Võ Đạo Trường Sinh Bắt Đầu Từ Ngũ Cầm Dưỡng Sinh Quyền

Chương 589 - Thiên Tàm Hóa Bướm, Phá Xong Rồi Lập

Tô Trường Không lĩnh ngộ Thiên Tàm Thần Ý đồ, khiến đôi mắt thần quang đại phóng.
Môn Thiên Tàm công này có độ khó cực kỳ lớn, chỉ tính riêng giai đoạn hô hấp thổ nạp, tẩy sạch phần dơ bẩn của bản thân này, đã kéo dài cực lâu, tiêu tốn nhiều ngày, càng đừng nói tới tu ra Thiên Tàm chân khí.
Thiên Tàm chân khí, mới là hạch tâm của Thiên Tàm công, chỉ cần tu ra Thiên Tàm chân khí, luyện đến một bước này, Thiên Tàm công đã có thể bày ra sự huyền ảo của mình, chữa thương cho bản thân hay cho người khác, đều dễ dàng!
"Chỉ cần ta có thể tu ra Thiên Tàm chân khí, chuyện tái tạo lại kinh mạch đã đứt không phải nói chơi!" Trong lòng Tô Trường Không đầy vui sướng,
Hắn không một chút do dự, lập tức quan sát Thần Ý đồ, bắt đầu hô hấp theo quy luật, hơi thở mỏng manh gần như không tiếng động, tựa như một con ấu trùng đang được thai nghén trong lớp vỏ trứng.
Hô hấp thổ nạp, bài trừ phần dơ bẩn hậu thiên trong thân thể!
Cùng lúc với quá trình hô hấp thổ nạp, Tô Trường Không cảm giác được thống khổ, có liên quan tới phần kinh mạch đã gãy lìa, nhưng hắn bất chấp tất cả, trong khoảng thời gian này, hắn đã quá quen thuộc với đau đớn rồi.
Mà ngay khi Tô Trường Không dần dần tiến vào trạng thái, gần như cả thân thể hắn đều quên đi hết thảy. Theo quá trình hô hấp thổ nạp, bên trong dòng khí thở ra có mang theo một tia đen sẫm.
Đó là trọc khí, dơ bẩn trong cơ thể, được bài trừ theo hô hấp!
Và cùng với đó, dường như da thịt Tô Trường Không cũng nổi lên một tầng linh quang lạnh nhạt, có một loại cảm giác trong suốt, lấp lánh, tựa như ban đầu vốn là như vậy, hoàn toàn thông suốt, không tạp chất, hòa hợp cùng thiên địa tự nhiên!
"Chuyện này. . . quá trình bài trừ dơ bẩn, trọc khí trong cơ thể ra ngoài… đây chính là phương pháp tu luyện Thiên Tàm công? Người này chỉ dựa vào một bức Thần Ý đồ nhưng ngắn ngủi không đến một canh giờ đã lĩnh ngộ xong rồi?"
Mà người kinh hãi nhất, không ai hơn Càn Duệ với xương cốt tứ chí đã bị tách rời, đang dựa người vào vách động kia. Da đầu gã có chút run lên, nhìn chằm chằm vào Tô Trường Không đang khoanh chân tĩnh tọa, trong hô hấp mang theo một tia trọc khí kia.
Càn Duệ chính là đệ tử của Kỳ Thạch lão nhân, Kỳ Thạch lão nhân cũng từng dạy Càn Duệ Thiên Tàm công, nhưng môn công pháp này có yêu cầu rất cao đối với tư chất, cho nên gã không học được.
Nhưng chứng kiến một màn trước mắt, Càn Duệ lại nảy sinh một loại suy đoán khác, có lẽ yêu cầu để tu luyện Thiên Tàm công này còn có thêm một loại điều kiện gì đó khác nữa, hoàn toàn không phải như bọn họ đã nghĩ, chẳng qua không học được vẫn là không học được.
Lấy ví dụ như đám người tông chủ Linh Đạo tông, bọn họ đều được học Thiên Tàm công, nhưng chẳng thể tu luyện nổi, có lẽ môn công pháp này không chỉ có duy nhất một yêu cầu là tư chất.
Nói đến bản thân Càn Duệ đi, gã căn bản không thực hiện nổi một bước hô hấp thổ nạp, bài trừ dơ bẩn này, cũng tương đương với muốn nhập môn cũng không làm được, càng đừng nói tới chuyện tu ra Thiên Tàm chân khí!
Thế nhưng người trẻ tuổi Tô Hạc Lai trước mắt gã, vốn không có nguyên bộ công pháp tu luyện, vậy mà chỉ ngắn ngủi một hai canh giờ, đã tiến nhập trạng thái, bắt đầu bài trừ dơ bẩn, trọc khí lắng đọng trong cơ thể.
Đúng là không thể tưởng tượng nổi!
"Yêu nghiệt. . . với trình độ yêu nghiệt của người này, sợ rằng có tra xét cả ngàn năm lịch sử của Linh Đạo tông ta, cũng tìm không ra một hai người có thể sánh vai với hắn!" Càn Duệ nuốt một ngụm nước miếng.
Trong đầu gã dâng lên một ý niệm, có lẽ người trẻ tuổi thần bí tới tột cùng, lại yêu nghiệt đến hiếm thấy trước mắt này, sẽ thật sự luyện thành Thiên Tàm công!
Nếu là trước kia, thân thể với kinh mạch đứt đoạn của Tô Trường Không không đủ sức chịu đựng quá trình tu hành suốt cả đêm, phụ tải quá lớn.
Nhưng sau một đêm này, sắc trời vừa sáng, Tô Trường Không lười biếng duỗi phần thắt lưng, cảm nhận được một loại thoải mái trước nay chưa từng có.
Dường như thân thể càng thêm nhẹ nhàng, tư duy càng thêm nhanh nhẹn, có cảm giác giống hệt một người vừa có một giấc ngủ thật ngon sau nhiều ngày trằn trọc, tinh khí thần đều sung túc hơn rất nhiều!
Sắc mặt vốn tái nhợt như tờ giấy của Tô Trường Không, cũng có thêm một tia huyết sắc!
"Quá thoải mái!" Tô Trường Không không nhịn được, bật ra một tiếng tán thưởng: "Môn Thiên Tàm công này tương đối huyền ảo! Ngoài ra, bí quyết quan trọng của nó chính là sinh sinh bất tức, phá nhi hậu lập (sinh sôi không ngừng, phá xong rồi lập)! Vốn dĩ ta còn lo lắng thân thể của mình không được, tới giờ mới biết, tuyệt đối là suy nghĩ quá nhiều!" Khóe miệng Tô Trường Không không tự chủ, lập tức lộ ra vẻ tươi cười.


Thiên Tàm công (nhập môn 61%)

Thiên tàm hóa bướm, phá xong rồi lập.
Có thể nói, thân hình với tình trạng kinh mạch đứt đoạn của Tô Trường Không, chẳng những sẽ không cản trở hắn tu luyện Thiên Tàm công, ngược lại còn trợ giúp hắn làm ít công to!
Vẻn vẹn chỉ một đêm tu luyện, Thiên Tàm công đã sắp đạt đến nhất cảnh, tốc độ này làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối!
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là thiên phú, ngộ tính của Tô Trường Không quá mức siêu phàm. Nếu không đổi lại là người khác có cùng tình cảnh như hắn, muốn dùng thân thể mệt mỏi tổn thương, lại một lần nữa bắt đầu luyện Thiên Tàm công, chuyện bất khả thi.
"Ngươi. . . Ngươi thật sự có thể tu thành Thiên Tàm công?" Một âm thanh vang lên, là Càn Duệ, lúc này gã cũng không nhịn được, mở miệng hỏi.
"Vì sao không thể chứ?" Tô Trường Không có chút nghi hoặc hỏi lại.
Khóe miệng Càn Duệ hơi hơi run rẩy, gã bị câu hỏi này làm cho á khẩu không trả lời được.
Phải biết rằng, tính trên lịch sử ngàn năm của Linh Đạo tông bọn họ, cũng chỉ ba người có thể học được Thiên Tàm công này thôi!
Nhưng thanh niên thần bí Tô Hạc Lai trước mắt này, lại trả lời thoải mái như thế?
Ở trong mắt hắn, Thiên Tàm công mà người khác khó có thể tu luyện và học được, lại là đương nhiên sẽ học được!
Đúng là Càn Duệ không biết về sự yêu nghiệt của Tô Trường Không. Người có thể dùng ý niệm tu hành quyền pháp, tồn tại có thể biến việc không thể tưởng tượng nổi thành sự thật, thì đừng nói tới chuyện tu luyện một môn Thiên Tàm công.
Quả thực, nó vốn chẳng mang tới chút áp lực gì cho hắn.
"Càn huynh, ngươi đói bụng rồi chứ? Vậy ăn chút cơm đi."
Tô Trường Không đi tới trước mặt Càn Duệ, giúp gã nắn lại những khớp xương đã bị tháo rời, đồng thời hắn cũng cảnh giác Càn Duệ sẽ nhân cơ hội này để ra tay phản kích.
Nhưng Càn Duệ chỉ cúi đầu, không biết dang suy nghĩ cái gì. Rõ ràng gã đã bị Tô Trường Không gây sức ép như thế, vậy mà không hề có ý định nhân cơ hội này để phản kích trong đầu, phỏng chừng gã cũng biết dẫu bản thân có phản kích cũng chẳng có tác dụng gì.
Lại nói, Kỳ Thạch lão nhân muốn bế quan lâu dài bên trong Thiên Tàm động, cho nên đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn. Khối lượng này, cũng đủ ăn khoảng hai ba năm.
Tô Trường Không ăn uống no đủ, lại bắt đầu tu hành Thiên Tàm công. Hắn cần tìm hiểu Thiên Tàm động bên trong bức Thần Ý đồ kia thật nhanh, sau đó dùng khoảng thời gian ngắn nhất, luyện Thiên Tàm công đến cảnh giới xuất ra chân khí, và sau khi có được Thiên Tàm chân khí, chính là tái tạo kinh mạch!
Tô Trường Không tu luyện Thiên Tàm công tiến bộ thần tốc, chỉ trong hai ngày, đã bước vào nhất cảnh. Chuyện này khiến tinh thần hắn càng thêm dồi dào, sung mãn, có một loại cảm giác toả sáng tân xuân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận