Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 946 - Thiên Phú Không Phải Toàn Bộ…

Sắc mặt Thập tam Hoàng tử lập tức trở nên khó coi, nhưng gã cũng biết, ở thời điểm hiện giờ bản thân không thể gây xung đột với Kim Long này.
Bên trong nó chính là tàn hồn do Thiên Long Võ Thánh để lại, nếu gã mạo phạm đối phương, sẽ càng không có khả năng đạt được Hóa Long môn.
"Ta không hợp cách. Được, nhưng ta cũng không tin thiên phú của bọn họ có thể mạnh hơn ta!" Thập tam Hoàng tử hừ lạnh nói, gã không cho rằng những người còn lại có thể thỏa mãn được loại yêu cầu hà khắc này.
"Vị bên kia, mời tiến vào Hóa Long môn đi." Sau đó, Kim Long nhìn về phía Thiên Thi lão nhân.
"Vâng, tiền bối." Thiên Thi lão nhân cung kính gật đầu, rồi đi vào bên dưới Hóa Long môn, chậm rãi cất bước tiến vào bên trong.
Trong cảm của lão, không gian Hóa Long môn này thoạt nhìn không lớn, nhưng tràn ngập một loại lực lượng kỳ dị, đang không ngừng tẩy luyện thân thể lão.
Ước chừng qua hơn nửa canh giờ, Thiên Thi lão nhân mới đi xuyên qua Hóa Long môn.
Ngay sau khi bước ra bên ngoài, Thiên Thi lão nhân cũng lập tức cảm giác được ngộ tính, căn cốt của bản thân được tăng cường cực lớn. Lão không khỏi âm thầm cảm thán: "Nếu lão hủ vừa ra sinh ra đã có được thiên phú như hiện giờ... Có lẽ ta cũng không đến mức phải chuyển hóa thân thể mình thành cương thi?"
"Không hợp cách." Cái đầu cực lớn của Kim Long khẽ lắc lư, nói rõ Thiên Thi lão nhân cũng không hợp lệ, không đủ tư cách trở thành chủ nhân của Hóa Long môn.
Thiên Thi lão nhân nhẹ thở dài một tiếng, tuy thất vọng, nhưng tình huống này cũng nằm trong dự tính của lão. Lão rất hiểu bản thân mình, nếu thực sự có tiềm năng trở thành Võ Thánh, cũng không cần phải vận dụng bàng môn tả đạo, luyện chế chính mình thành thân thể cương thi.
"Đến phiên ta!"
Dưới quá trình Kim Long chỉ điểm (chỉ điểm ở đây là gọi tới từng người một chứ không phải chỉ dạy), tất cả mọi người đều theo thứ tự tiến vào Hóa Long môn, thử nghiệm xem bản thân có tư cách trở thành chủ nhân của 'Hóa Long môn' hay không.
Mà toàn bộ đều không ngoại lệ, đều nhận được đánh giá không hợp cách của Kim Long, bao gồm cả Ma Quân Lâm.
Sắc mặt Ma Quân Lâm đầy nhục nhã, nhưng trong lòng gã cũng âm thầm hừ lạnh: "Có trở thành Võ Thánh hay không, có đi xa hơn Thiên Long Võ Thánh hay không, chỉ dựa vào một lần thử nghiệm là có thể biểu hiện ra ngoài hay sao? Vớ vẩn."
Thiên phú không phải toàn bộ, thành tựu của một võ giả còn chịu ảnh hưởng bởi các nhân tố bên ngoài như các loại cơ duyên khác nữa.
Lấy ví dụ như một người nghèo, chưa chắc đã không thể phú giáp thiên hạ (cực kỳ giàu có).
Trong lịch sử thập quốc, cũng có võ giả tư chất ngu dốt, nhưng đi một bước chắc một bước, tới cuối cùng còn thành tựu Võ Thánh.
Bởi vậy, tương lai của một người vốn không hoàn toàn bị cố định bởi tiên thiên.
Đương nhiên... muốn phá vỡ rào cản này là chuyện cực kỳ khó khăn.
Tiên thiên của ngươi kém hơn người khác, sẽ cần không biết bao nhiêu cố gắng và cơ duyên ở hậu thiên mới đủ để đạt đến khởi điểm của người khác!
(Tiên thiên và hậu thiên ở đây chỉ thiên phú, tư chất ban đầu và quá trình phát triển về sau)
Người thứ chín tiến vào Hóa Long môn chính là Cổ Liệt.
"Cổ Liệt thần tướng... Lão là thần tướng được phụ hoàng đích thân phong tặng, cũng được phụ hoàng cực kỳ coi trọng. Người còn nói rằng, trong tương lai, lão có tỷ lệ nhất định sẽ thành tựu Võ Thánh! Có lẽ lão... Có cơ hội!" Trong lòng Thập tam Hoàng tử dâng lên một tia hy vọng.
Cổ Liệt biểu hiện khá ổn trọng, lão chỉ hít sâu một ngụm khí, rồi bước vào bên trong Hóa Long môn.
Lại nói, Cổ Liệt vốn là thần tướng của thượng tam quốc Thiên Thần Hoàng triều. Nhưng trước đó, lão xuất thân khá bình thường, chỉ là thành viên của một gia tộc võ giả bình thường mà thôi.
Trải qua từng bước quật khởi, lão đã đi đến hiện giờ, trở thành cường giả có thể quét ngang Tiên Thiên cảnh. Bởi vậy, Cổ Liệt có tự tin, chỉ cần cho lão một cơ hội, lão hoàn toàn có thể bước qua ranh giới kia, để một bước lên trời, siêu phàm thoát tục!
Cổ Liệt đang bình tĩnh đi từng bước một bên dưới những đường long văn sáng lóng lánh trong Hóa Long môn, giáp trụ màu vàng trên người khiến hình tượng của lão như một pho tượng Thiên Thần.
Mà một chén trà nhỏ sau, Cổ Liệt đã rời khỏi Hóa Long môn.
Lão ngẩng đầu nhìn về phía Kim Long đang ở trên cao lặng lẽ nhìn xuống bản thân bên dưới, bình tĩnh lắng nghe nó nhận xét.
"Ngươi... nếu một mực tu hành bình thường, sẽ có xác suất không nhỏ trở thành Võ Thánh trước khi đại nạn buông xuống! Ngươi có tư cách đạt được Hóa Long môn!" Kim Long chậm rãi mở miệng, âm thanh đầy uy nghiêm, nhưng nội dung câu nói của nó lại khiến cho một người trầm ổn như Cổ Liệt, cũng không khỏi nở rộ một nụ cười vui sướng.
"Cổ Liệt... Có thể đạt được Hóa Long môn? Hóa Long môn này thuộc về Thiên Thần Hoàng triều chúng ta!" Thập tam Hoàng tử cũng không khỏi ha ha phá lên cười.
Cổ Liệt đạt được Hóa Long môn, cũng tương đương với món bảo vật này thuộc về Thiên Thần sơn của Thiên Thần Hoàng triều bọn họ, nghĩa là Thiên Thần Hoàng triều bọn họ vừa có thêm một kiện thần khí!
"Lão đông tây này lại có thể đạt được Hóa Long môn?" Khuôn mặt Ma Quân Lâm trầm như nước.
Tình huống này khiến cho gã có chút khó mà thừa nhận nổi.
Nếu tất cả mọi người đều không hợp cách còn được, nhưng vì sao một kẻ có cừu oán với gã như Cổ Liệt kia lại được Thiên Long Võ Thánh tán thành, còn đánh giá rằng nếu một mực tu hành bình thường, lão sẽ có xác suất không nhỏ trở thành Võ Thánh trước khi đại nạn buông xuống, rồi có tư cách đạt được Hóa Long môn?
Huyền âm yêu nữ bên cạnh gã cũng không nhịn được, lập tức nghi ngờ nói: "Thiên Long tiền bối, trong này không có vấn đề gì sao? Cổ Liệt này đã già, vậy mà lão vẫn có tiềm chất trở thành Võ Thánh?"
Không đợi Kim Long trả lời, thập tam Hoàng tử đã cười lạnh nói: "Lão yêu bà ngươi đúng là thứ trông mặt mà bắt hình dong. Cổ Liệt thần tướng bước vào Tiên Thiên khi đã cao tuổi, mới có vẻ ngoài già nua, nhưng trên thực tế, từ khi lão tu hành đến nay, chỉ vừa tròn trăm tuổi mà thôi!"
Phải biết rằng đối với Tiên Thiên võ giả, trăm tuổi cũng không tính là nhiều, bởi vì tuổi thọ phổ biến của Tiên Thiên võ giả tu thành Ngũ Khí Tông Sư đều là trên dưới hai trăm tuổi.
Nói như thế, Cổ Liệt vừa tròn một trăm chỉ được tính là thời kỳ tráng niên thôi.
Cổ Liệt không nói gì nhưng trên gương mặt già nua lại lộ ra một chút kiêu ngạo nhàn nhạt.
Lại nói, khi Cổ Liệt còn trẻ, thiên phú vô cùng tốt. Sở dĩ bề ngoài của lão già nua như thế, là bởi vì lão bị kẹt tại Tiên Thiên cảnh quá lâu.
Kỳ thực, tình huống này cũng không phải do bản thân Cổ Liệt không thể đạt được Tiên Thiên chi khí, chẳng qua Cổ Liệt muốn tự bản thân mình hoàn thành cảnh giới Hậu Thiên phản Tiên Thiên, mà không để ý tới người nhà, sư môn khuyên can, tâm tâm niệm niệm cố gắng đạt đến hoàn mỹ, mới thành ra như vậy.
Quá trình này khiến Cổ Liệt mất thật nhiều thời gian, mãi cho đến khi tuổi đã ngoài 60, rốt cuộc lão cũng hoàn thành mong muốn, dựa vào bản thân tu hành, không mượn dùng Tiên Thiên chi khí đạt đến cảnh giới Hậu Thiên phản Tiên Thiên.
Nhìn khắp thượng tam quốc Thiên Thần Hoàng triều, trường hợp như vậy cũng là phượng mao lân giác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận