Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 1231: Với Tình Huống Hiện Giờ, Vứt Bỏ Bọn Họ Là Lựa Chọn Tốt Nhất!!!

Về phần bước vào mạnh mẽ xé rách rào cản hư không, sau đó trực tiếp dung nhập vào trong hư không hỗn độn, truy kích Tô Trường Không?
Đó tuyệt đối là hành vi đưa thân ra mạo hiểm!
-“Xuy kéo!"
Chiến đao màu máu trong tay Huyết Ngọc Đường không ngừng vùng vẫy, chém ngay giết dọc, nhưng lại khó có thể chạm tới Tô Trường Không.
Suy cho cùng, kể cả khi ôm theo cơn thịnh nộ, công kích trong tay Huyết Ngọc Đường có thể xé mở từng mảnh hư không, thì Tô Trường Không đã sớm bỏ chạy trong hư không hỗn độn từ lâu rồi.
Hắn như con cá tự do bơi trong nước, khó có thể chạm tới được.
Ngược lại Tô Trường Không phối hợp Ma Viên Thông Tí với Minh Hổ Khiếu Sát, chiêu chiêu tất trúng.
Dù tốc độ của Huyết Ngọc Đường có nhanh hơn nữa cũng không tránh được.
Đúng là thân thể cường giả Thần Thể vô cùng mạnh mẽ, thần thông cũng khó có thể gây thương tổn được, nhưng đặc tính chấn động thức hải, linh hồn của Minh Hổ Khiếu Sát lại có thể không ngừng tích lũy thương tổn, khiến cho tải trọng mà Huyết Ngọc Đường phải thừa nhận càng lúc càng lớn hơn.
Có thể hiều đơn giản như sau, tổn thương trên thân thể không lớn, nhưng sức ép đè nặng lên thức hải, linh hồn lại dần dần được phóng đại lên, khiến Huyết Ngọc Đường có chút không chịu nổi, đau đớn như muốn nứt ra “Tên khốn kiếp chết tiệt này! Thực lực không mạnh, nhưng thần thông lại cực kỳ quỷ dị... Nếu cứ tiếp tục như vậy, tình hình thực sự không ổn!” Trong lòng Huyết Ngọc Đường thầm mắng không thôi.
Ngũ Cầm Hí và Quy Tức Công vốn là hai loại công pháp đã đạt tới cấp thần thông của Tô Trường Không, một khi chúng phối hợp với nhau, lại đối mặt với loại cường giả Thần Thể không có thủ đoạn mũi nhọn như Huyết Ngọc Đường này, dĩ nhiên phải đứng ở thế bất bại!
“A! Môn chủ cứu mạng"
Càng khiến trong lòng Huyết Ngọc Đường nóng như lửa đốt chính là ở bên kia, mấy chục Thiên Thánh vệ và đệ tử Huyết Hà môn đã động thủ.
Dù nhân số bên phía đệ tử Huyết Hà môn chiếm ưu thế, nhưng luận về thực lực đơn thể, bọn họ lại kém đối phương không chỉ một bậc.
Phần lớn đệ tử Huyết Hà môn đều là võ giả luyện hóa Thần Chủng, phục dụng Huyết Hà thánh đan tăng cường tu vi, mà Thiên Thánh vệ lại am hiểu liên hợp tác chiến, trang bị tinh xảo, thần thông mà bọn họ nắm giữ cũng có thể phối hợp lẫn nhau.
Hai bên đối lập chính là sự khác biệt giữa đám ô hợp và nhóm tinh nhuệ dũng mãnh, vừa giao chiến liền hiện ra xu thế nghiêng về một bên.
Đệ tử Huyết Hà môn liên tiếp bị giết tại chỗ.
“Đây là... Thần thông của Tô trưởng lão? Thật huyền diệu! Huyết Ngọc Đường đối mặt với hắn, gần như không chiếm được chỗ tốt!” Khương Diệu giao chiến với Cổ Minh, vẫn thoáng phân ra một tia tâm thần chú ý tới tình huống bên này, vừa nhìn thấy Tô Trường Không không phụ sự kỳ vọng của mọi người, hoàn toàn có thể quấn lấy Huyết Ngọc Đường, trong lòng gã thán phục vô cùng.
Đúng là như vậy, Tô Trường Không có thể giao chiến cùng Huyết Ngọc Đường, hoàn toàn dựa vào đặc tính huyền diệu của thần thông.
Hắn đi trên con đường của chính mình, nắm giữ những môn thần thông độc nhất vô nhị. Nếu bàn về phẩm chất, thần thông của hắn tuyệt đối không thua kém thần thông của những đệ tử cổ tộc tu luyện tuyệt học mà Cổ Thánh lưu lại!
“Chỉ một tên Thần Chủng Võ Thánh mà Huyết Ngọc Đường cũng không bắt được? Chẳng lẽ người trẻ tuổi kia cũng là tinh nhuệ của Khương gia?” Về phần Cổ Minh, lão cũng chú ý tới tình huống bên này, rồi khẽ nhíu mày. Vốn dĩ lão cho rằng mình quấn lấy Khương Diệu, thì Huyết Ngọc Đường bên kia có thể dễ dàng quét ngang những người khác, nhưng nam tử áo đen không rõ thân phận kia, lại khó chơi ngoài dự liệu.
Dù Huyết Ngọc Đường có thuộc nhóm yếu nhất trong Thần Thể cảnh, thì đối phương cũng là Thần Thể cảnh “Có nên toàn lực ra tay hay không...” Cổ Minh có chút do dự.
Phải biết rằng, lão giao chiến cùng Khương Diệu, vẫn luôn giữ lại bản lĩnh chân thực của mình, muốn lưu cho đối phương một con đường sống, chứ không dám thật sự đẩy Khương Diệu vào tình huống có nguy hiểm đến tính mạng.
Nói gì thì nói, Khương Diệu cũng là thành viên tinh anh của Khương gia, nếu thật sự giết chết gã, dù sau lưng Cổ Minh có Diêm Ngục tông, cũng chưa chắc tông môn đã có thể gánh được hậu quả này.
Vì một Huyết Hà môn, thực sự không đáng để làm như vậy!
Nghĩ tới đây, Cổ Minh từ phía xa xa truyền âm cho Huyết Ngọc Đường: “Huyết môn chủ, không cần phải dây dưa với tiểu tử kia, ngươi cứ trực tiếp rời đi thôi!"
Huyết Ngọc Đường nghe được nội dung truyền âm này, lập tức ngẩn người.
Gã hiểu được ý tứ của Cổ Minh, đối phương đang muốn gã vứt bỏ đệ tử, môn nhân của mình! Trong mắt Cổ Minh, cả đám Huyết Hà môn này căn bản không có nhân vật nào có thể làm lão để mắt tới. Cho nên ngoại trừ Huyết Ngọc Đường cùng với phương pháp luyện chế Huyết Hà thánh đan của Huyết Hà môn đệ tử Huyết Hà môn còn lại có chết sạch, lão cũn chẳng quan tâm.
Bởi vậy Cổ Minh trực tiếp bảo Huyết Ngọc Đường không cần dây dưa nhiều với Tô Trường Không, hãy trực tiếp rời đi.
Trong lòng Huyết Ngọc Đường có chút do dự, nhưng rất nhanh gã đã có quyết định, cũng không có suy nghĩ quá nhiều, trên mặt chợt hiện một tia tàn nhẫn: “Ta muốn gia nhập Diêm Ngục tông, Diêm Ngục tông bên kia cũng hứa hẹn cho ta một ghế trưởng lão, nhưng ngược lại đã làm liên lụy đến những môn nhân đệ tử này... Thôi, để cho bọn họ tự cầu nhiều phúc đi!"
Huyết Ngọc Đường cũng hiểu, môn hạ đệ tử của gã tuyệt đối không được chào đón ở Diêm Ngục tông.
Với tình huống hiện giờ, vứt bỏ bọn họ là lựa chọn tốt nhất.
Nghĩ tới đây, Huyết Ngọc Đường không còn một chút do dự nào nữa, đã nhanh chóng đáp lại lời truyền âm của Cổ Minh: “Cứ làm như vậy đi Cổ Minh trưởng lão, chúng ta sau này gặp lại!"
Dứt lời, bóng dáng Huyết Ngọc Đường chợt lóe, đã hóa thành một luồng huyết quang bỏ chạy về phương xa.
“Môn chủ... Chạy trốn rồi?"
“Hắn bỏ rơi chúng ta!” Nhóm đệ tử Huyết Hà môn nhìn thấy một màn trước mắt này, trong lòng lập tức rơi vào tuyệt vọng, biết Huyết Ngọc Đường đã vứt bỏ bọn họ rồi.
“Giết sạch bọn chúng” Đám đệ tử Huyết Hà môn căn bản không còn lòng dạ nào để tiếp tục chiến đấu, cũng lập tức lựa chọn chạy trốn. Nhưng hiển nhiên là nhóm Thiên Thánh vệ không hề muốn buông tha cho hạng người hung ác này, tất cả đều bộc phát lực lượng cố gắng bắt lại toàn bộ.
“Tiểu tử chết tiệt, bổn tọa nhớ kỹ chuyện hôm nay rồi!"
Chỉ trong nháy mắt, Huyết Ngọc Đường đã chạy trốn được hơn trăm dặm, từ tận đáy lòng phẫn hận không thôi.
Gã đường đường là Võ Thánh đã chú thành Thần Thể, lại bị một tên Thần Chủng Võ Thánh, còn chưa đạt tới Nhập Thánh tam trọng thiên, bức bách tới trình độ phải chật vật chạy trốn.
Đây không thể nghi ngờ là sỉ nhục trước nay chưa từng có.
Dù Huyết Ngọc Đường âm thầm thề trong tương lai nhất định phải tìm lại thể diện đã bị mất vào ngày hôm nay, nhưng bản thân gã cũng hiểu, ở thời điểm hiện giờ, người trẻ tuổi không rõ thân phận, tên tuổi kia đã có thể bức bách khiến cho gã không thể không chạy trốn, thì đối phương tuyệt đối là một tên yêu nghiệt cấp siêu phàm. Và dù không muốn chấp nhận hiện thực, nhưng gã cũng không thể phủ nhận rằng, ngày hôm nay bản thân đã không làm gì được đối phương, thì đừng nói là về sau.
“Nhưng chỉ cần gia nhập vào Diêm Ngục tông, mượn lực lượng của Diêm Ngục tông giải quyết một chút tai họa ngầm, thì ta... vẫn có tương lai!” Huyết Ngọc Đường chỉ có thể nghĩ như vậy.
1521 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận