Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 598 - Là Ai Đang Giao Chiến???

Sư huynh đệ hai người va chạm cùng nhau, ra tay chiêu nào chiêu nấy đều trí mạng, không chút lưu tình, cả Thiên Tàm động đều loạn thành một đoàn, cương phong thổi quét, khí huyết như triều!
"Động tĩnh gì vậy?"
Mà lúc này đã là đêm khuya, bên trong Linh Đạo tông là một mảnh im lặng, phần lớn những đệ tử đều đã đi nghỉ ngơi, nhưng vẫn có một vài đệ tử Linh Đạo tông đang cẩn thận tỉ mỉ tuần tra qua lại, mà ở bên ngoài hậu sơn, có một đội võ giả lập tức biến sắc nhìn về phía cấm địa.
Vốn dĩ có Vương Tân Kiếm dùng khí huyết ngăn chặn cửa hang Thiên Tàm động, phòng ngừa chiến đấu bên trong sẽ tạo thành động tĩnh quá lớn, khiến cho âm thanh truyền ra ngoài, kinh động Linh Đạo tông.
Nhưng hiện giờ đã đến thời khắc sinh tử, Vương Tân Kiếm cũng gia nhập vào chiến trường, bốn người chia thành hai đôi đại chiến bên trong Thiên Tàm động, trong lúc chiến đấu sinh tử, ai còn lo lắng sẽ tạo nên động tĩnh quá lớn?
"Là động tĩnh truyền đến từ cấm địa hậu sơn? Nhanh đi bẩm báo cho tông chủ!"
Những đệ tử này nghe được động tĩnh truyền đến từ hậu sơn, không chút do dự, lập tức đi bẩm báo cho tông chủ, trưởng lão trong môn.
Phải biết rằng, cấm địa hậu sơn là khu vực vô cùng quan trọng, đệ tử bình thường cùng không thể tùy ý bước vào, hiện giờ lại có động tĩnh không nhỏ liên tục truyền đến, hiển nhiên đã xảy ra vấn đề lớn!
"Ừm? động tĩnh ở hậu sơn này. . . Linh khí hỗn loạn, là Tiên Thiên võ giả đang chiến đấu? Là Thiên Tàm động bên kia!"
Tông chủ Hách Liên Nguyên cùng với hai trưởng lão trong tông vừa biết được Thiên Tàm động bên kia đã xảy ra vấn đề, tất cả không chút do dự lập tức đẩy nhanh tốc độ chạy tới hậu sơn. Từ rất xa, sắc mặt bọn họ đã đồng loạt biến đổi.
"Chẳng lẽ Kỳ Thạch trưởng lão còn sống? Sau đó phá quan ra ngoài?"
"Nhưng. . . người giao chiến cùng lão là ai?"
Trong lòng cả hai trưởng lão và tông chủ Hách Liên Nguyên đều ngạc nhiên nghi ngờ.
Bởi vì từ rất xa, bọn họ đã có thể cảm nhận được quy mô chiến đấu đằng kia là cấp bậc Tiên Thiên, nghĩa là trong Thiên Tàm động có Tiên Thiên võ giả đang đại chiến, chẳng lẽ Kỳ Thạch lão nhân thật sự không tọa hóa? Mà đã đạt được đột phá rồi?
Nếu một người trong đó là Kỳ Thạch lão nhân, vậy một người đang giao chiến cùng lão là ai?
Trong lòng đám người Hách Liên Nguyên đều không biết rốt cuộc tình huống là gì, nhưng nghi hoặc thì nghi hoặc, dưới chân không hề ngừng lại, càng thêm gấp gáp thi triển thân pháp đến mức tận cùng.
Cùng lúc ấy, ở trong Thiên Tàm động, mồ hôi lạnh đã túa đầy trên trán Trịnh Phi Sa, dưới quá trình Tô Trường Không cùng với hư ảnh ngũ cầm liên tiếp vây công, gã đã cảm thấy trước ngực khó chịu, một hơi khí không thông, nếu thời gian kéo dài thêm chút nữa, kiểu gì gã cũng bị đánh bật khỏi thế trận!
Trịnh Phi Sa lo lắng quát: "Dừng tay! Ta không cần thi thể của Kỳ Thạch lão nhân nữa! Nếu còn đánh tiếp chờ đến lúc Tiên Thiên võ giả của Linh Đạo tông đến đây, cả ngươi lẫn ta đều khó thoát thân!"
Trịnh Phi Sa đã nhận thấy tình huống không ổn, nếu còn đánh tiếp chỉ sợ kẻ bại vong chính là gã, vì vậy muốn Tô Trường Không dừng tay từ bỏ, nhưng đã đánh đến loại tình huống này, làm sao Tô Trường Không có thể ngừng lại được? Hắn nhất định phải chém giết Trịnh Phi Sa!
"Hưu!"
Đột nhiên, năm ngón tay trái của Tô Trường Không kéo một cái, một sợi tơ tằm thẳng tắp, mảnh nhỏ tới nỗi mắt thường khó mà nhìn thấy, trực tiếp quấn vào cổ chân Trịnh Phi Sa!
Ở trong lúc giao chiến, Tô Trường Không đã lặng yên vận chuyển Thiên Tàm công, bật hơi thành ti, khiến cho tơ tằm rải khắp bốn phía, bày ra bẫy rập, chỉ chờ đến khi Trịnh Phi Sa tâm thần đại loạn, là lập tức phát động.
"Không tốt!"
Dù loan đao trong tay Trịnh Phi Sa đúng lúc xoay vòng, trực tiếp cắt nát đống tơ tằm đó, nhưng sắc mặt gã cũng đại biến, thầm nghĩ không ổn.
Hư ảnh bên kia đã biến hóa thành cự vượn, một đôi bàn tay to hung hăng giáng lên vai Trịnh Phi Sa, áp bức khiến hai đầu gối của gã gấp khúc lại, mặt đất lõm xuống, không cách nào đứng thẳng được. Dù gã điên cuồng rống giận, trên trán nổi đầy gân xanh, Nhân hoa nở rộ trên đỉnh đầu, Thiên Mạch căng trướng, nhưng trong lúc nhất thời, lại không thể thoát khỏi trói buộc của hư ảnh cự viên!
"Chết!"
Từ sau gáy có hàn ý thấu xương đánh úp lại, là Tô Trường Không. Hiển nhiên hắn không bỏ qua cơ hội khắc địch chế thắng này, Trảm Thiết đao trực tiếp chém thẳng vào gáy Trịnh Phi Sa.
"Không!" Trịnh Phi Sa đang bị áp chế, trói buộc khó có thể né tránh được, chỉ có thể chờ đợi tử vong tiến đến. Tình cảnh này khiến trong miệng gã phát ra một tiếng gầm cực độ không cam lòng.
"Xuy!"
Nhưng chẳng có chút ngoài ý muốn nào, cái đầu của Trịnh Phi Sa đã bị tươi sống chém xuống, bay lên cao cao rồi đập thật mạnh xuống đất, máu tươi từ gáy phun như suối!
Trịnh Phi Sa, chết!
Trịnh Phi Sa này vốn là Tiên Thiên võ giả, gã tới nơi này với mục đích đánh cắp thi thể Kỳ Thạch lão nhân, đem bán cho tà tông ma môn đổi lấy lợi ích. Trong mắt gã, đây vốn là chuyện cực kỳ dễ dàng, không thể xuất hiện quá nhiều chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng gã tuyệt đối không nghĩ đến, rõ ràng bản thân lại chết đi, còn chết ở trên tay một người trẻ tuổi chưa đạt tới Tiên Thiên cảnh.
"Thắng. . ." Tô Trường Không thở phào một cái, trong lòng cũng thoải mái lên.
Lúc trước khi chém giết Xích Cáp Đồ, hắn đã dùng toàn lực, thậm chí còn trả giá là kinh mạch đứt đoạn trở thành phế nhân, mới thành công đánh chết đối phương.
Mà hiện giờ đối chiến với Trịnh Phi Sa còn mạnh hơn một bậc, tuy hắn cũng phải cố hết sức mới có thể đánh chết được đối phương, nhưng bản thân lại gần như không chịu chút tổn thương nào.
Đây là sự thay đổi của bản thân hắn trong quãng thời gian khổ cực vừa qua!
"Trịnh Phi Sa. . . Đã chết?"
Tiếng rống giận không cam lòng hồi nãy của Trịnh Phi Sa đã khiến Vương Tân Kiếm chấn động tâm thần, cũng khiến gã không cách nào ức chế được nỗi sợ hãi trong lòng, tâm thần đại loạn.
"Bành!"
Vốn dĩ gã đại chiến cùng Càn Duệ với thế lực ngang nhau, nhưng chỉ một chút phân thần này, lại bị Càn Duệ bắt lấy khoảng trống. Trước ngực gã bị Càn Duệ đánh trúng một quyền, máu tươi trong miệng cuồng phun, toàn thân bay ngược ra ngoài, khung xương sụp đổ, rơi trên mặt đất, liên tục ho ra máu, rốt cuộc cũng không thể nào đứng dậy nổi nữa,
"Vù vù. . . Hắn. . . Giết Trịnh Phi Sa?"
Mà lúc này, Càn Duệ mới nhìn sang Tô Trường Không, hắn đang thản nhiên thu đao vào vỏ, cùng với thi thể bị chia lìa, mềm nhũn ngã trên mặt đất của Trịnh Phi Sa, trong lòng gã vô vàn rung động.
Từ dị tượng khí huyết hiển lộ ra bên ngoài khi Tô Trường Không giao chiến cùng Trịnh Phi Sa, có thể thấy hắn chính là Khí Huyết cảnh, thậm chí cấp bậc luyện huyết còn không bằng Càn Duệ, còn chưa đạt đến cảnh giới luyện huyết viên mãn!
Theo lý thuyết, một võ giả như vậy đối chiến với Tiên Thiên võ giả nên bị nghiền áp mới đúng nhưng hai người bọn họ lại kịch liệt ẩu đả, tới kết quả cuối cùng Tô Trường Không còn vượt qua Trịnh Phi Sa, chém một đao bay đầu đối thủ!
Đây tuyệt đối là chuyện mà gã chưa từng thấy bao giờ, nếu không tận mắt nhìn thấy, Càn Duệ cũng không thể nào tin được một Khí Huyết cảnh võ giả có thể mạnh đến loại tình trạng này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận