Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 761 - Bí Mật Của Thế Gia!

"Tô tiên sinh, rút cuộc ngươi đường xa đến đây, tìm Lý gia chúng ta là có chuyện gì?" Sau đó Lý Tùng lại hỏi mục đích Tô Trường Không tìm đến nơi này.
Tô Trường Không đến Thư Hương sơn tìm bọn họ, còn ở lại thật lâu không rời đi, khẳng định là có chuyện .
Tô Trường Không thoáng trầm ngâm, hắn không cũng giấu giếm ý đồ tìm đến, ăn ngay nói thật nói: "Lúc trước, ta chiếm được họa tác do Họa Thánh Bạch Hành Chi lưu lại, rồi cảm thấy vô cùng hứng thú với những bức tranh này, bởi vậy đã góp nhặt không ít. Về sau, ta nghe nói Lý gia cũng đang thu thập những họa tác này, và phần lớn chúng đều ở trên tay Lý gia các ngươi, cho nên muốn đến Lý gia quan sát những họa tác này một chút, đổi lại, những họa tác trong tay ta đều trao lại cho các ngươi."
Nói xong, Tô Trường Không lấy ra tám bức họa cuộn tròn từ trong bọc hành lý, đặt lên bàn.
"Thật sự là họa tác của tổ tiên... Còn nhiều như vậy?" Lý Tùng mở ra từng bức hoạ cuộn tròn, tỉ mỉ quan sát, sau đó không nhịn được sợ hãi than.
Phải biết rằng lúc trước, Lý gia cũng từng đi tới Đại Viêm hoàng triều thu thập họa tác của Bạch Hành Chi, nhưng bọn họ vốn chẳng có nhân mạch lẫn thế lực ở Đại Viêm hoàng triều, cuối cùng hầu như không có kết quả gì.
Mà Tô Trường Không thu thập những họa tác này, lại thông qua ti chủ Đoan Mộc Đào của Trấn Ma ti tự mình phái người ta đi làm. Lấy thân phận, địa vị của gã, tự nhiên có thể dễ dàng làm được chuyện mà người khác không làm được, thậm chí vì nịnh bợ gã, một vài gia tộc nắm giữ họa tác còn trực tiếp đưa lên cửa miễn phí.
Lý Tùng ngẩng đầu nhìn Tô Trường Không, trên mặt tràn đầy cảm kích nói: "Tô tiên sinh, thật sự phải cảm tạ ngươi. Ta cũng không dám giấu giếm, Bạch Hành Chi là tổ tiên của Lý gia chúng ta, chỉ là Bạch gia từng gặp một hồi đại nạn, phải trôi dạt khắp nơi, vì tránh phiền toái, chúng ta đành sửa thành họ Lý. Đợi đến lúc gia tộc yên ổn hơn một chút, chúng ta mới có tinh lực, một lần nữa tìm kiếm lại họa tác của tổ tiên đã rơi rụng khắp nơi..."
"Quả nhiên, Lý gia này chính là đời sau của Bạch Hành Chi, là thế gia..." Thực ra từ sau khi Tô Trường Không tiến vào Thư Hương động thiên này, hắn đã mơ hồ đoán ra lai lịch chân thực của Lý gia rồi.
Vậy ra Họa Thánh Bạch Hành Chi có lưu lại đời sau, chỉ là thời gian quá mức dài lâu, gia tộc có huy hoàng đến mấy cũng đến lúc suy bại, Bạch gia chính là một trong số đó. Mà vì thế, bọn họ còn phải trực tiếp sửa họ.
Lại nói, sau khi biết được bí mật này, Tô Trường Không đã hiểu, bọn họ thu thập họa tác của Bạch Hành Chi cũng là chuyện rất bình thường.
"Ngươi muốn quan sát những họa tác khác của tổ tiên? Đương nhiên có thể, chỉ cần không lấy đi là được." Mà đối với yêu cầu của Tô Trường Không, Lý Tùng cũng cực kỳ sảng khoái đáp ứng.
Tô Trường Không đưa tới tám bức họa, lại chỉ có một yêu cầu duy nhất là quan sát những họa tác khác. Yêu cầu này chẳng mang đến một chút tổn thất nào cho Lý gia bọn họ, Lý Tùng lại không phải là thằng ngốc, tất nhiên là sảng khoái nhận lời.
"Được!" Trong lòng Tô Trường Không cũng vui sướng.
Phần lớn của họa tác Bạch Hành Chi đều nằm trong tay Lý gia, khả năng cao ở trong đám này sẽ có Chân Thú đồ liên quan tới ngũ cầm khác, và hắn chỉ cần thể ngộ một phen, lại đủ thời gian đi lĩnh ngộ, chắc chắn sẽ mang lại thu hoạch không cạn, thậm chí còn có thể thúc đẩy Ngũ Cầm Hí đạt đến cảnh giới cao hơn!
Hai người bàn chuyện cực kỳ ăn ý, vui vui vẻ vẻ.
Lý Tùng thấy tâm trạng Tô Trường Không không tồi, cũng nhân cơ hội này thở dài một tiếng nói: "Tô tiên sinh, kỳ thật tại hạ còn có một chuyện muốn nhờ."
Điều này khiến Tô Trường Không lập tức im lặng không nói gì. Hắn đã đoán ra từ đầu, Lý Tùng này nguyện ý chủ động ra mặt, còn mời hắn tiến vào Thư Hương động thiên, chắc chắn phải có việc.
"Có chuyện gì mời nói." Đối phương đã lấy lễ đối đãi, Tô Trường Không cũng bình tĩnh nghe một chút xem đối phương muốn nói cái gì.
"Ở ba năm trước, người của quan phủ Diệu Thạch thành tìm tới Thư Hương sơn, mở miệng nói rằng Lý gia chúng ta cấu kết cường đạo thổ phỉ, muốn tróc nã, xét nhà. Ban đầu, Lý gia chúng ta chỉ cho rằng trong chuyện này có hiểu lầm gì đó, nhưng về sau, chúng ta lại phát hiện ở bên trong nhóm người quan phủ kia, có thế gia đệ tử trộn lẫn vào, bọn họ còn là người của Thạch gia!" Lý Tùng bắt đầu kể lại ngọn nguồn ân oán giữa Thạch gia và Lý gia.
"Lý gia chúng ta không thích tranh đấu cùng người. Sau khi hai bên trải qua một hồi đại chiến, chúng ra đã chủ động lựa chọn tránh lui, rút vào bên trong Thư Hương động thiên, đóng cửa không ra. Tuy Thạch gia thường xuyên đến quấy rầy, khiêu khích, nhưng chúng ta không bị chúng khích tướng vẫn một mực đóng cửa không ra, Thạch gia cũng chẳng làm gì được." Lý Tùng lại nói nguyên nhân vì sao Lý gia bọn họ vẫn ở bên trong Thư Hương động thiên không ra.
Người ngoài cho rằng Lý gia di chuyển cả tộc, trên thực tế, bởi vì bọn họ phải đối mặt với Thạch gia uy hiếp, mới lựa chọn trốn vào bên trong Thư Hương động thiên này, chỉ cần bọn họ không đi ra, người bên ngoài cũng không vào được.
Tô Trường Không không nhịn được ngắt lời: "Các ngươi chưa từng đắc tội Thạch gia, vì sao Thạch gia này lại trăm phương nghìn kế muốn đối phó các ngươi?"
Thoạt nhìn hiện giờ Lý gia tương đối nghèo túng, tộc nhân cũng không nhiều, Thạch gia kia vốn là thế gia, vì sao lại có địch ý sâu đậm như vậy với Lý gia?
Để đến mức chuyện đã qua ba năm, bọn họ vẫn không chịu buông tay, bỏ mặc?
Lý Tùng trầm ngâm một lúc lâu, mới mở miệng dò hỏi: "Tô tiên sinh không phải xuất thân từ thế gia sao?"
"Không phải." Tô Trường Không lắc đầu phủ định.
"Vậy là ngươi có điều không biết... Thạch gia này coi trọng huyết mạch của Lý gia chúng ta. Phải biết rằng, huyết mạch thế gia mạnh mẽ, là bởi vì tổ tiên từng sinh ra cường giả làm huyết mạch thăng hoa lột xác, siêu phàm thoát tục. Kể từ đó, đời sau của bọn họ đều sẽ kế thừa bộ phận lực lượng này, nhưng theo đời đời tương truyền, huyết mạch này sẽ dần dần trở nên nhỏ yếu."
"Mà một vài thế gia vì cam đoan huyết mạch nhà mình luôn luôn mạnh mẽ, sẽ cắn nuốt huyết mạch thế gia khác, coi đó là chất dinh dưỡng. Làm như vậy sẽ giúp gia tộc bọn họ duy trì địa vị, người tài ba xuất hiện lớp lớp, cường giả nối liền không dứt." Lý Tùng nói cho hắn biết một chút bí mật của thế gia.
Trên thực tế, Tô Trường Không đã biết một chút thông tin về những thế gia truyền thừa dài lâu kia, hắn biết vì sao huyết mạch của bọn họ đặc thù, cũng biết ngọn nguồn của mỗi một huyết mạch thế gia là từ đâu… Bởi vì mỗi một huyết mạch thế gia đều đại biểu cho một Võ Thánh mạnh mẽ!
Lại nói, mỗi một võ giả khi đạt đến cảnh giới Võ Thánh, sẽ nắm giữ thần thông mạnh mẽ, đã thoát khỏi phạm trù phàm tục, huyết mạch thăng hoa lột xác, thậm chí còn có thể dựa vào bản thân phi thiên độn địa, phi hành trên hư không!
Và đương nhiên hậu duệ Võ Thánh cũng sẽ kế thừa huyết mạch của bọn họ, từ lúc sinh ra đã cực kỳ bất phàm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận