Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1277: Phá Vỡ Thường Thức!

“Giết!"
Hai tròng mắt Tô Trường Không cũng nổi lên tơ máu, hắn lập tức đuổi theo truy kích Long Xà vừa bay ngược ra ngoài, quyết không cho gã có khoảng trống để thở dốc.
Hai nắm đấm trực tiếp vận dụng Minh Hổ Khiếu Sát đến cực hạn, lại dung nhập Nguyên Thần chi lực của chính mình vào trong đó.
Yêu ma có thân thể bất tử, mà Nguyên Thần của Tô Trường Không lại có thể tiến hành khắc chế loại trạng thái bất tử đó.
Xem như trong tay hắn đã có thứ vũ khí sắc bén đủ để phế bỏ năng lực cường đại nhất của Long Xà, nếu không, cho dù Long Xà có bị thương nặng, thì dựa vào thân thể bất tử của yêu ma, gã cũng có thể khôi phục lại như lúc ban đầu chỉ trong nháy mắt.
Cứ như vậy, một người một yêu ma không ngừng chiến đấu sinh tử bên trong mảnh hải vực hắc ám này, không một ai lưu tình.
“Phanh!"
Dựa vào Thần Lộc Phù Quang, Tô Trường Không lập tức bộc phát tốc độ đến cực hạn, lại một lần nữa oanh kích một quyền vào mạn sườn của Long Xà, quyền kình cuồng bạo đánh xuống khiến thân thể gã uốn cong lại, tầng vảy trên cơ thể tiếp tục nổ tung, ma huyết bắn ra, thân thể khổng lồ không ngừng quay cuồng, lăn lộn. “Mạnh... Mạnh quá! Tô trưởng lão thật sự là Thần Chủng Võ Thánh sao? Chẳng lẽ lúc trước ta nhìn nhầm rồi, hắn là luân hồi giả?” Khương Diệu đang vây công Khương Nguyên Võ cũng không khỏi trợn mắt há hốc mồm. Phải biết rằng lúc trước, Khương Diệu từng tận mắt nhìn thấy Nguyên Thần của Tô Trường Không, và có thể rõ ràng nhận ra bên trong Nguyên Thần của Tô Trường Không hoàn toàn không có Luân Hồi Ấn.
Vì thế, gã mới phán đoán rằng Tô Trường Không không phải là một trong số những vị cường giả cổ xưa chuyển thế trọng sinh, nhưng tới hiện giờ khi đối phương để lộ ra chiến lực đáng sợ, hoàn toàn khiến da đầu người ta tê dại kia, gã lại rơi vào hoang mang Bởi vì nếu Tô Trường Không không phải luân hồi giả thì thật khó để lý giải vì sao hắn có thể mạnh đến mức này!
“Hay! Hay lắm! Chờ Tô trưởng lão giải quyết xong Long Xà, hắn có thể qua đối phó với phản đồ này cùng chúng ta rồi!” Hai huynh đệ Khương Phá, Khương Ngự đều vô cùng vui mừng, sĩ khí đại chấn. Đúng là ba người bọn họ đối mặt với Khương Nguyên Võ vẫn bị vây ở thế hạ phong, nhưng nếu cộng thêm một Tô Trường Không có chiến lực khủng bố như vậy nữa, kết quả sẽ khác rồi.
“Rốt cuộc Tô Trường Không này... là yêu nghiệt gì? Long Xà cũng không phải là đối thủ của hắn? Rõ ràng hắn chỉ là Thần Chủng Võ Thánh thôi mà."
Không thể nghi ngờ, Khương Nguyên Võ bên này hoàn toàn không mừng rỡ như ba người Khương Diệu bên kia, ngược lại, trong lòng gã lập tức xuất hiện cảm giác vừa kinh hãi vừa tức giận.
Rõ ràng trước khi lên kế hoạch cho ngày hôm nay, gã đã từng điều tra rất kỹ lưỡng mọi tình báo có thể biết được về Tô Trường Không, cũng biết hắn là yêu nghiệt siêu phàm, nhưng hoàn toàn không thể tưởng tượng được hắn lại yêu nghiệt đến mức này, hơn nữa còn che giấu sâu như vậy... Chuyện này hoàn toàn phá vỡ thường thức rồi.
Đừng nói tới chuyện Tô Trường Không chưa chú thành Thần Thể, ngay cả khi hắn đã chú thành Thần Thể thì với ba viên Thần Chủng còn chưa trưởng thành đến cực hạn, hắn lại có thể đè ra đánh một con yêu ma cấp bậc Thần Thể?
Chuyện này... không phải quá vô lý hay sao?
Đương nhiên bọn họ không biết, sở dĩ chiến lực của Tô Trường Không có thể khủng bố đến loại trình độ này, là bởi vì hắn tự đi trên chính con đường của riêng mình.
Nói đơn giản hơn, trong tay hắn đang nắm giữ ba môn thần thông độc nhất vô nhị trong thiên địa, và tất cả đều là loại phù hợp nhất với hắn, hơn nữa, cả ba môn thần thông này lại có thể hoàn mỹ vô khuyết phối hợp lẫn nhau...
Bởi nguyên nhân đó, hắn mới có thể tạo nên kỳ tích ngày hôm nay!
Không khoa trương khi nói, nếu đặt Tô Trường Không đứng chung hàng với tất cả những Thần Chủng Võ Thánh sinh ra từ xưa đến giờ, khẳng định là chiến lực của hắn có thể xếp vào một vài vị trí đứng đầu!
Không hề thua kém những luân hồi giả trùng tu kia!
“Giết!"
Tế bào trong cơ thể Tô Trường Không đang nhanh chóng bành trướng, Chân Huyết trào dâng, tiếng tim đập dồn dập kinh hoàng, nổ vang như trống trận, tơ máu giăng kín hai tròng mắt... Rồi bỗng nhiên, thân hình cao lớn khôi ngô nọ khẽ động, lập tức bộc phát ra uy năng kinh thiên động địa.
Đối mặt với áp bức lên đến cực hạn như vậy, tất cả tiềm năng của bản thân hắn lập tức được kích phát toàn bộ, nhưng đương nhiên, chuyện này cũng có mặt trái.
Bởi vì thân thể của Tô Trường Không cũng phải thừa nhận mức độ phụ tải cực kỳ lớn, mạch máu xung quanh trái tim hắn đã rạn nứt, mỗi nhịp tim đập đều có máu tràn ra, xương cốt hai tay cũng nổi lên đầy vết rách, thân thể như muốn sụp đổ.
Nhưng Tô Trường Không đã bất chấp tất cả.
Hắn vừa bộc phát cực hạn vừa vận chuyển Thiên Tàm chân khí, dùng môn công pháp này để đơn giản chữa trị những phần thân thể bị tổn hại, rồi ngay sau đó, lại liên tục không ngừng phát ra những đòn trọng quyền siêu việt cực hạn.
Mỗi một quyền đều mang theo lực lượng cực hạn, trực tiếp nổ tung ra. Mỗi một quyền đều được rót vào lực lượng của Nguyên Thần, như muốn chém tan hết thảy!
“Tốc độ của hắn càng ngày càng nhanh... Không, là ta càng ngày càng chậm..” Long Xà sợ đến hồn vía lên mây.
Bởi vì gã vừa phát hiện bản thân càng ngày càng không theo kịp động tác của Tô Trường Không. Lúc này, toàn thân Long Xà đã sớm mang đầy thương tích, lớp vảy cứng rắn trên người cũng thủng cả trăm ngàn lỗ, ma huyết tuôn không ngừng, một chiếc sừng trên đầu bị gãy lìa, thậm chí một bên long trảo, bao gồm cả xương cốt cũng bị đánh tan vỡ nát, chỉ có thể mềm nhũn nằm úp sấp xuống đất, không tích tụ nổi một chút khí lực nào.
Nếu địch nhân trước mắt là một kẻ khác, thì với Long Xà, loại thương thế như vậy còn chưa được tính là vết thương ngoài da, chỉ trong vòng một hơi thở, gã lập tức có thể khôi phục lại như lúc ban đầu.
Nhưng đáng tiếc, địch nhân trước mắt gã lại là Tô Trường Không.
Một khi thân thể bị trọng quyền mang theo Nguyên Thần chi lực của Tô Trường Không đánh trúng, gây thương tổn, thì ngay cả một vết thương nhỏ cũng là trọng thương chân chính.
Bởi vì thương tích đến từ Nguyên Thân sẽ vô hiệu hóa đặc tính thân thể bất tử của yêu ma.
“Không ổn, Long Xà... Sắp bị đánh bại rồi.
Ngoại trừ Long Xà, đương nhiên kẻ lo lắng nhất ở đây chính là Khương Nguyên Võ.
Gã có thể cảm nhận được yêu lực vốn sôi trào của Long Xà đang nhanh chóng suy giảm, khí tức của đối phương cũng trở nên càng ngày càng suy yếu.
Khương Nguyên Võ có lòng muốn nhúng tay vào, nhưng kể cả khi gã luôn chiếm thế thượng phong khi đối mặt với ba người Khương Diệu liên thủ, nhưng một chút thượng phong ấy còn lâu mới đủ khả năng giúp gã rút một phần lực lượng của mình ra, nhúng tay vào trận chiến khác.
Cuối cùng, Khương Nguyên Võ chỉ có thể nóng lòng như lửa đốt, âm thầm kỳ vọng con yêu ma Long Xà này có thể cố gắng hơn.
Nhưng đối mặt với trạng thái dốc hết toàn lực của Tô Trường Không, giờ phút này, dù Long Xà có muốn cố gắng hơn cũng lực bất tòng tâm, ngược lại còn càng ngày càng không chống đỡ nổi.
“Bành!"
Thân thể càng lúc càng nặng nề của Long Xà lại lần nữa bị khí huyết hùng hậu kết hợp với nhiệt lượng nóng rực như mặt trời bên trong trọng quyền của Tô Trường Không đánh trúng.
1515 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận