Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 819 - Một Quyền Xé Toạc Không Gian!

Không còn nghi ngờ gì nữa, ngay lúc này đây, gã đã biến thành một pho tượng Ma Thần, chỉ tính tới khí tức tản ra bên ngoài kia thôi, cũng đủ khiến người ta hô hấp dồn dập, khó có thể nâng lên một chút ý niệm chống cự nào trong đầu!
Bàng Thắng Vũ với thân hình cao cỡ ba tầng lầu với yêu khí hừng hực tựa như những con mãng xà thô to quấn quanh, trong lúc gã hô hấp, tựa như mỗi hơi thở đều mang theo gió to sét lớn. Lực lượng vô cùng vô tận, tràn ngập trên bộ thân thể tựa Ma Thần kia, có vẻ như gã chỉ cần vung tay lên cũng có thể đánh bay một ngọn núi cao.
Đáng sợ!
Lực áp bách đáng sợ đến mức tận cùng!
"Phó hội chủ... Quá mức đáng sợ. Rõ ràng ngài chỉ mới thay đổi bộ thân thể mới này được mấy năm thôi, nhưng thực lực đã đạt tới loại tình trạng này rồi? Đây là nội tình của yêu võ giả đỉnh cấp!"
Bản thân Hạ Ngọc Thần, Quát Bạt Minh đều là Ngũ Khí Tông Sư dung hợp thành công thượng cấp Yêu Ma Tinh Hạch. Về lý, bọn họ và Bàng Thắng Vũ nọ phải là tồn tại cùng cấp bậc nhưng ngay khi bọn họ nhìn về phía bộ ma khu khôi ngô đằng kia, trái tim cũng không nhịn được đập vang thình thịch.
Bàng Thắng Vũ dựa vào yêu thuật 'Chuyển Sinh’ độc nhất vô nhị, đã thay đổi rất nhiều bộ thân thể, khiến cho năng lực và cả ngộ tính của mỗi bộ thân thể ấy đều bị gã kế thừa, điệp gia. Thời gian lâu dài, đã tạo nên một Bàng Thắng Vũ sâu không lường được, mạnh mẽ vượt qua hết thảy những gì người bình thường có thể tưởng tượng!
"Võ đạo ngụy thần thông ư? Bổn tọa vẫn có thể bóp chết ngươi!" Huyết quang lóe lên trong đôi mắt to như bóng đèn của Bàng Thắng Vũ, gã ha ha cười điên cuồng.
Dựa vào luồng yêu lực bàng bạc siêu phàm thoát tục, cùng với yêu thuật mạnh mẽ của bản thân, ngay cả khi thanh niên mặc hắc y trước mắt này đã nắm giữ võ đạo ngụy thần thông, gã cũng có tự tin sẽ bóp chết hắn!
"Ầm vang!"
Lời nói vừa rơi xuống, thân hình cao ba trượng của Bàng Thắng Vũ thoáng lắc lư, cả người tựa như một pho tượng Ma Vương, Kim Cương, đánh ra một trọng quyền.
Trọng quyền trên tay gã nhìn như thong thả, lại nặng nề tựa vẫn thạch từ trên trời ầm ầm giáng xuống, trong lúc ma sát cùng không khí, trực tiếp làm nở rộ từng đốm lửa đẹp mắt, tỏa ra một màn sương khói màu trắng.
Đây là một quyền đáng sợ có thể đánh nát một ngọn núi cao!
"Ca ca ca!"
Tô Trường Không trực tiếp dùng Ma Viên Nhiếp Không trảo nhiếp Bàng Thắng Vũ. Nhưng vừa vặn, phạm vi khối không gian áp súc kia đều bị Bàng Thắng Vũ mạnh mẽ xé rách. Từng đường nứt chằng chịt tựa như mạng nhện lan tràn giữa hư không trung, Ma Viên Nhiếp Không vốn luôn hữu hiệu trong mọi trường hợp, lại không mang tới một chút tác dụng ngăn cản nào.
Một quyền này vẫn tiến quân thần tốc, vùn vụt lao tới.
Bàng Thắng Vũ lộ ra thủ đoạn ‘lấy lực phá pháp’ đáng sợ, bộ 'Ma Tượng Chiến Thể' của gã có thể phá hủy hết thảy mọi trở ngại, trong lúc giơ tay nhấc chân, đều mang theo lực lượng có thể đẩy núi dời non!
Ngay vào thời khắc ấy, Tô Trường Không lại nhanh chóng tiến lên một bước, trực tiếp súc địa thành thốn, biến mất tại chỗ, khiến cho một quyền nhất định phải trúng của Bàng Thắng Vũ lại thất bại.
"Ầm vang long!"
Nhưng quyền kình ẩn chứa trong một quyền này lại giống như một con viễn cổ cự tượng đang chạy băng băng, há họng rít gào, thế không thể cản. Nơi nó đi qua, đất đai rung chuyển, bị cày thành từng đường rãnh sâu dài, núi đá, cây cối, hoa cỏ ven đường tầng tầng gãy đoạn, lại bạo vỡ thành bột phấn, bay múa đầy trời.
Quyền kình này lao xa hơn trăm mét, mới dần dần tiêu tán, lan rộng ra, nhưng hết thảy mọi thứ ngăn cản phía trước trọng quyền nọ, đều đã hóa thành tro bụi!
Dù phía trước là một bức tường thành sắt thép, cũng không thể ngăn cản một quyền này.
"Quá mức đáng sợ... Đây thật sự là lực lượng mà thân thể máu thịt có thể bộc phát ra?" Trong lòng nhóm võ giả Trấn Ma ti đều dâng lên hàn ý rét lạnh.
Một kích khủng bố như thế, nếu bị đánh trúng người, chắc chắn sẽ rơi xuống kết cục tan xương nát thịt.
Cùng lúc ấy, ở bên kia, trên gương mặt lạnh lùng của Tô Trường Không, người vừa dùng thân pháp Thần Lộc Đạp Thiên, thành công né tránh một kích đáng sợ của Bàng Thắng Vũ, cũng tràn đầy ngưng trọng trước nay chưa từng có.
Trong lòng hắn cũng biết, Bàng Thắng Vũ này đáng sợ hơn Đàm Du, Tà Khôi trước kia nhiều lắm.
Và hắn phải dùng hết thảy những thủ đoạn của mình, mới có khả năng chém giết đối phương!
"Đạo Dẫn Thuật!"
Tô Trường Không dứt khoát tập trung ‘Tinh khí thần’, ngũ khí tuần hoàn cực nhanh trong thức hải, dùng toàn lực dẫn dắt thiên địa linh khí.
"Hoa lạp lạp!"
Thiên địa linh khí trong phạm vi gần năm trăm trượng xung quanh, lập tức sôi trào mãnh liệt, chúng đều bị Tô Trường Không dẫn dắt, hội tụ đến đây.
Luồng linh khí hùng hậu kia, tựa như sương như khói, hoặc như sóng triều trào dâng, đã hình thành lốc xoáy, mà Tô Trường Không lại đứng ngay tại trung tâm vòng lốc xoáy nọ, một mái tóc đen tung bay…
Giờ phút này, dường như hắn đã biến thành Thần Chích có thể điều khiển thiên địa!
(Theo mình tìm hiểu thì Thần Chích
神只

gồm hai từ Thần


– chỉ Thiên Thần và Chích


– chỉ Địa Thần. Như vậy Thần Chích nghĩa là chỉ toàn bộ các vị Thần, hoặc là Thần nói chung nhất)
"Hắn có thể điều động thiên địa linh khí trong phạm vi lớn như vậy? Thiên địa linh khí của cả tòa Phục Tượng sơn, đều bị hắn hấp dẫn qua rồi..." Mí mắt Liêm Thiên Lộ khẽ giật giật, ánh mắt gã nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không đang đứng thẳng giữa trung tâm lốc xoáy linh khí đằng kia, có chút miệng đắng lưỡi khô.
Phải biết rằng, bản thân Liêm Thiên Lộ vốn là Ngũ Khí Tông Sư, nhưng phạm vi điều động thiên địa linh khí của gã chỉ đạt hơn trăm trượng mà thôi, trong khi Tô Trường Không lại có thể điều động linh khí trong phạm vi năm trăm trượng…
Nghĩa là lượng thiên địa linh khí mà Tô Trường Không điều động được, nhiều gấp mười mấy, hai chục lần so với gã!
Tình huống này hoàn toàn vượt qua nhận thức của Tiên Thiên võ giả bình thường.
Lại nói, bản thân Đạo Dẫn Thuật vốn không mang lại một chút sức chiến đấu nào, nhưng nó lại huyền ảo ở chỗ, có thể cải thiện thể chất của tu luyện giả, khiến cho tu luyện giả càng thêm hòa hợp với thiên địa tự nhiên.
Tới khi tu luyện Đạo Dẫn Thuật lên tới thập cảnh, môn công pháp này sinh ra chất biến!
"Chết!"
Bàng Thắng Vũ rống giận, một quyền vừa rồi đã thất bại, nhưng gã cũng không có ý định tạm dừng. Chỉ thấy năm ngón tay trái thô to mở ra, một trảo mang theo uy thế cầm long nã tượng, chộp về phía Tô Trường Không.
Trong khoảnh khắc năm ngón tay từ từ nắm lại, một luồng lực lượng nhiếp nhân tâm phách bắn tung ra, nếu trước mắt là một bộ thân thể bằng sắt thép, cũng bị bóp nát thành bột phấn chỉ trong nháy mắt.
Phía bên kia, sau khi Tô Trường Không điều động lượng lớn thiên địa linh khí xung quanh hội tụ tới, hư ảnh viên hầu sau lưng hắn cũng trở nên càng thêm ngưng thực. Hình thể nó bành trướng cực nhanh, trực tiếp cao tới sáu, bảy trượng, từng sợi lông trên cơ thể đều có linh quang lóe sáng, do linh khí ngưng tụ mà thành.
Có thể nhận thấy, sau khi Tô Trường Không điều động lượng lớn thiên địa linh khí tới đây, hết thảy mọi vũ kỹ công pháp của hắn đều nhận được tăng phúc cực lớn!
Ma Viên Nhiếp Không!
Bạn cần đăng nhập để bình luận