linh Tham. Hắn cũng ủy thác cho một vài đại gia tộc sở hữu hiệu thuốc bắc trong Đại Phong châu thành nhờ thu mua rồi, chỉ cần có Huyết Ngọc Linh Tham xuất hiện, hắn sẽ tiêu phí một khoản tiền lớn mua xuống.
Suy tính là vậy, lại mấy ngày thời gian trôi qua, Tô Trường Không đi một chuyến đến Quỷ thị trước, bán đi số Khí Huyết đan đã tích góp được.
Tiếp qua vài ngày sau, Tô Trường Không đến địa điểm đã ước định từ trước, giao dịch cùng đám người nam tử đeo mặt nạ đồng thau.
"Tới Hoàng Diệp sơn rồi."
Mà địa điểm ước định lần này chính là Hoàng Diệp sơn. Nơi đây cũng là một ngọn núi hoang ít dấu chân người.
Đưa mắt nhìn lại, trên từng gốc đại thụ xung quanh đều có lá cây lộ vẻ khô vàng, gió mát thổi tới, lá rụng bay múa, chợt sinh ra một loại mỹ cảm hoang vu, vắng vẻ.
Lần này Tô Trường Không đến nơi đây vào buổi chiều, rất nhanh đã tới đêm khuya, ở phía trên sơn đạo xa xa, bỗng xuất hiện sáu bóng người. Người dẫn đầu đúng là nam tử đeo mặt nạ đồng thau.
Bọn họ cũng đến nơi ước định đúng hẹn như những lần trước.
Trong vòng nửa năm qua, hai bên đã tiến hành bốn năm lần giao dịch, bởi vậy lần này gặp mặt, đã không còn quá nhiều khách sáo.
Nam tử đeo mặt nạ đồng thau ném cho nam tử đeo mặt nạ dê một ánh mắt, nam tử đeo mặt nạ dê lập tức tiến lên nói: "Viên Ma huynh đệ, lần này tổng cộng có 5 cân Tinh Văn Kim."
Nam tử đeo mặt nạ dê đang cầm một cái hộp gỗ trên tay, người này trực tiếp mở hộp gỗ ra, trong đó chứa từng khối Tinh Văn Kim đủ kích cỡ, cả lớn cả nhỏ!
Tô Trường Không không nhiều lời. Tuy những lần giao dịch trước đó đều không thiếu cân thiếu lạng, cũng không có chuyện lừa gạt gì, nhưng hắn vẫn phải lần lượt kiểm tra độ của thực giả và cân nặng tổng của những khối Tinh Văn Kim kia.
Sau khi Tô Trường Không xác nhận không có gì sai lầm, mới gật gật đầu, lấy tiền từ trong lòng ra, đưa tới: "Tổng cộng là 60 vạn lượng ngân phiếu, các ngươi kiểm kê một chút."
"Chúng ta tin vào nhân phẩm của Viên Ma huynh." Nam tử đeo mặt nạ đồng thau kia cười nói.
Tuy đối phương nói như vậy nhưng bọn họ vẫn như cũ cẩn thận kiểm tra từng tờ ngân phiếu trong này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận