Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 964 - Một Khi Là Địch Nhân, Phải Chém Tận Giết Tuyệt!

"Oanh!"
Một luồng quyền kình hùng hậu ập tới bên người Tô Trường Không. Cổ Liệt khoác lên mình một tầng kim giáp, như một pho tượng Thiên Thần đã đánh tới, quyền phải mang theo hào quang màu vàng nội liễm của lão, nhằm thẳng vào nơi yếu hại của Tô Trường Không.
Cổ Liệt này nắm bắt cơ hội tương đối hoàn mỹ. Ngay tại thời điểm Tô Trường Không và Ma Quân Lâm đánh giáp lá cà, lại trong nháy mắt khi đao hồn ra khỏi vỏ, lão đã lao ngang đến!
"Huyền Quy Nguyên Giáp!"
Tô Trường Không khẽ động ý niệm, một giọt Huyền Quy chân nguyên đã lan tràn quanh thân, ngưng tụ ra khí giáp.
"Đùng!"
Phải biết rằng, Cổ Liệt nắm giữ hai môn ngụy thần thông, quyền pháp và công pháp, một khi kết hợp cả hai vào, sẽ có uy lực không thể khinh thường. Dù lực phòng ngự của Huyền Quy Nguyên Giáp trên người Tô Trường Không khá xuất sắc, nhưng dưới một quyền này, Huyền Quy Nguyên Giáp cũng bị cứng rắn oanh kích tới nổ tung, còn bản thân hắn lại văng ra ngoài, một cơn đau đớn truyền đến, vài nhánh xương sườn trái đều vỡ vụn.
Hiển nhiên, bởi vì Tô Trường Không lấy ít địch nhiều, nên từ đầu tới giờ, hắn vẫn một mực bị rơi vào thế yếu. Dù vừa nãy, hắn xuất toàn lực, đã chém giết được một người, nhưng chung quy lại, vẫn không thể tránh khỏi sẽ bị cao thủ khác nhân cơ hội tập kích, bắt lấy sơ hở, nhất là đối với Cổ Liệt thân kinh bách chiến kia, một người nắm bắt cơ hội cực kỳ hoàn mỹ kia!
"La Sát Nhãn!"
Ma Quân Lâm cũng không có buông tha cho cơ hội này. Gã toàn lực thúc giục La Sát Nhãn. La Sát Nhãn với tơ máu dầy đặc, như muốn nhỏ máu, huyết quang bàng bạc ngưng lui thành từng sợi thật nhỏ, tản ra bên ngoài, mang theo uy năng như muốn xuyên thủng, hủy diệt hết thảy, lập tức bắn về phía Tô Trường Không vừa bị văng ra ngoài, không cho hắn có bất cứ cơ hội thở dốc nào.
Cả Ma Quân Lâm lẫn Cổ Liệt, đều là cường giả đỉnh cấp trong hàng ngũ Tiên Thiên, một khi bọn họ dùng hết toàn lực ra tay, tuyệt đối không thể khinh thường!
Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên một bóng người cao lớn khôi ngô, mặt mũi hung tợn điên cuồng lao đến, hai tay người nọ bắt được cổ Ma Quân Lâm từ phía sau, trực tiếp xách thân hình nặng nề của gã lên, và hung hăng ném về phía sau.
Cuối cùng, toàn thân Ma Quân Lâm đập thẳng xuống đất.
"Oanh!"
Ma Quân Lâm không đoán được vào lúc này lại có người ra tay đánh lén gã. Thân hình hung hăng nện xuống đất, khiến cho một kích mà gã đang vận sức chờ phát động, ngưng tụ lực lượng huyết mạch cũng đánh lệch mục tiêu.
Chỉ thấy một luồng huyết quang từ bên trong La Sát Nhãn nổ bắn ra ngoài, xuyên thẳng tận trời, chiếu rọi tầng mây mờ nhạt trên bầu trời thành màu huyết hồng như ánh hoàng hôn, nhưng một khi không thể chạm vào mục tiêu, uy lực có mạnh hơn nữa cũng không ý nghĩa!
"Lão cương thi! Ngươi dám!" Hai tròng mắt của Ma Quân Lâm lập tức chuyển thành màu huyết hồng. Gã nổi giận rít gào.
Hiển nhiên người vừa ra tay đánh lén gã, chính là Thiên Thi lão nhân!
Thiên Thi lão nhân vừa nhìn thấy Cơ Tuyết Tiêu mang Thần Chủng trên người ra tay ngăn trở Vệ Thánh Tâm, tinh thần lập tức rung lên. Lão biết Tô Trường Không cũng sớm có chuẩn bị, cuối cùng đã làm ra quyết định, trực tiếp ra tay chia sẻ áp lực, trợ giúp Tô Trường Không!
Thiên Thi lão nhân muốn Tô Trường Không nợ mình nhân tình, như vậy mới có thể yêu cầu Thiên Long Chiến Khôi từ trong tay hắn.
Đó là chưa kể tới chuyện bản thân lão vốn có thâm cừu đại hận với Ma Quân Lâm. Bởi vậy Thiên Thi lão nhân trực tiếp từ bỏ chuyện dây dưa cùng thập tam Hoàng tử, rồi ngay trong lúc Cổ Liệt ra tay đánh lén Tô Trường Không, lão cũng làm bọ ngựa ở phía sau, bổ nhào về phía Ma Quân Lâm, đánh ra một kích lập công.
Ma Quân Lâm nổi giận như cuồng, gã lật tay bắt lấy cổ Thiên Thi lão nhân, ma văn tối đen toàn thân chấn động, lực cánh tay bùng nổ, muốn ném bay Thiên Thi lão nhân đi, nhưng bộ thân thể cương thi của Thiên Thi lão nhân lại bất động như núi, ngược lại hai tay hai chân lão lại như bốn con cự mãng, gắt gao cuốn lấy thân hình và bàn chân của Ma Quân Lâm.
"Hắc hắc! Ma Quân Lâm, ngươi thực sự cho rằng lão hủ sợ ngươi sao? Hôm nay lão hủ sẽ báo thù cho những đồ tử đồ tôn kia!" Thiên Thi lão nhân hắc hắc cười gằn độc ác.
Thương pháp của Ma Quân Lâm tinh diệu, vô kiên bất tồi, từng đánh ra một kích làm lão bị thương nặng, nhưng hiện giờ vì thăm dò Thiên Long động thiên, Thiên Thi lão nhân đã tiến hành áp súc tuổi thọ, khiến cho trạng thái thân thể đạt tới đỉnh phong trước nay chưa từng có, hơn nữa lão còn bắt lấy được cơ hội, cận thân triền đấu.
Dưới loại tình huống này, cả thương pháp lẫn thần thông huyết mạch của Ma Quân Lâm đều không thi triển ra được, dĩ trường công đoản!
"Móa nó! Ta phải lột da rút gân ngươi!" Ma Quân Lâm bạo rống, giận không kiềm chế được.
Hai đại cao thủ dây dưa cùng một chỗ, tay chân cùng sử dụng, thậm chí còn lấy đầu đụng chạm, há miệng cắn xé nhau, hoàn toàn không nhìn ra đây là đại chiến giữa hai vị ma đạo cự đầu, ngược lại càng giống hai kẻ du dôn đầu đường hơn.
Lại nói, Tô Trường Không vừa bị đánh văng ra ngoài một đoạn, lập tức như bạch hạc trượt đi, hóa giải lực lượng trùng kích, rồi vững vàng rơi xuống mặt đất, phần xương sườn gãy lìa mơ hồ đau đớn, nhưng Thiên Tàm chân khí đã tự động vận chuyển, nhanh chóng làm đau đớn ngừng lại, cũng ngưng tụ ra từng sợi Thiên Tàm Ti, lôi kéo, dẫn dắt, mạnh mẽ kéo đoạn xương gãy trở về vị trí ban đầu.
Ngũ khí ngưng tụ thành sợi tơ tằm cũng nhanh chóng kéo đao hồn quay về bên trong thức hải.
"Thiên Thi lão nhân..." Tô Trường Không nhìn thấy Thiên Thi lão nhân đang triền đấu cùng Ma Quân Lâm cùng một chỗ, trong lòng hắn cũng có chút cảm kích.
Tuy hắn cũng biết Thiên Thi lão nhân là loại người không có lợi không dậy sớm nổi, vốn không phải người tốt lành gì, nhưng đúng là đối phương đã đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, dưới tình huống như vậy còn nguyện ý ra tay trợ giúp hắn, đã là rất hiếm có.
Hiện giờ, chuyện hắn cần làm chính là chém giết Cổ Liệt!
"Đao Vô Phong, ngươi rất mạnh, là một kình địch, đáng giá để ta toàn lực ra tay! Liều chết chiến một trận!" Cổ Liệt đi từng bước một tới, mỗi một bước tiến lên, kim quang quanh thân lão lại hừng hực thêm một phần, khí tức cũng tăng thêm một đoạn, trong miệng cất lên giọng nói vô cùng uy nghiêm.
Tới loại tình trạng này rồi, hai bên đã không thể dừng tay được nữa.
Một khi là địch nhân, phải chém tận giết tuyệt!
"Ta lại không coi ngươi trở thành kình địch, chỉ là một bộ thi thể vẫn còn có thể di động mà thôi." Tô Trường Không không chút khách khí lạnh lùng nói.
Cổ Liệt này là thần tướng đến từ Thiên Thần Hoàng triều, thực lực, địa vị đều cực cao, nhưng tính cách lại có thể lấy hai chữ 'Đê tiện' để hình dung.
Lão không phục hắn đạt được Hóa Long môn, nếu chính diện chiến một trận cùng hắn thì cũng thôi, nhưng lão lại cùng với đám người khác vây công hắn, lấy nhiều khi ít, còn ra tay đánh lén, không có chút khí độ nào của bậc cường giả!
"Chết!"
Kim quang chợt lóe trong con ngươi Cổ Liệt, chân khí, khí thế đã kéo lên tới đỉnh điểm. Lão chợt quát một tiếng, quyền trái mang theo chân nguyên áp súc, đánh ra uy thế đáng sợ như núi lửa phun trào, gió lớn gầm thét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận