Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1206: Tô Trường Không VS Khương Diệu!

Khương Diệu cười: "Yên tâm đi, chúng ta sẽ giao chiến trong Bách Chiến chiến trận, sẽ không nguy hiểm đến tính mạng đâu, mà ngươi cũng không cần đánh bại ta, chỉ cần lấy toàn bộ thực lực ra làm lay chuyển ta là được. Đương nhiên Khương Diệu cực kỳ mạnh, bản thân gã tu luyện đều là võ học đỉnh cao nhất của Khương gia, có ba loại thần thông có thể hỗ trợ lẫn nhau, mà Thần Chủng đã trưởng thành đến mức tận cùng, dù chưa chú thành Thần Thể, nhưng kể cả khi đối mặt với cường giả Thần Thể, dù sẽ yếu hơn đối phương một chút, càng không dám khẳng định bản thân cứ chiến là thắng, nhưng chiến lực của Khương Diệu lại đủ để hỗ trợ gã đánh một trận ngang sức ngang tài với cường giả Thần Thể cảnh! Có thể nói, Khương Diệu là tồn tại đứng trên cấp bậc đỉnh cao nhất dưới Thần Thể.
Ở trước mặt Khương Diệu kể cả loại đệ tử tinh anh của Cổ Ma tông như Vương Trọng Khâu, cũng không đủ nhìn.
Bởi vậy mới nói, Tô Trường Không chẳng qua chỉ là Nhập Thánh nhất trọng thiên, để hắn giao chiến với KhươngDiệu, thực sự có chút ức hiếp người khác, nhưng Khương Diệu cũng chỉ muốn xem trình độ thực lực của Tô Trường Không đạt đến đâu thôi, lại căn cứ vào đó để phán định tiềm lực của hắn, rốt cuộc người này có tư cách để gã lôi kéo hay không.
Mà giao chiến trong không gian mộng cảnh của Bách Chiến chiến trận, lại không cần lo lắng đến sự an nguy của bản thân !
"Được." Tô Trường Không thoáng suy tư một chút, đã mở miệng đồng ý.
Kỳ thực, hắn cũng muốn xem xem thực lực của đệ tử xuất thân từ cổ tộc mạnh nhất Cổ Thánh quốc này có thể đạt tới trình độ nào!
"Vậy chúng ta cùng đi Bách Chiến điện thôi" Khương Diệu nhanh chóng nói.
Đối với chuyện này, Tô Trường Không hoàn toàn không có ý kiến.
Lúc này trong Bách Chiến điện được đúc bằng đồng thau cực kỳ yên tĩnh, chỉ có lão giả áo xanh phụ trách trấn thủ Bách Chiến điện ở đó.
Trước khi đến Khương Diệu đã thông báo cho lão giả áo xanh, lão giả áo xanh biết được Khương Diệu muốn sử dụng Bách chiến trận, vì thế lấy lí do Bách Chiến chiến trận cần bảo trì, để giải tán những người khác, nhường chỗ cho sơn chủ.
"Sơn chủ. Nhìn thấy Tô Trường Không và Khương Diệu đã đến, lão giả áo xanh lập tức đứng dậy cung kính hành lễ.
"Ừm, chúng ta muốn sử dụng Bách Chiến chiến trận một chút. Khương Diệu gật đầu.
"Vâng!" Lão giả áo xanh có chút phấn chấn, Khương Diệu muốn đích thân thử nghiệm Tô Trường Không rồi! Lúc trước, Tô Trường Không liên tiếp đánh bại hai người ở Bách Chiến điện, chính lão giả áo xanh đã bẩm báo việc này cho Khương Diệu, mới có chuyện của ngày hôm nay.
"Lúc trước, Tô Trường Không này từng đánh bại Lãnh An, Trương Dương Vân, đều là chiến thắng áp đảo, căn bản không hề sử dụng thực lực chân chính, cũng không biết khi đối chiến với sơn chủ, hắn có thể đạt tới trình độ nào" Trong lòng lão giả áo xanh vô thức có chút chờ mong.
Khương Diệu tự mình thử nghiệm Tô Trường Không, khiến cho lão giả áo xanh vô cùng vui mừng.
Lúc trước, lão từng chứng kiến trận chiến giữa Tô Trường Không và đệ tử Trương gia trong Bách Chiến chiến trận, nhưng Tô Trường Không còn chẳng dùng tới thần thông cũng dễ dàng đánh bại được đối thủ.
Cũng vì trận chiến ấy khiến lão đi đến khẳng định rằng, người này tuyệt đối không phải nhân vật bình thường Lúc này, Tô Trường Không và Khương Diệu đang ngồi đối diện nhau tại hai bên mắt trận phía trên Bách Chiến chiến trận.
Mà lão giả áo xanh cũng đúng lúc mở ra Bách Chiến chiến trận.
"Hô!"
Cơn buồn ngủ quen thuộc ập tới, Tô Trường Không không hề ngăn cản nó, chỉ bình thản nhắm hai mắt lại, tinh thần tiến vào bên trong không gian mộng cảnh của Bách Chiến chiến trận.
Trong một cánh rừng nguyên sơ, núi đá san sát, Tô Trường Không cùng Khương Diệu đứng từ xa đối diện lẫn nhau.
Khương Diệu mang theo vẻ mặt tươi cười, nói: "Đến đây đi Tô huynh đệ, cứ việc ra tay!"
Khương Diệu lặng lẽ đứng nguyên tại chỗ, nhưng lại mang đến cho người khác một loại cảm giác rằng, thân hình của gã còn cao hơn những ngọn núi đằng xa kia, thậm chí cả trời đất đều bị gã đạp bằng xuống dưới.
Trong thân thể tưởng như bình thường đó lại ẩn chứa một luồng khí tức dũng mãnh, lặng lẽ nhưng lại đủ khả năng bùng phát bất cứ lúc nào, với sức mạnh kinh thiên động địa!
Tô Trường Không hiểu, Khương Diệu này vô cùng khủng bố, tuyệt đối không thể gộp chung những võ giả bình thường khác với gã.
Hay nói cách khác, gã chính là một đối thủ cực kỳ khó tìm kiếm.
Và lúc này đây, khi cả hai người bọn họ đang ở bên trong không gian mộng cảnh của Bách Chiến chiến trận này, hắn hoàn toàn không cần kiêng kỵ gì cả, có thể toàn lực ra tay.
"Vậy thì..Cẩn thận!"
Ý chí chiến đấu của Tô Trường Không nhanh chóng sôi trào, đối mặt với đối thủ cấp bậc như Khương Diệu, kể cả bây giờ không phải là cuộc chiến sinh tử, Tô Trường Không cũng muốn thắng!
Ngũ Cầm Hí. Bạch Hổ Khiếu Sát!
Không nhiều lời vô nghĩa, trong chớp mắt Tô Trường Không đã ra tay.
Chỉ thấy hắn tiến lên một bước, vượt qua khoảng cách trăm trượng, trực tiếp tới gần Khương Diệu, tay phải nâng lên, lập tức xuất quyền.
Thoạt nhìn sẽ có cảm giác đây chỉ là một cú đánh bình thường, nhưng ẩn chứa bên trong nó lại là lực lượng của Bạch Hổ Khiếu Sát, ngay vào thời điểm đánh trúng địch nhân, nó sẽ khiến kẻ nọ tan xương nát thịt.
Một quyền hung hãn này ngầm biểu thị ý uy hiếp, nhưng Khương Diệu bên kia vẫn đứng yên tại chỗ, tựa như không có phản ứng gì.
"Haaaaa!"
Ngay khi nắm đấm đánh tới trước ngực Khương Diệu, nó lập tức phát ra một tiếng hổ gầm đinh tai nhức óc. Cùng lúc ấy, một chuỗi sóng âm liên tiếp chấn động, trực tiếp chấn cho núi đá xung quanh nổ tung, tan vỡ thành bột mịn.
Ngược lại, Khương Diệu nọ vẫn đứng sừng sững tại chỗ, không nhúc nhích.
Có thể nhìn ra, rõ ràng người này đã hứng trọn một quyền dũng mãnh của Tô Trường Không, nhưng ngay cả vẻ mặt cũng không có quá nhiều biến đổi.
Ba viên Thần Chủng của Khương Diệu đã trưởng thành đến mức độ đỉnh cao, điều này làm cho thân thể của gã trên nên vô cùng cường đại, đã đạt đến trình độ cực hạn mà Thần Chủng Võ Thánh có thể đạt được, thậm chí còn tiếp cận trình độ của cường giả Nhập Thánh đã đúc thành Thần Thể.
Bởi vậy loại công kích trình độ này, còn không đủ tư cách làm gã cảm nhận được đau đớn, hiển nhiên cũng khó có thể làm tổn thương đến gã, dù chỉ một sợi lông con!
“Chút trình độ này thật sự không đủ!" Khương Diệu cười nhạt nói.
"Vậy thử xem... Một chiêu này!" Tô Trường Không nắm chặt tay trái, Huyền Quy Kim Đan trong đan điền xoay tròn cực nhanh. Hắn trực tiếp dùng Kim Đan chân nguyên thúc đẩy Ngũ Cầm Hí, Nguyên Thần lại tản ra một luồng dao động, dung nhập vào trong một quyền này.
Minh Hổ Khiếu Sát!
Hiển nhiên Tô Trường Không đã sử dụng đến sát chiêu bản thân mới nắm giữ, lĩnh ngộ được sau khi tự mình chiến đấu với Minh Hồn Hổ.
Đó là dung nhập dao động của Nguyên Thần vào trong quyền pháp, ban cho quyền pháp đặc tính sát thương linh hồn và thức hải của kẻ địch!
"Haaaaa!"
Tiếng hổ gầm vang vọng linh hồn truyền tới, và cùng lúc đó, một màn sương màu đen chầm chậm bao phủ quyền trái của Tô Trường Không, hệt như mang theo sức mạnh của u minh địa ngục, đánh thẳng về phía Khương Diệu.
Quyền chưa đến đã mang tới cho người ta một loại cảm giác thức hải nổ tung, linh hồn tan biến.
1532 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận