Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 192: Bảo Đan Lục!

Tuy bản thân những dược liệu dùng để luyện chế Khí Huyết đan đều có tác dụng ích khí bổ huyết, nhưng trực tiếp ăn vào chắc chắn sẽ không hiệu quả bằng luyện chế thành đan. Chẳng qua dùng cách này lại hơn ở điểm chắc chắn, ổn thỏa, ít nhất là không cần giao hy vọng lên tay người khác!
Biết là như vậy, nhưng nếu dùng toàn bộ hơn năm mươi ngàn lượng bạc trắng trên người Tô Trường Không đi mua dược liệu cùng loại với Huyết Tham, rồi lấy nó để ăn mỗi ngày… có thể giúp khí huyết trong cơ thể hắn đạt tới đỉnh, hoàn thành khí huyết lột xác hay không thì bản thân Tô Trường Không cũng không dám khẳng định!!!
Tô Trường Không vừa đi, khóe mắt vừa hơi chếch về phía sau một cái, sau đó không nhanh không chậm ung dung bước vào một cái hẻm nhỏ.
Không bao lâu sau, một nam tử cũng đi theo hắn tiến vào hẻm nhỏ. Nam tử có chút thở hổn hển đồng thời lại lộ ra vẻ mặt nghi hoặc: "Người đâu rồi? Sao bỗng nhiên lại không thấy ?"
"Các hạ theo dõi Lý mỗ suốt cả đoạn đường này, là có điều gì cần chỉ giáo sao?" Bỗng nhiên phía sau lại vang lên âm thanh, dọa cho nam tử kia sợ tới mức cả người run rẩy.
Tô Trường Không với vẻ mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm vào nam tử này.
Thoạt nhìn đối phương chừng hai mươi lăm sáu tuổi, đang độ tuổi trẻ nhưng dáng người gầy yếu, sắc mặt tiều tụy, đôi mắt có quầng thâm dày đặc, tựa như sung sướng quá độ, bị tửu sắc bào mòn không còn ra hình dáng gì nữa.
Từ sau khi Tô Trường Không rời khỏi Bảo Đan cư, hắn đã cảm nhận được phía sau có người theo dõi. Vì thế hắn mới dẫn người này vào con hẻm nhỏ gần đó, muốn nhìn một chút xem vì sao đối phương lại theo dõi mình!
"Ta... Ta không có ác ý." Nam tử kia liên tục xua tay, nhìn dáng vẻ mới đi được vài bước đã thở hổn hển của người này, tự nhiên cũng chẳng đủ sức mà gây cho Tô Trường Không bất cứ loại uy hiếp gì!
"Nói đi, có chuyện gì?" Tô Trường Không nhìn chằm chằm vào nam tử trước mắt.
Cả đoạn đường này đối phương đều lén lút đi theo hắn, khẳng định là có mục đích gì đó không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Nam tử kia ho khan một tiếng, trực tiếp tự giới thiệu: "Ta tên là Tôn Vận, Tôn Phúc là nhị đệ ta, Tôn Diệc Niên là gia gia ta."
"Ngươi là người của Bảo Đan cư?" Tô Trường Không khẽ gật đầu,
Tướng mạo của Tôn Vận trước mắt này có vài phần tương tự như Tôn Phúc mà hắn vừa gặp trong Bảo Đan cư, nhưng khí chất hai người hoàn toàn khác biệt. Tôn Phúc kia tuấn tú lịch sự, mà Tôn Vận này lại có dáng vẻ sa sút, tửu sắc quá độ.
Tôn Vận tự giới thiệu một chút, sau đó con ngươi nhanh chóng xoay chuyển, đi thẳng vào đề tài: "Vừa rồi ngươi tới Bảo Đan cư là muốn cầu gia gia ta hỗ trợ luyện đan? Tại hạ bất tài nhưng cũng từng học một hai chục năm Luyện Đan Thuật, có thể cho các hạ một chút ưu đãi!"
Tô Trường Không nghe được câu này lại có chút buồn cười.
Ngay cả Tôn Diệc Niên, hắn còn không tín nhiệm, càng đừng nói tới Tôn Vận trước mắt này.
Có một điều chắc chắn là Luyện Đan Thuật của Tôn Vận tuyệt đối không bằng được Tôn Diệc Niên. Hắn có phải thằng ngốc đâu mà bỏ một người cao minh hơn để chọn một kẻ như đối phương tới hỗ trợ luyện đan? Dù Tôn Vận này làm miễn phí không thu tiền, hắn cũng không nguyện ý làm một chuyện vô ích như lấy giỏ trúc múc nước kiểu này!
"Quên đi, nếu không còn chuyện gì khác, ta đi trước đây." Tô Trường Không trực tiếp từ chối.
"Chờ một chút! Ta nghe nói ngươi muốn học Luyện Đan Thuật?" Tôn Vận lập tức gọi lại Tô Trường Không.
"Ừm? Ngươi có thể dạy ta Luyện Đan Thuật?" Nghe vậy, Tô Trường Không dừng bước, quay đầu lại nhìn về phía Tôn Vận.
Tôn Vận này chính là tôn tử của Tôn Diệc Niên, từ nhỏ đã đi theo Tôn Diệc Niên học tập Luyện Đan Thuật.
Tôn Diệc Niên không thu đồ nhưng rất có khả năng sẽ dạy Tôn Vận học tập Luyện Đan Thuật!
Chẳng qua Tôn Vận chỉ cười mỉa một tiếng nói: "Trình độ của ta có hạn, hơn nữa không có kiên nhẫn càng không thích lên mặt dạy đời, nhưng mà... Ta có thể cho ngươi một bộ sách về Luyện Đan Thuật, ngươi cứ học theo nội dung trên đó là được."
Nói xong, Tôn Vận lấy một quyển sách dày rộng chừng nửa bàn tay từ trong lòng ra ngoài và cười nói: "Đây là Bảo Đan Lục do tự tay gia gia ta biên soạn, bên trên ghi lại phương pháp luyện chế một vài loại đan dược thường dùng, cũng có giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ về thủ pháp Luyện Đan Thuật cơ sở. Đây vốn là bộ sách mà gia gia ta dùng để dạy Luyện Đan Thuật cho đám đệ tử chúng ta. Nếu ngươi muốn học Luyện Đan Thuật, cứ học theo nội dung trên đây là được."
Nghe vậy, trong lòng Tô Trường Không khẽ động. Đúng như những gì đối phương nói, nếu muốn học Luyện Đan Thuật, cứ học theo bộ sách này là được!
"Ngươi cần bao nhiêu tiền?" Tô Trường Không đã cảm thấy động tâm, hắn trực tiếp dò hỏi.
Thật rõ ràng, Tôn Vận chạy tới tận nơi tìm hắn, còn giới thiệu bản thư tịch này, khẳng định là vì tiền.
"Lý tiên sinh rất sảng khoái! Chỉ cần một vạn lượng bạc, ta sẽ bán bản Bảo Đan Lục này cho Lý tiên sinh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận