Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 902 - Vậy Cho Ngươi... Tận Hứng Đủ Đi!!!

"Ca ca ca!"
Lời nói vừa rơi xuống, dòng khí màu xám mãnh liệt phun ra từ bên trong thân thể Thiên Thi lão nhân, thân thể khô gầy kia nhanh chóng bành trướng, khung xương phát ra thanh âm vang dội.
Chỉ trong một nhịp hô hấp, từ dáng vẻ lão giả khô gầy ban đầu, lão đã đạt tới trình độ gần trượng chiều cao, làn da màu xanh xám bao phủ toàn thân, miệng đầy răng nanh, cơ bắp chập chùng, tựa như một con quái vật hình người, khí tức mạnh mẽ, khiến cho Ma Quân Lâm cũng phải ghé mắt nhìn qua.
Thiên Thi lão nhân đã luyện chế chính mình thành thân thể cương thi, từ đó có được tuổi thọ dài lâu.
Lão lại một mực khổ tu suốt mấy trăm năm, cực kỳ ít ra tay, nhưng luận về thực lực, lão cũng là cao thủ đỉnh cấp hàng đầu trong tà tông ma môn!
"Ma Quân Lâm, ngươi muốn giết ta, vậy đến thử xem đi!" Tô Trường Không hướng ánh mắt nhìn về phía Ma Quân Lâm, lạnh lùng nói, sau đó thân thể hạ xuống vùng hoang dã bên dưới.
Bọn họ đều không phải Võ Thánh chân chính, năng lực phi hành này vốn không phải dựa vào thân thể, cho nên tác chiến trên không trung lại khiến bản thân khó mà phát huy ra chiêu thức sở trường.
"Tiểu bối thực cuồng vọng!" Ma Quân Lâm nở nụ cười, nhưng trong mắt lại hiện lên sát ý lạnh như băng.
Gã vốn là cường giả đỉnh cao trong nhóm tà tông ma môn, xuất thân bất phàm, có huyết mạch Võ Thánh, ngay từ đầu đã tu luyện tuyệt học.
Còn Đao Vô Phong này, đúng là hắn có chút thủ đoạn, nhưng ở trước mặt gã, còn không đủ nhìn!
Ma Quân Lâm không chút do dự cũng hạ xuống dưới, bên ngoài thân thể được bao phủ bởi một tầng khí vụ màu đen.
Hai người bọn họ đứng đối diện phía xa xa, ở giữa là một mảnh cánh đồng bát ngát, bốn phía tràn ngập cây cối, núi non.
"Giết!"
Không có bất cứ tình huống nhiều lời vô nghĩa nào diễn ra.
Ma Quân Lâm đã tiến lên một bước, thân thể vĩ ngạn mặc hắc giáp kia, giống như là một pho tượng Ma Thần, nhanh chóng tới gần Tô Trường Không.
Tựa như mỗi lần tiến lên một bước, khí tức trên người gã lại cường thịnh thêm một phần. Dòng khí màu đen trên đỉnh đầu Ma Quân Lâm, kết thành một con ma đầu đang dữ tợn rít gào.
Quyền phải trên tay gã đánh về phía trước, mang theo một luồng khí tức vô biên vô tận, giống như cả núi và biển đều điên đảo, thiên địa chìm trong hỗn loạn!
Ma Quân Lâm này là cường giả đỉnh cấp trong nhóm tà tông ma môn, lại là phó minh chủ Thánh Tâm minh, vừa ra tay đã hiển lộ một luồng khí uy thế nuốt trọn sơn hà, cũng khó trách Thiên Thi lão nhân lại bị gã đánh cho thương nặng trốn chết.
"Tới hay!" Trong mắt Tô Trường Không có chiến ý hừng hực thiêu đốt.
Đối mặt với cường giả bậc này, hắn cũng không khỏi động tâm, sôi trào máu nóng.
Ngũ Cầm Hí. Bạch Hổ Khiếu Sát!
Tô Trường Không không né không tránh, cũng đánh ra một quyền đón tiếp.
Nhưng so sánh với uy thế kinh người của Ma Quân Lâm, một quyền này càng thêm nội liễm, sát chiêu chính thức là khí kình Bạch Hổ Khiếu Sát, đã ẩn chứa hoàn hảo bên trong một quyền này, hoàn toàn không lộ ra bên ngoài.
"Oanh!"
Trong phút chốc khi hai trọng quyền va chạm cùng một chỗ, tiếng sấm cuồn cuộn chợt nổ tung ra.
Đại địa hung hăng chấn động, phạm vi trăm trượng xung quanh điên cuồng rung chuyển, tựa như vừa bị một cây búa lớn, không khoan nhượng đập thẳng vào.
Vết rạn lan tràn khắp nơi, mặt đất lõm xuống sâu chừng nửa thước có dư.
"Dát ô!"
Trong không khí, vang lên tiếng hét bén nhọn như ác quỷ la sát rít gào, khí kình màu đen thổi quét không khí, mang theo uy năng nhiếp hồn phệ phách!
"Rống!"
Trong quá trình bạo phát liên tục diễn ra, tựa như không cam lòng yếu thế, tiếng hổ gầm chói tai cũng vang lên không dứt, kích hoạt tầng tầng sóng âm cuồn cuộn nổi lên!
Hai người vừa giao thủ lại đồng loại lùi về phía sau nửa bước, ngang ngửa như nhau.
Ngay trong khoảnh khắc hai đấm va chạm, Tô Trường Không lại vươn năm ngón tay trái về phía trước, dùng sức tóm lấy hư không, tựa Ma Viên Trích Tinh.
"Ca ca!"
Dòng khí vô tận đều bị ép chặt đến bạo liệt.
Không gian quanh người Ma Quân Lâm lập tức lõm xuống phía dưới, chen chúc lại thành một cục, luồng lực lượng cực lớn đè ép về phía gã.
"La Sát Chiến Thể!" Hai mắt Ma Quân Lâm biến thành màu u lục, ngay sau đó, từng nhánh hoa văn màu đen bao trùm bên ngoài thân thể gã khuếch tán cực nhanh, lập tức phủ kín từng tấc da thịt trên người, khiến cho toàn thân gã biến thành tối đen như mực, y chang ác quỷ vừa rời địa ngục, buông xuống nhân gian.
"Ầm vang!"
Thân hình thoáng chấn động, một luồng ma uy cái thế vô cùng vô tận bùng nổ, tầng tầng không gian đè ép quanh người đều bị cứng rắn chống đỡ tới nứt ra chi chít những vết rạn chằng chịt.
Ma Quân Lâm với mái tóc đen rối tung, làn da toàn thân bị ma văn tối đen như mực bao trùm, lại phối hợp với hai mắt u lục, làm cho người ta thấy mà sợ hãi, hệt như một con ác quỷ ăn thịt người không nhả xương.
Gã lập tức cất tiếng cười điên cuồng: "Đao Vô Phong, chút bản lĩnh ấy không thể khiến bổn tọa tận hứng được đâu!"
Tiếng cười điên cuồng nọ mang theo ma âm chấn động đại địa, run rẩy sơn hà.
Trên bầu trời, bóng dáng khôi ngô giống hệt một con cương thi của Thiên Thi lão nhân đang lấy một địch hai.
Lão đối mặt cùng lúc với Kiếm La Sát và Sơn La Sát, nhưng vẫn có thể qua lại chu toàn trên bầu trời, không lựa chọn chính diện ngạnh kháng cùng bọn họ, cho nên trong một chốc lát, vẫn không rơi xuống thế hạ phong.
Đôi bên đang hăng say chiến đấu, đột nhiên Thiên Thi lão nhân cảm nhận được uy thế của Ma Quân Lâm, trong lòng cũng không khỏi có chút nặng nề.
Ma Quân Lâm kia chính là phó minh chủ Thánh Tâm minh, ma đạo cự đầu chân chính, tuy lúc trước đối phương đột ngột ra tay, nhưng chỉ đánh ra một kích đã làm Thiên Thi lão nhân bị thương nặng, hiển nhiên thực lực sâu không lường được.
Chẳng qua chuyện đã đến nước này, Thiên Thi lão nhân cũng chỉ có thể tin tưởng Tô Trường Không, vốn cũng là tồn tại thần bí, sâu không lường được kia, có thể chống lại đối phương!
"Vậy cho ngươi... Tận hứng đủ đi!" Tô Trường Không bày ra sắc mặt lạnh như băng.
Hắn ngẫu nhiên gặp được Ma Quân Lâm này, và hiện giờ, đối phương muốn tính toán chuyện lúc trước hắn từng với ra tay đám thế lực Huyền Minh tông, vốn là thành viên của Thánh Tâm minh.
Nói như vậy, Tô Trường Không chỉ có thể đánh cho đối phương tận hứng đến đủ thì thôi.
Huyền Quy chân nguyên. Ma Viên Nhiếp Không!
Thiên địa linh khí phía sau Tô Trường Không tụ tập lại cực nhanh, mau chóng hình thành một con cự vượn.
Cùng lúc ấy, một giọt Huyền Quy chân nguyên từ trong đan điền, cũng lập tức được điều động rót vào trong cơ thể cự vượn.
Thân hình cự vượn kia nhanh chóng bành trướng, trở nên càng thêm ngưng thực, tựa như một ngọn núi cao khổng lồ.
Hiện giờ trong đan điền của Tô Trường Không đã sở hữu tới 13 giọt Huyền Quy chân nguyên, số lượng dồi dào, cho phép hắn có thể thoải mái sử dụng mà không cần cố kỵ chân nguyên hao hết như trước kia!
"Ca ca ca!"
Cự vượn vươn hai cánh tay to lớn về phía trước, rồi hung hăng nắm lại, cùng với một chuỗi âm thanh nổ tung liên tiếp vang lên, núi sông hư không đều bị một chưởng nào tóm chặt lại.
Ngay cả thân thể Ma Quân Lâm cũng rơi vào ngưng trệ, một luồng lực lượng lớn đến kinh người, đè ép làm thân thể gã muốn nổ tung ra.
"Chẳng trách... Đao Vô Phong này có thể đánh bại được Bàng Thắng Vũ, ngụy thần thông của hắn... mạnh hơn Đại Tông Sư ngụy thần thông bình thường rất nhiều!" Ma Quân Lâm cảm nhận thứ lực lượng áp bách thật lớn xung quanh người kia, trong lòng hoảng hốt nghĩ thầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận