Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 420 - Tát Thẳng Vào Mặt Đại Phong Thiết Kỵ!!!

"Nói một chút đi, xem người ngươi muốn giết là ai?" Sau một lúc lâu, Tô Trường Không mới chậm rãi mở miệng.
Hắn đã cân nhắc xong và quyết định, cứ hỏi rõ ràng về đối tượng mà nam tử đeo mặt nạ đầu trâu này muốn giết trước, sau đó lại đưa ra quyết định.
Đúng là Tô Trường Không cảm thấy rất hứng thú về đan phương trong tay nam tử đeo mặt nạ đầu trâu. Nhưng phương pháp đạt được nó lại chỉ có thể chờ nam tử đeo mặt nạ đầu trâu kai chủ động đưa cho hắn mà thôi.
Dù sao, kể cả khi Tô Trường Không mạnh mẽ bắt lấy và bức bách, hắn cũng không dám đảm bảo nam tử đeo mặt nạ đầu trâu này sẽ khuất phục và dù đối phương chịu khuất phục, lỡ như người này cố ý táy máy tay chân trên đan phương đó, thì cuối cùng thứ mà Tô Trường Không nhận được vẫn là xôi hỏng bỏng không, dùng giỏ trúc múc nước.
Nam tử đeo mặt nạ đầu trâu nhìn thấy tình hình có triển vọng, lập tức nói: "Hai kẻ mà ta muốn giết đều là hạng người tội ác tày trời! Tuyệt đối là ác đồ có chết mười lần cũng không đủ!"
Tô Trường Không khẽ gật đầu, nếu hai người mà nam tử đeo mặt nạ đầu trâu muốn giết chính là người không oán không cừu gì với đối phương, thậm chí là người cực kỳ an phận thủ thường, hiền lành lương thiện, thì chắc chắn là Tô Trường Không khó mà xuống tay được.
Tuy hắn cũng không phải người tốt, nhưng vẫn có điểm mấu chốt của chính mình, sẽ không vì một chút ích lợi mà đi lạm sát người vô tội.
Nhưng nếu hai kẻ mà nam tử đeo mặt nạ đầu trâu muốn giết lại chính là hạng người tội ác tày trời, đương nhiên Tô Trường Không giết bọn họ sẽ chẳng có chút gánh nặng tâm lý nào.
Nam tử đeo mặt nạ đầu trâu nghiến răng nghiến lợi nói: "Hai người mà ta muốn giết kia, chính là hai huynh đệ Trần Hưng Văn, Trần Hưng Võ."
"Bọn họ là ai?" Tô Trường Không thầm lục lại chút trí nhớ trong đầu, nhưng tiếc là hắn chưa từng nghe nói tới tên tuổi của hai người này, vì thế mở miệng hỏi một câu.
"Hai huynh đệ này chính là thiên phu trưởng của Đại Phong thiết kỵ!" Nam tử đeo mặt nạ đầu trâu nói ra thân phận của bọn họ.
"Thiên phu trưởng của Đại Phong thiết kỵ?" Nghe vậy, Tô Trường Không không khỏi giật mình một cái.
Đại Phong thiết kỵ tuyệt đối là sư đoàn tinh nhuệ mà khắp Đại Phong châu thành này không một ai không biết. Sư đoàn này vẫn một mực duy trì quy mô bốn mươi vạn người, nhằm tập trung tài nguyên bồi dưỡng. Võ giả có thể gia nhập vào trong đó, đều là tinh anh đã được tuyển chọn kỹ càng!
Mà ở bên trong Đại Phong thiết kỵ lại là tình huống giai cấp nghiêm ngặt, bốn đại thống lĩnh có địa vị cao nhất, bên dưới là vạn phu trưởng, thiên phu trưởng, bách phu trưởng, thập trưởng. (Đại thống lĩnh quản mười vạn quân, vạn phu trưởng quản vạn quân, thiên phu trưởng quản ngàn quân, bách phu trưởng quản trăm quân, thập trưởng quản mười võ giả)
Căn cứ vào nội dung mà Tô Trường Không từng đọc được bên trong Đại Phong Phong Vân Chí, thì cấp bậc địa vị của Mộc Tấn, thế gia đệ tử sinh ra tại ngàn năm thế gia ở Đại Phong thiết kỵ, chính là vạn phu trưởng.
Và trên thực tế trong biên chế Đại Phong thiết kỵ, thiên phu trưởng đã là tồn tại có địa vị khá bất phàm. Bọn họ quản lý cả ngàn thiết kỵ tinh nhuệ dưới tay. Và người có thể đảm nhiệm chức vụ này chắc chắn không tầm thường, chẳng những cần lập được công lao, còn phải là cường giả võ đạo! Nếu không, khó mà khiến kẻ dưới phục tùng!
Hai huynh đệ Trần Hưng Văn, Trần Hưng Võ này đều là thiên phu trưởng của Đại Phong thiết kỵ, thực lực không tầm thường, lớn lớn nhỏ nhỏ cũng coi như nhân vật có thanh danh nhất định ở trong Đại Phong châu thành!
Tô Trường Không nhíu mày, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính xác là chuyện phiền toái rồi.
Hai huynh đệ Trần Hưng Văn, Trần Hưng Võ này chẳng những có thực lực không tầm thường, mà muốn giết bọn họ cũng cực kỳ khó khăn, càng đừng nói tới chuyện sau lưng bọn họ là Đại Phong thiết kỵ. Một khi hắn giết hai người này, tất sẽ chọc cho Đại Phong thiết kỵ tức giận, sau đó toàn lực tra xét hung thủ giết người.
Đương nhiên rồi, hành động ấy có khác gì tát thẳng vào mặt Đại Phong thiết kỵ đâu?
Nam tử đeo mặt nạ đầu trâu hung hăng nói: "Hai người này là cầm thú tội ác tày trời! Ta vốn đã chán ghét giang hồ phân tranh, quyết tâm lui vể ẩn cư tại một tiểu sơn thôn hẻo lánh, đã có thê có nhi, gia đình mỹ mãn. Nhưng ba năm trước, ta có việc cần ra ngoài, lại có phản quân trốn vào tiểu sơn thôn, Đại Phong thiết kỵ tiến đến đuổi giết hắn, dẫn đầu chính là Trần gia huynh đệ!"
"Trần gia huynh đệ này không để ý đến chuyện phản quân kia dùng thôn dân bình thường làm điểm yếu để uy hiếp thì cũng thôi đi. Nhưng bọn họ vì lập công, lại tàn nhẫntruyền lệnh đồ sát cả thôn, giết tất cả mọi người, từ lão nhân yếu nhược tới nữ nhân hài tử… đến không sót một ai, trong đó có cả thê nhi vừa sinh ra không bao lâu của ta. . . Không chỉ như thế, tất cả thôn dân còn bị Trần gia huynh đệ cắt lấy đầu, chụp cho bọn họ cái mũ phản quân, lan truyền ra bên ngoài tin tức bọn họ là thành viên của phản quân. Đã vậy, nương theo thảm án này, Trần gia huynh đệ lại có công trấn áp phản quân, thăng chức phát tài, đã trở thành thiên phu trưởng của Đại Phong thiết kỵ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận