Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 461 - Gặp Lại Mộc Tấn!!!

Nộ Hải Vô Lượng!
Cùng lúc Hoàng Phủ Hoành Lãng vừa ngạnh kháng sát chiêu này, Tô Trường Không đã nắm chặt hai đấm, Cự Kình chân khí hội tụ trên quyền chưởng, tựa như đã hình thành hai vòng lốc xoáy biển sâu to lớn, gặp mạnh càng mạnh, thế không thể đỡ, cuồng nộ đánh ra.
Ầm vang long!
Sắc mặt Hoàng Phủ Hoành Lãng đại biến, ở bên trong cảm giác của hắn, hai nắm tay vừa đánh thẳng đến trước mặt mình, lại giống như hai vòng lốc xoáy biển sâu. Chưa hết, ở bên trong lốc xoáy nọ, còn có con cá voi khổng lồ mở ra cái mồm to như chậu máu, muốn cắn nuốt sạch sẽ toàn thân hắn!
"Rống!"
Dưới kinh hãi, Hoàng Phủ Hoành Lãng không dám giữ lại, khí huyết điên cuồng sôi trào quanh thân, khí huyết thẩm thấu ra ngoài cơ thể, hình thành một con Trường Long màu máu.
Hoàng Phủ Hoành Lãng một tay cầm kiếm, một cánh tay nổi đầy gân xanh, trường kiếm trong tay đều bị nhuộm đẫm thành màu huyết hồng, điên cuồng vung kiếm, chống đỡ công kích của Tô Trường Không, đan vào nhau thành tầng tầng vách ngăn kiếm, lấy thủ làm công!
"Tạp tạp!"
Nhưng ngay khi hai đấm của Tô Trường Không đập tới, Cự Kình chân khí cuồng bạo tựa như cá voi bài sơn đảo hải, nghiền áp tầng tầng vách ngăn kiếm thành dập nát, đã vậy dư thế không giảm lại cuồng nộ đánh thẳng lên ngực Hoàng Phủ Hoành Lãng.
"Phốc!"
Máu tươi từ trong miệng Hoàng Phủ Hoành Lãng mãnh liệt phun ra, lẫn lộn với mảnh nhỏ nội tạng. Toàn thân hắn bị ném ra ngoài mấy trượng, đập thật mạnh xuống mặt đất, làm vung vãi máu tươi ra xung quanh, khung xương trước ngực sụp đổ, vừa có thêm hai dấu quyền ấn có dạng xoắn ốc, lõm xuống!
"Sao. . . Sao lại như thế? Ta. . . lại bị đánh bại?"
Hoàng Phủ Hoành Lãng rơi trên mặt đất, cả nửa ngày cũng khó có thể đứng lên, trong lòng có chút không sao thừa nhận nổi.
Hắn rất tự tin, ngoại trừ đám cao thủ như Hồng Chấn Tượng, thì trong đám võ giả cảnh giới Khí Huyết Trường Long ở Đại Phong châu thành này, hắn cũng được coi là cường giả, nhưng người không biết thân phận trước mắt, chỉ giao thủ cùng hắn mấy hiệp đã đánh bại hắn rồi?
Quyền chưởng cuồng bạo kia, chân khí hùng hậu kia, không giống như thân thể máu thịt có thể bộc phát ra được!
"Môn chủ! Không tốt ! Đại Phong thiết kỵ đánh tới cửa rồi!"
Mà đúng lúc này, một tiếng thét chói tai mang theo đầy sợ hãi vang lên, là nam tử râu quai nón đang canh giác bên ngoài cấm địa hậu sơn kia.
Lúc này hắn đã bất chấp có vi phạm môn quy hay không cũng phải lao vào. Đơn giản là vì không lâu trước đó, Đại Phong thiết kỵ đã tiến công ồ ạt vào Thiết Kiếm môn. Hhắn vội vàng chạy vào sâu trong hậu sơn, muốn tìm Hoàng Phủ Hoành Lãng ra trụ trì đại cục.
Nhưng ngay khi nam tử râu quai nón đi vào bên trong mật thất, cả người lại ngây dại. Hắn nhìn thấy 'Lý Hàm' cầm lấy đang cầm lấy đầu Hoàng Phủ Hoành Lãng, còn môn chủ của bọn họ khóe miệng đầy máu. Tiếp đó, trong ánh mắt hoảng sợ của môn chủ, ‘Lý Hàm’ kia hung hăng vặn một cái.
"Tạp sát!"
Hoàng Phủ Hoành Lãng với hai mắt trợn trừng trừng bị vặn gãy cổ, trong mắt đầy vẻ không cam lòng dần dần tắt thở.
"Môn chủ!"
Nam tử râu quai nón khó có thể tin nhìn một màn trước mắt. Hắn đang hoài nghi có phải hai mắt của mình xuất hiện ảo giác hay không, 'Lý Hàm' kia lại có thể giết chết môn chủ Hoàng Phủ Hoành Lãng?
Tô Trường Không thành công đánh chết Hoàng Phủ Hoành Lãng, cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi. Đúng là Hoàng Phủ Hoành Lãng này cũng có chút thực lực, nhưng ở trước mặt Tô Trường Không đã phục dụng 3 viên Yêu Võ đan, khiến Cự Kình công liên tiếp đột phá hai cảnh giới, đúng là có chút không đủ nhìn!
Tô Trường Không giải quyết xong Hoàng Phủ Hoành Lãng, hai mắt lập tức lạnh lùng nhìn về phía nam tử râu quai nón kia, khiến hắn có cảm giác bản thân đang bị một con ngạc thú theo dõi, sau đó, cả người không tự chủ được, lập tức lảo đảo lui về phía sau, hai chân mềm nhũn ngã ngồi trên mặt đất.
Tốt xấu gì nam tử râu quai nón này cũng có tu vi Khí Huyết cảnh, nhưng lúc này lại hoàn toàn bị một màn trước mắt dọa vỡ gan.
Hoàng Phủ Hoành Lãng vốn là môn chủ Thiết Kiếm môn, là một cường giả có danh khí không nhỏ trong khu vực Đại Phong châu thành, vậy mà lại chết thảm ở trước mặt hắn. Chuyện này quá mức rung động rồi!
“Hả?"
Rất nhanh, Tô Trường Không bỗng ngẩn ra, hắn nhìn thấy ở lối vào sơn đạo, có ba bóng dáng đang lao vút tới đây, nhanh như thiểm điện, mỗi một lần khinh công đều không giống bình thường, từ xa đến gần, nhanh chóng hiện ra bên trong rừng thạch điêu hình kiếm này.
Khí tức trên người ba bóng dáng này đều bất phàm, bao gồm hai nam một nữ. Người lớn tuổi nhất trong đó, là một tráng hán lưng hùm vai gấu, nữ tử kia cũng có hình thể cao lớn, mang trên mình loại khí tức hung hãn.
Về phần người trẻ tuổi nhất trong ba người nọ, lại là một công tử trẻ tuổi, mày kiếm mắt sáng, mặc áo trắng.
"Mộc Tấn?"
Tô Trường Không vừa nhìn thấy người nọ, cũng không khỏi kinh ngạc, đơn giản là vì công tử trẻ tuổi áo trắng này cũng không phải ai khác. Đối phương đúng là Mộc Tấn thế gia đệ tử mà hắn đã từng gặp mặt một lần trong Cự Kình bang!
Lúc trước vì viên Yêu Ma Tinh Hạch kia, Mộc Tấn này đã tìm kiếm người đánh chết yêu ma ở khắp nơi trong Mặc Lâm phủ thành, cũng vì thế mà kẻ này theo dõi 'Tư Không Dũng'. Tới sau này, đối phương còn phát sinh một hồi xung đột ngắn ngủi với Tô Trường Không, nếu không phải Hồng Chấn Tượng hiện thân, mang đi Mộc Tấn, chắc hẳn chuyện lúc ấy không kết thúc đơn giản như thế.
Khiến cho Tô Trường Không không nghĩ tới chính là, hắn lại gặp được Mộc Tấn trong Thiết Kiếm môn này!
"Thiết Hạ đại ca, ngươi mau nhìn. . . Đó là Hoàng Phủ Hoành Lãng!" Nữ tử cao lớn hung hãn kia, vừa thấy Hoàng Phủ Hoành Lãng nằm trên mặt đất, thi thể với phần cổ bị vặn vẹo quỷ dị, không nhịn được cả kinh nói.
"Hoàng Phủ Hoành Lãng đã chết? Là bị ngươi giết?"
Nam nhân được gọi là Thiết Hạ kia, cũng không khỏi có chút giật mình. Lúc này hắn cũng thấy được Tô Trường Không đang đứng bên cạnh thi thể Hoàng Phủ Hoành Lãng, đã biết hơn phân nửa là người này vừa ra tay giết Hoàng Phủ Hoành Lãng rồi!
Hoàng Phủ Hoành Lãng chính là môn chủ Thiết Kiếm môn, thực lực không tầm thường, ngay cả bọn họ, mấy vạn phu trưởng của Đại Phong thiết kỵ, cũng không dám nói có thể đơn đả độc đấu mà thắng được đối phương, nhưng nam nhân không biết tên này lại có thể chém giết Hoàng Phủ Hoành Lãng!
Mà Mộc Tấn mặc áo trắng chỉ nhìn nhìn Tô Trường Không, lại nhìn nhìn thi thể trên mặt đất, nhướng mày, không nói lời nào.
"Xin hỏi tục danh của các hạ, người đã giết chết tặc tử Hoàng Phủ Hoành Lãng này?" Nam tử hùng tráng Thiết Hạ kia lập tức chắp tay với Tô Trường Không, không nhịn được dò hỏi.
"Là người của Đại Phong thiết kỵ? Bọn họ tới nơi này làm gì?" Tô Trường Không cũng đoán ra thân phận của mấy người này.
Mộc Tấn có mặt trong đám người bọn họ, vậy hơn phân nửa hai người kia cũng là thanh viên của Đại Phong thiết kỵ. Vừa rồi, lúc hắn giao chiến cùng với Hoàng Phủ Hoành Lãng, có nghe được từng đợt tiếng la giết, chắc hẳn là Đại Phong thiết kỵ tiến công Thiết Kiếm môn.
Nhưng rút cuộc là vì sao bọn họ lại làm như vậy?
Vì thế Tô Trường Không không lộ chút cảm xúc, không đáp còn hỏi ngược lại: "Sao Đại Phong thiết kỵ các ngươi lại xuất hiện ở nơi này?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận