Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 791 - Đoan Mộc Đào!

Chuyện này khiến hắn không khỏi nhướng mày khó hiểu: "Chẳng lẽ kẻ tình nghi là yêu ma kia cũng cảm ứng được cái gì, nên mới chủ động ẩn tàng khí tức rồi?"
Xem ra người khiến cho Viêm Ngục đao sinh ra phản ứng này, cực kỳ không tầm thường.
Sau khi Viêm Ngục đao cảm nhận được khí tức của gã, gã cũng lập tức có phát hiện, tiếp đó nhanh chóng thu liễm khí tức.
Đây là trường hợp trước nay chưa từng có!
Tô Trường Không trầm ngâm một lúc lâu, sau đó hắn thả Viêm Ngục đao trở lại không gian bên trong Thư Hương đại, dùng Thư Hương đại ngăn cách khí tức của thanh đao này.
Nếu đối phương cũng có năng lực cảm ứng được, thì nói không chừng khi hắn cầm Viêm Ngục đao trong tay, sẽ bị đối phương phát hiện ra vị trí cụ thể.
Trước khi bản thân biết rõ thân phận, thực lực của đối phương, Tô Trường Không cảm thấy vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn!
Mà cùng lúc đó, bên trong một hẻm nhỏ cách trang viên nơi Tô Trường Không ở lại chừng hơn một dặm, một nam nhân đang đi chợt ngừng chân lại.
Nam nhân này có thân hình cao lớn, mặc áo xám, đeo đấu lạp (hiện giờ người ta hay gọi là nón cổ trang), bên dưới đấu lạp là một gương mặt đường nét rõ ràng, lão luyện từng trải, ăn mặc theo kiểu lữ khách giang hồ.
"Đang đang đang!"
Nam nhân này cõng một cái hộp sắt khá dài sau lưng, và hiện giờ, nó đang đang chấn động liên hồi, tựa như muốn thoát khỏi trói buộc.
Chuyện này khiến vẻ mặt nam nhân nọ hơi cứng lại: "Tử Phách đang run động? Nó cảm nhận được khí tức yêu ma sao?"
"Im lặng một chút đi." Nam nhân vỗ vỗ hộp sắt trên lưng, chấn động của hộp sắt cũng dần dần ngừng lại.
Trên mặt nam nhân tràn đầy do dự: "Chẳng lẽ trong Phi Vân thành này lại có yêu võ giả chiếm cứ sao? Nhưng. . . Hiện giờ ta đang có công vụ trong người, chờ đến lúc trở về lại đi dọn dẹp một phen cũng được."
Tô Trường Không và nam nhân áo xám kia đều cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, nhưng nam nhân áo xám không có ý tứ tìm tòi nghiên cứu thêm, bởi vì gã còn có sứ mệnh trọng yếu hơn phải làm.
Và một, hai tên yêu võ giả, căn bản không thể so sánh với nhiệm vụ hiện giờ của gã, bọn họ không đủ sức gây thêm phiền phức!
Sau đó, nam nhân không nói một lời, lập tức đi ra bên ngoài cửa thành. Vừa rời khỏi Phi Vân thành, gã đột nhiên bước nhanh hơn, còn trực tiếp triển khai thân pháp nhanh như điện, lao về phía xa xa.
Nhưng nam nhân áo xám lại không phát hiện ra, ở giữa tầng mây trong không trung, đang có một đôi mắt dõi theo gã.
"Vừa rồi chính người này đã khiến Viêm Ngục đao sinh ra phản ứng sao?"
Trong tầng mây, Tô Trường Không đang khoanh chân ngồi trên lưng hư ảnh bạch hạc. Hắn vận dụng Quy Tức Công ẩn nấp khí tức bản thân, và cúi đầu nhìn nam tử áo xám đang chạy nhanh trên mặt đất.
Lúc trước, ở thời điểm hắn vừa mở Thư Hương đại ra, Viêm Ngục đao cảm nhận được khí tức nghi ngờ là yêu ma, rồi trực tiếp chấn động, nhưng hắn còn chưa kịp phản ứng gì, tựa như đối phương cũng có phát hiện, nên đã nhanh chóng ẩn nấp khí tức bản thân.
Đương nhiên Tô Trường Không đâu dễ dàng bỏ qua chuyện này như thế, hắn trực tiếp mượn dùng Hạc Hí một bước lên trời, và ngồi ở trên cao nhìn xuống đám người đang đi lại gần vị trí trang viên.
Và ngoại trừ một vài cư dân Phi Vân thành đang tản bộ, Tô Trường Không liếc mắt một cái đã thấy nam nhân áo xám, đầu đội đấu lạp, lưng cõng hộp sắt, ăn mặc như lữ khách giang hồ này, còn lặng yên từ trên không trung, theo đuôi đối phương ra khỏi thành.
"Người này không tầm thường. . . Chỉ nói tới một thân khinh công này đã không giống bình thường rồi, và hết lần này tới lần khác lại có thể duy trì tốc độ thân pháp nhanh như vậy, cứ như không cảm thấy chút mỏi mệt nào vậy, tuyệt đối là công lực thâm hậu!" Tô Trường Không mượn dùng chiêu thức Bạch Hạc Độn Không trong Hạc Hí, nhẹ nhàng xuyên qua tầng mây, quan sát nam nhân áo xám đang chạy thật nhanh bên dưới.
Hắn dám khẳng định người này tuyệt đối bất phàm.
"Tốt hơn hết vẫn đừng nên đả thảo kinh xà, cứ xem xem đến tột cùng, người này đang muốn làm cái gì."
Tô Trường Không suy tư hồi lâu, tuy hắn vẫn hoài nghi rất có thể người này là yêu võ giả, nhưng lại không thể khẳng định được.
Và tựa như hiện giờ, đối phương đang gấp gáp lên đường, vì vậy Tô Trường Không đơn giản quyết định cứ đi theo sau nhìn tình huống xem sao, nếu đối phương thật sự là yêu võ giả, nói không chừng hắn còn có thể mượn chuyện này để lần theo đầu dây mối rợ, tìm được càng nhiều yêu võ giả hơn.
Cứ như vậy, Tô Trường Không dùng Quy Tức Công ẩn nấp khí tức, cộng thêm năng lực phi hành của Hạc Hí, bay giữa tầng mây. Bởi vậy, dù nam nhân áo xám này là người có công lực sâu không lường được, vẫn không phát hiện ra có người đang theo dõi mình.
Nam nhân áo xám nọ có khinh công siêu phàm, cộng thêm công lực thâm hậu, khiến cho mỗi bước đi đều nhanh như điện xẹt, và vượt qua khoảng cách ngàn dặm, mới dừng lại hồi khí, nghỉ ngơi chừng non nửa canh giờ.
Nam nhân áo xám chạy như vậy khoảng hai ngày hai đêm, vì chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, gã đã băng qua vạn dặm đường, xuyên qua lãnh thổ Trung châu, mới lấy ra bản đồ nhìn một phen, tựa như đã sắp đến mục tiêu .
"Mục tiêu của hắn. . . Là Hoàng Sa cốc thuộc Đại Vân châu?"
Tô Trường Không vẫn một mực đi theo, thu hết thảy mọi cử động của gã vào trong mắt. Nơi này đã thuộc lãnh thổ Đại Vân châu của Đại Viêm hoàng triều, còn nằm trong khu vực Hoàng Sa cốc cực kỳ hẻo lánh của Đại Vân châu.
Căn cứ theo tin tức trên bản đồ trong tay hắn, Hoàng Sa cốc này ở vào một mảnh hoang mạc, phạm vi ngàn dặm xung quanh đều là nơi hoang tàn vắng vẻ tĩnh mịch.
Ngay lúc này, lại có năm người đang chờ đợi tại một địa điểm cách Hoàng Sa cốc hơn mười dặm.
"Đó là. . . Liêm Thiên Lộ? Bọn họ là người của Trấn Ma ti?" Trên mặt Tô Trường Không không khỏi lộ ra một tia kinh ngạc.
Đơn giản là vì Tô Trường Không có biết một tráng hán thô kệch trong năm người đang chờ đợi này. Người nọ không phải ai khác, đúng là phó ti chủ Liêm Thiên Lộ của Trấn Ma ti, từng có duyên gặp mặt hai lần với hắn!
Lúc trước, sau khi Tô Trường Không chém giết phản đồ Thích Cương của Trấn Ma ti, Liêm Thiên Lộ đã tự mình tới Phi Vân thành chờ đợi hắn, tỏ vẻ cảm tạ hắn rất nhiều. Và dựa vào mối quan hệ của Liêm Thiên Lộ cùng với Trấn Ma ti, Tô Trường Không mới thu thập được mấy bức tranh vẽ Chân Thú của Bạch Hành Chi, cũng biết được vị trí của Lý gia.
Cũng vì chuyện này, Tô Trường Không mới chịu nhận lời hộ tống Đoan Mộc Hà, nhi tử của ti chủ Đoan Mộc Đào hành hương tới Vô Cực đế quốc.
Ban đầu Tô Trường Không cho rằng, rất có thể nam nhân áo xám kia là yêu võ giả, nhưng hiện giờ xem ra mọi chuyện hoàn toàn không phải như vậy.
Đối phương chính là người của Trấn Ma ti.
Về phần vì sao đối phương lại làm Viêm Ngục đao sinh ra phản ứng, tạm thời hắn còn chưa có thời gian suy nghĩ cẩn thận chuyện này!
Không chỉ như vậy, trong lúc Tô Trường Không đang quan sát mấy người bên dưới tập hợp, đám người Liêm Thiên Lộ cũng phát hiện ra nam nhân áo xám đã đến, và lập tức đi lên nghênh đón.
Và ngay cả Liêm Thiên Lộ cũng thoáng hiện một chút cung kính với nam nhân áo xám kia.
"Có thể làm Liêm Thiên Lộ cung kính như thế. . . Người này chính là ti chủ Đoan Mộc Đào của Trấn Ma ti!" Tới lúc này, Tô Trường Không cũng biết được thân phận của nam nhân áo xám mà hắn một mực theo dõi mấy ngày nay rồi.
Đối phương chính là Đoan Mộc Đào!
Bạn cần đăng nhập để bình luận