Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 493 - Không Bằng Chúng Ta Kết Giao Bằng Hữu Đi!!!!

Tô Trường Không nói thẳng: "Hồng thống lĩnh, ta gia nhập vào Chú Binh bộ được nửa năm, trong quãng thời gian đó luôn cần cù chăm chỉ và thật thà làm việc, không có bất cứ ác ý gì, chỉ muốn tránh né người của Mộc gia đuổi giết mà thôi. Lại bởi vì Sài Chính này lừa gạt ta, mới khiến ta xuất hiện bên trong đám phản quân kia. Trên thực tế, ta đang chuẩn bị lên đường thoát thân."
Tô Trường Không nói thực chân thành.
Đồng thời hắn cũng đang âm thầm cảnh giác, nếu Hồng Chấn Tượng này thực sự muốn động thủ, hắn cũng chỉ có thể dốc hết toàn lực chiến một trận!
"Người trẻ tuổi này đã giết Sài Chính, lại vốn không phải người của phản quân, hơn nữa, còn trẻ tuổi như thế, đã có thực lực bậc này. . . Đúng là hiếm thấy!" Tâm niệm trong đầu Hồng Chấn Tượng thay đổi thật nhanh: "Nếu người như thế là địch nhân, nhất định phải tiêu diệt! Nhưng nếu không phải địch nhân, thì cố gắng hết mức để kết giao!"
Ngay lập tức Hồng Chấn Tượng mở miệng nói: "Ngươi tên là Tô Thái Lai sao? Không bằng chúng ta kết giao bằng hữu đi!"
"A?" Tô Trường Không ngẩn người, có chút không phản ứng kịp loại tốc độ tư duy trong não Hồng Chấn Tượng.
Hồng Chấn Tượng cười nhạt nói: "Khi ta ở độ tuổi này, chưa chắc đã có bản lĩnh hơn ngươi! Ta rất bội phục ngươi, cũng vì vậy mà muốn nghĩ kết giao bằng hữu, muốn cùng nhau ăn thịt uống rượu, luận bàn võ công. Chẳng lẽ ngươi không muốn?"
"Hồng thống lĩnh anh hùng cái thế, lại nguyện ý làm bằng hữu cùng ta, đương nhiên là ta cầu còn không được!" Tô Trường Không thoáng trầm ngâm, sau đó dứt khoát gật đầu nói.
Thật ra những lời hắn nói đều không phải là vuốt mông ngựa.
Quả thật Hồng Chấn Tượng này chính là nhân vật mà ngay cả Tư Không Dũng khi còn sống cũng cực kỳ bội phục.
Hồng Chấn Tượng xuất thân bình thường, từ nhỏ đã có thiên phú dị bẩm, sau khi trưởng thành, khoảng mười năm về trước, đã trải qua đại chiến Hung Lang Man tộc xâm lấn Đại Phong châu. Lần đó, người này đã chém giết không ít dũng sĩ của Hung Lang Man tộc, coi như chiến một trận mà thành danh!
Quãng thời gian sau này, Hồng Chấn Tượng luôn để tâm tới chuyện trấn áp phản quân chung quanh, giữ gìn sự an toàn cho Đại Phong châu thành, làm tròn thân phận. địa vị của nhân vật anh hùng.
Hiện giờ, Hồng Chấn Tượng đã nguyện ý chủ động kết giao với hắn, đương nhiên là Tô Trường Không không có đạo lý nào lại phải từ chối.
Huống chi nếu không phải bằng hữu, thì chính là địch nhân! Chưa chắc Hồng Chấn Tượng đã mặc kệ cho hắn bình yên rời đi!
Lại nói, kỳ thực chuyện Tô Trường Không vì tị nạn mà trốn vào bên trong quân doanh, đã gây cho một chút phiền toái và gian nan khổ cực cho Đại Phong thiết kỵ rồi. Chỉ là đối phương có nguyện ý truy cứu hay không thôi.
Hồng Chấn Tượng thấy Tô Trường Không nhận lời rồi, trên mặt lập tức lộ ra tươi cười: "Kẻ già cả ta đây (nguyên văn :si trường





– cách xưng hô khiêm tốn của người nhiều tuổi khi nói chuyện với người ít tuổi hơn) hơn ngươi mười tuổi, cho nên cứ gọi ngươi một tiếng Tô lão đệ đi. Hôm nay ta còn có chuyện muốn xử lý, ngươi đang ở nơi nào? Chờ xử lý xong chuyện trong tầm tay, chúng ta lại cùng nhau vui vẻ gặp mặt một phen."
"Thanh Đằng trang viên trong Đại Phong châu thành." Tô Trường Không do dự một chút, cuối cùng cũng báo ra địa chỉ trang viên mình đã thuê trong Đại Phong châu thành.
"Không giữ Tô lão đệ ở lại nữa." Hồng Chấn Tượng nghe vậy, nhẹ gật gật đầu.
Tô Trường Không hơi kinh ngạc, Hồng Chấn Tượng lại mặc cho hắn rời đi như thế?
Nhưng đương nhiên là Tô Trường Không không muốn đánh nhau cùng Hồng Chấn Tượng, giữa hai người vốn không có bất cứ thù hận gì, vì thế hắn nói một tiếng: "Vậy ta đi về trước ."
Tô Trường Không dứt khoát xoay người rời đi, Hồng Chấn Tượng nhìn theo bóng dáng hắn biến mất ở nơi xa.
"Đao pháp thật là lợi hại, đây là đao cương sao? Tuổi còn trẻ như thế lại có thể luyện đao pháp đến một bước này. Đúng là thiên phú kinh người!" Hồng Chấn Tượng nhìn về phía thi thể Sài Chính đang nằm trên mặt đất, lại hông nhịn được tán thưởng.
Lại nói, bản thân Hồng Chấn Tượng chính là thiên tài võ đạo có thiên phú dị bẩm.
Khi năm tuổi lực có thể khiêng đỉnh, không thua kém võ giả Thần Lực cảnh.
Lúc còn trẻ đã là cường giả đánh khắp Đại Phong châu thành khó gặp địch thủ.
Mà hiện giờ, tựa như người trẻ tuổi thần bí tên Tô Thái Lai kia, cũng có thiên phú, tiềm lực không thua kém gã. Đương nhiên là Hồng Chấn Tượng sẽ nguyện ý kết giao cùng hắn rồi.
"Qua bên kia nhìn xem trước, lão Kim còn chưa giải quyết xong Uất Trì Ngạo kia sao?" Hồng Chấn Tượng thu hồi ánh mắt, lập tức nhích người quay lại, đi về phía chiến trường bên kia.
"Quả nhiên thực lực của Hồng Chấn Tượng kia không giống bình thường, dù ta đã cô đọng thành công đao cương, chỉ sợ nếu chiến một trận với hắn, cũng là bại nhiều thắng ít!" Tô Trường Không rời đi cực nhanh, trong lòng âm thầm nói.
Lúc trước, Truy Hồn tiễn kia chính là cao thủ có tiễn thuật như thần, nhưng lại khó có thể thương tổn được Hồng Chấn Tượng, còn bị gã trực tiếp dọa cho phải kinh độn xa ngàn dặm, không dám chính diện giao thủ.
Dù là Tô Trường Không của hiện giờ, cũng có chênh lệch không nhỏ với Hồng Chấn Tượng!
Đương nhiên, Tô Trường Không cũng chẳng tự xem nhẹ chính mình. Hiện giờ hắn mới đạt đến Khí Huyết thất biến thôi, không gian thăng tiến còn rất lớn.
Buổi chiều, Tô Trường Không một đường quay trở về trang viên yên lặng đã thuê trong Đại Phong châu thành.
Nói thật, sau khi hắn trở lại Đại Phong châu thành, trong lòng cũng có chút do dự, hiện giờ trực tiếp rời đi cũng là một lựa chọn không tồi.
Lúc này Mộc Xà Ấn của Mộc gia đã sớm tiêu tán, hắn cũng không cần lo lắng sẽ bị đối phương tìm tới tận cửa nữa.
Nhưng hắn nghĩ đến lời ước định cùng Hồng Chấn Tượng, cuối cùng đã đánh mất ý niệm rời khỏi trong đầu, Hồng Chấn Tượng nguyện ý kết giao cùng hắn, cũng không hề khó xử hắn. Mà hắn lại không tuân thủ ước định với đối phương, ngược lại vừa rời đi đã trực tiếp không rên một tiếng bỏ chạy, cách làm này thực sự có chút không phóng khoáng.
Vì thế, Tô Trường Không không rời đi, chỉ quay sang quét dọn trang viên một phen, đồng thời bước vào một gian phòng trong trang viên, đào ra bí mật trong kho hàng dưới mặt đất kiểm tra.
Lại nói, trước khi Tô Trường Không tiến vào quân doanh, những thứ hành lý nhạy cảm như thanh đao, cung nỏ, Luyện Đan lô của hắn, không thể nào mang vào trong đó được. Vì vậy hắn đều giấu chúng ở bên trong trang viên đã thuê này.
"May mắn, vẫn còn." Tô Trường Không thoáng yên lòng.
Trảm Thiết đao, Tinh Văn Kim cường cung, Luyện Đan lô đều ở nơi này, chúng đều được gia nhập Tinh Văn Kim tạo thành, món nào món nấy giá trị xa xỉ!
Tô Trường Không trở lại trong trang viên, yên lặng tĩnh tu, nghỉ dưỡng chừng hai ngày, coi như thả lỏng một chút tâm trạng.
Trong khoảng thời gian này, đầu tiên vì chuyện giết Mộc Tấn, đã khiến hắn không thể không né tránh nơi đầu sóng ngọn gió, bị buộc phải trốn vào trong quân doanh.
Trên thực tế mỗi ngày sống trong quân doanh, tâm trạng hắn đều phập phồng lo sợ thân phận sẽ bại lộ, không hề được thoải mái, càng đừng nói về sau khi tiến vào doanh địa phản quân, mỗi ngày đều bị giám thị, còn có áp lực phải tạo ra Yêu Khốc đao đè nặng lên vai.
"Tùng tùng đông!"
Thời gian Hồng Chấn Tượng đăng môn bái phỏng còn sớm hơn Tô Trường Không đoán trước một chút.
Và đêm ngày thứ ba, sau khi hắn trở lại trang viên, cửa bên ngoài trang viên của hắn bị gõ vang.
Mà khẳng định chỉ có Hồng Chấn Tượng mới đăng môn bái phỏng Tô Trường Không vào lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận