Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 464 - Khí Huyết Trường Long của Mộc Tấn!!!

Ít nhất thì bản chất yêu vốn đã xấu, bọn chúng là một chủng tộc khác biệt với con ngời, trời sinh đã dùng người làm thức ăn.
Mà Mộc Tấn này vốn là đệ tử của ngàn năm thế gia, lại cao cao tại thượng, không coi những người khác trở thành đồng loại, quen thói không kiêng nể bất cứ ai, động chút là muốn diệt cả nhà người ta, liên lụy tới người nhà, Hắn tin tưởng đây vốn không phải lần đầu tiên kẻ này làm ra loại chuyện như vậy!
"Mộc Tấn ơi Mộc Tấn. . . Ta vốn không muốn giết ngươi, vì sao ngươi cứ muốn chết như vậy?" Trên mặt Tô Trường Không đã bị một tầng sương lạnh bao phủ, trong mắt hiện lên sát ý không thèm che giấu.
Trên thực tế, hành động vạch trần thân phận hắn của Mộc Tấn, đã khiến Tô Trường Không động sát tâm rồi, đó là còn chưa kể tới chuyện đối phương há miệng là muốn tiêu diệt cả Cự Kình bang, hắn làm sao có thể dễ dàng tha thứ, để kẻ này còn sống được?
Mặc kệ sau lưng đối phương là ngàn năm thế gia gì gì đó, hiện giờ Tô Trường Không chỉ có duy nhất một suy nghĩ… Kẻ này phải chết!
"Được. . .Nói như vậy là được rồi! Đến đây! Toàn lực ra tay! Ta sẽ cho ngươi hiểu được sự chênh lệch giữa cá chạch và Chân Long!"
Mộc Tấn nhìn sát ý hiện lên trên mặt Tô Trường Không, lại không nhịn được ha ha nở nụ cười điên cuồng. Đương nhiên hắn biết, lấy loại tính cách kiệt ngạo của 'Tư Không Dũng' này, đối phương tuyệt đối không có khả năng thỏa hiệp với mình. Những lời hắn vừa nói chỉ nhằm mục đích chọc giận đối phương, khiến cho đối phương toàn lực ra tay mà thôi… Và làm như thế hắn mới có thể tận hứng!
Thực hiển nhiên Mộc Tấn đã thành công chọc giận Tô Trường Không rồi.
"Vậy. . . Như ngươi mong muốn!"
Khung xương quanh thân Tô Trường Không vang lên từng chuỗi 'Đùng đùng' giòn vang, ngay lập tức hắn khôi phục lại dáng vẻ bình thường. Cùng lúc với lời nói rơi xuống, hắn cũng trực tiếp ra tay.
Cự Kình công. Nộ Hải Vô Lượng!
Cự Kình chân khí cuồng bạo hội tụ phía trên quyền phải, hình thành một vòng khí kình lốc xoáy, có thể cắn nuốt công kích của địch nhân, gặp mạnh càng mạnh.
Chưa hết, ở trong khoảnh khắc đánh trúng địch nhân, nhất định sẽ mang tới tác dụng chặt xương xé gân!
"Oanh!"
Một quyền này vừa đánh ra, đã hiện rõ uy thế bất phàm, nắm tay còn chưa tới, nhưng đã mang đến cho Mộc Tấn một loại ảo giác bản thân sắp bị tươi sống cắn nuốt rồi.
"Ừm? Tư Không Dũng này. . . Mạnh hơn một năm trước nhiều như vậy?" Mí mắt Mộc Tấn hơi hơi nhảy dựng lên.
Lúc trước, hắn từng giao thủ một lần ngắn ngủi cùng Tô Trường Không, nhưng hôm nay so sánh với khi đó, hoàn toàn là một trời một vực! Một quyền này ẩn chứa chân khí hùng hậu đến đáng sợ, tựa như một con cá voi khổng lồ muốn nuốt người, uy lực không thể đương đầu!
"Lúc này mới đúng!" Nhưng lấy sự cao ngạo của Mộc Tấn, trong lòng hắn không có chút ý tứ trốn tránh nào, lại bật ra một tiếng cười điên cuồng, hắn ngưng tụ chân khí, đẩy đi một chưởng.
Khí mang màu lục tối trong lòng bàn tay tựa như gỗ mục nảy mầm, toả sáng tân xuân, lại tựa như mang theo một luồng lực lượng phá hoại tràn đầy ý vị của cái chết câm lặng, khiến cho cây cối héo rũ.
"Ầm vang!"
Quyền chưởng va chạm vào nhau, tựa như một tiếng sấm sét nổ tung giữa đất bằng, dư chấn vang vọng hơn mười dặm xung quanh.
"Đùng! Đùng!"
Hai luồng kình khí trùng kích vào nhau, lại thổi quét bốn phía làm từng cây đại thụ chịu chung số phận bị gấp khúc, gãy gập, khó có thể tưởng tượng nổi đây lại là uy năng mà thân thể máu thịt có thể bộc phát ra!
"Phanh phanh phanh!"
Mặt đất xung quanh Mộc Tấn, liên tiếp nổ tung ra một đống hố đất có đường kính hơn nửa thước, nhưng bản thân kẻ này lại không hề lui lại một bước nào.
"Chân khí thật quỷ dị!" Tô Trường Không thầm nhăn mặt nhíu mày.
Phải biết rằng, một quyền này của hắn cực kỳ bá đạo, vậy mà Mộc Tấn có thể đón đỡ chính diện, lại không cần lui một bước nào.
Ở trong cảm giác của Tô Trường Không, phần lớn lực lượng trong một quyền này của hắn đều bị Mộc Tấn lan truyền xuống mặt đất, không thể phát huy ra toàn bộ uy năng.
"Thần Mộc Chưởng. Thiên Ti Vạn Thao!" (ngàn sợi vạn dải)
Mộc Tấn vừa hóa giải lực đạo cuồng mãnh ẩn chứa trong một quyền của Tô Trường Không, lập tức chớp thời cơ đánh ra chưởng trái.
Chân khí hóa thành trăm luồng, ngàn luồng nhiều không đếm xuể, cùng ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, tựa như cành lá xum xuê trên cây, hoặc như từng cái châm mảnh nhỏ, có thể xuyên thủng hết thảy, đánh thẳng đến ngực Tô Trường Không.
Công pháp và vũ kỹ mà Mộc Tấn đang tu luyện, chính là 'Thần Mộc Bí Điển' của Mộc gia, và bất kể là chưởng pháp, nội công hay là khí công thân pháp bên trong loại bí điển này, đều có thể phối hợp hoàn mỹ với nhau.
Và đặc điểm của loại bí điển này chính là cây khô gặp mùa xuân, lặng yên không tiếng động lại có thể ăn mòn hết thảy!
"Ầm vang long!"
Tay trái của Tô Trường Không cũng biến thành chưởng, dùng chưởng thức trong Cự Kình Ngũ Thức đối địch. Chỉ thấy Cự Kình chân khí cuồng bạo gợn lên tầng tầng sóng biển, gào thét, quay cuồng, mang theo uy thế trùng kích tới, sẽ làm tường thành sụp đổ.
Lại đối cứng một chưởng, kình lực phun ra nuốt vào trong lòng bàn tay Mộc Tấn, chân khí nhìn như thật nhỏ kia lại tương tự như cây non mọc dưới nham thạch, có thể đội lên cao hòn đá còn nặng hơn bản thân rất nhiều.
"Bành!”
Với năng lực của Tô Trường Không, cũng bị chân khí nổ tung trong lòng bàn tay Mộc Tấn kia thúc đẩy phải lùi về phía sau mấy bước.
Đăng đăng đăng!
Bản thân Mộc Tấn cũng chịu khổ sở, một chưởng mang theo tầng tầng chưởng kình của Tô Trường Không, lại tương tự như tầng tầng sóng biển, liên miên không dứt, hóa giải một trọng lại có một trọng chưởng kình mới nghiền áp lao đến, bức bách khiến cho Mộc Tấn cũng phải lùi lại mấy bước, mới tháo gỡ, thừa nhận được kình lực kia!
"Tốt! Rất tốt! Ngươi ẩn giấu rất sâu, lần trước khi xuất thủ cùng ta vẫn còn giấu giếm?" Mộc Tấn đứng thẳng người, ánh mắt nhìn về phía Tô Trường Không đã bớt đi một phần khinh miệt, nhiều thêm một tia ngưng trọng.
Lần trước giao thủ cùng 'Tư Không Dũng', Mộc Tấn chẳng thèm đặt đối phương vào trong mắt, nhưng hôm nay lại một lần nữa giao chiến, rõ ràng là chiến lực do 'Tư Không Dũng' này thể hiện ra lại mạnh hơn một năm trước rất nhiều!
Và theo Mộc Tấn suy đoán, chắc chắn rằng ngay lúc đó 'Tư Không Dũng' này đã giấu giếm rồi!
Đương nhiên, trên thực tế là Tô Trường Không vừa có đột phá to lớn trong khoảng thời gian ngắn gần đây, và đó là những điều Mộc Tấn không hề hay biết.
"Ta sẽ làm cho ngươi hiểu được, có vài lằn ranh khó có thể vượt qua!" Mộc Tấn càng tỏ ra điên cuồng, khí huyết quanh thân bắt đầu vận chuyển nhanh chóng.
"Ngang!"
Trong tiếng tiếng long ngâm chói tai vang lên, khí huyết từ trong làn da, lỗ chân lông của Mộc Tấn thoát ra bên ngoài, hóa thành trăm luồng, ngàn luồng nhiều không đếm xuể, sau đó liên kết lại biến ra một con Khí Huyết Trường Long.
Nhưng con Khí Huyết Trường Long này khác hẳn với Trường Long do những võ giả bình thường khác hiển hóa ra.
Trường Long do khí huyết của Mộc Tấn hiển hoá ra lại chính là một con Trường Long màu xanh lá, có thể thấy được rõ ràng long sừng, long thủ, long lân, long trảo trên thân...
Tuy cũng uy nghiêm nhưng còn có thêm một tia yêu dị!
Bạn cần đăng nhập để bình luận